Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 452: Tinh thông mọi thứ

Cập nhật lúc: 2025-11-13 12:48:55
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc hai ăn cơm, ai với ai câu nào.

 

Không khí hết sức căng thẳng.

 

Tần Du ngừng tự cổ vũ , đừng tức giận.

 

So với cảm giác hậm hực trong lòng cô, bộ dạng Cố Cẩn ngay ngắn ăn cơm bàn vẻ vô cùng ung dung, bình thản.

 

Sáng hôm , Cố Cẩn lên trấn từ sớm. Tần Du thấy động tĩnh, nhưng thèm dậy.

 

Cố Cẩn gì thì !

 

“Anh Cố, hình như Cây Cột cũng đang tò mò về chúng .”

 

Trên con đường cái đen nhánh, Hứa Cây Cột đạp xe với Cố Cẩn: “Hôm nay đến giao Vịt Tương Bản sớm lắm, kéo lén hỏi, mỗi ngày ở chỗ gì? Còn , chị dâu là , bảo đừng chị dâu đau lòng.”

 

“Dạo , thời gian buổi tối về nhà nhiều, chắc bọn họ tưởng phụ nữ khác trấn.”

 

“Hay là, chúng thật với chị dâu ? Nói cho chị , chúng dạo đang việc cho Đại đội trưởng Hoàng?” Hứa Cây Cột bàn bạc với Cố Cẩn.

 

Cố Cẩn đầu, chằm chằm.

 

Hứa Cây Cột đến giật , tự tát cho một cái thật mạnh: “Mình đang nghĩ cái gì ? sống nữa.”

 

Bọn họ việc cho Hoàng Sâm Tắc đều ký thỏa thuận bảo mật.

 

Hợp đồng là để đảm bảo quyền lợi đôi bên, nhưng thực tế là để bảo vệ bọn họ.

 

Đối tượng mà Hoàng Sâm Tắc đối mặt đều là những kẻ bắt cóc tàn bạo, vô nhân tính nhất. Nếu những đó bọn họ đang giúp đỡ, chắc chắn sẽ tha cho bọn họ.

 

Người nhà của bọn họ cũng sẽ liên lụy.

 

Chuyện Tiểu Cầm và Tần Du bắt chung, nhớ vẫn còn thấy sợ.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Không , tuyệt đối thể để xảy sự cố nào nữa!

 

“Giấu bọn họ là nhất, nếu bọn họ sẽ càng lo lắng!” Hứa Cây Cột cuối cùng cũng nghĩ thông suốt.

 

“Ừ.” Cố Cẩn gật đầu.

 

cũng , xong hôm nay, chắc là còn chuyện gì nữa, đến lúc đó thể ăn Tết ngon lành!” Hứa Cây Cột đầy mong đợi.

 

Ở cùng Cố Cẩn lâu như , cảm thấy cuộc đời còn u ám nữa.

 

Làm ăn buôn bán kiếm tiền.

 

Bệnh câm của Tiểu Cầm cũng chữa khỏi.

 

Những kẻ bây giờ cũng dám hung hăng ngang ngược.

 

Nếu quan hệ với thím cũng hòa hảo thì càng mỹ. Hắn tính lúc ăn Tết sẽ mua nhiều đồ một chút mang đến nhà thím.

 

“Anh Cố, ăn Tết, định đưa chị dâu về kinh đô ?” Hứa Cây Cột tò mò hỏi.

 

“Ừ.” Cố Cẩn gật đầu, nếu hôm nay bọn họ thành nhiệm vụ thuận lợi.

 

So với việc chiến trường thật sự, việc hỗ trợ trong thời gian đơn giản và nhẹ nhàng hơn nhiều.

 

“Anh Cố, lợi hại thật. Mật mã giao dịch mà đám quân chính quy cũng giải , tay , loáng cái là xong. Nếu chúng danh phận gì, với năng lực xuất sắc của , khẳng định sẽ ghi công!”

 

Nhắc đến chuyện hỗ trợ Hoàng Sâm Tắc, Hứa Cây Cột càng thêm sùng bái Cố Cẩn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-452-tinh-thong-moi-thu.html.]

 

Thật ngờ, Cố Cẩn ngoài việc buôn bán, còn trí nhớ và khả năng tư duy đáng kinh ngạc.

 

Thanh niên trí thức từ kinh đô về quả nhiên giống , tinh thông thứ.

 

Cố Cẩn khẽ thở dài, giọng trầm xuống: “Anh Cây Cột, danh phận chắc là chuyện . Có thể sống sót, âm thầm trở thành ích, là hạnh phúc lắm !”

 

Hứa Cây Cột hiểu lắm.

 

Hắn theo Cố Cẩn đến đây việc, việc thể nhiều, nhiều nhất chính là bảo vệ Cố Cẩn.

 

Vì lý lịch của trai , tự hào về những gì , cảm thấy cống hiến chút gì đó cho nhân dân và quốc gia, nỗi hổ thẹn của nhà họ Hứa cũng vơi một phần.

 

“Anh Cố, đúng.”

 

Công việc tiến triển thuận lợi.

 

Cố Cẩn căn cứ tình báo Hoàng Sâm Tắc , nhanh chóng tìm vị trí của đám ác ôn mang hàng phi pháp từ nước ngoài về. Hoàng Sâm Tắc một nữa đại thắng.

 

“Đồng chí Cố, đồng chí Hứa! Cảm ơn sự hỗ trợ của hai vị trong thời gian qua! Hai vị bảo vệ sự an cho thể nhân dân huyện Linh Khê.”

 

Lúc hai khỏi phòng, thì gặp Hoàng Sâm Tắc trở về.

 

“Đại đội trưởng Hoàng, chúng lấy tiền việc, đôi bên cùng lợi. Không cần cảm ơn.” Cố Cẩn giọng lạnh nhạt.

 

Hoàng Sâm Tắc bộ dạng nghiêm túc, vẻ thương nhân nhỏ chỉ vì tiền tài của Cố Cẩn, lập tức bật , hùa theo: “! Quả thực là .”

 

“Đại đội trưởng Hoàng, tạm biệt. Chúc Tết Âm lịch vui vẻ!”

 

“Tạm biệt! Hai vị cũng .”

 

Hoàng Sâm Tắc theo Cố Cẩn và Hứa Cây Cột rời , bóng lưng xa dần của họ, khóe miệng bất giác cong lên.

 

Tổ quốc tuy vẫn mỹ, cũng thực sự yên , nhưng những thanh niên nhiệt huyết như bọn họ, việc trở nên giàu mạnh là chuyện sớm muộn.

 

Ý nghĩ khiến ông phấn chấn, trở phòng việc, ông nhanh chóng gửi một bức điện báo cho lão lãnh đạo ở kinh đô xa xôi: “Tổ quốc sắp giàu mạnh. Chiến sĩ của ngài, nhục sứ mệnh. Chúc năm mới vui vẻ.”

 

Lão lãnh đạo, lúc đang chơi cờ với ông nội Cố Cẩn, khi nhận điện báo, trong lòng phấn chấn và vui mừng: “Lão Cố, tình hình của Cẩn Nhi vẻ hồi phục tồi.”

 

Ông nội Cố Cẩn nhíu mày, : “ ngoài lâu như , bà già nhà chắc chắn đang nổi giận. về đây.”

 

“…” Lão lãnh đạo.

 

. Hồ sơ của nó niêm phong, ông nên tuân thủ lời hứa, để quá khứ của Cẩn Nhi vùi lấp cùng hồ sơ. Sau gì, đều thuận theo ý nó. Không can thiệp.”

 

Lão gia tử nhà họ Cố hai bước, chợt đầu, nhắc nhở đồng chí lãnh đạo.

 

Cứ coi như ông ích kỷ, cứ coi như ông giác ngộ một .

 

nhớ .” Lão lãnh đạo trả lời.

 

Chỉ là hạt giống thực sự quá , ông quả thực nỡ.

 

Cố Cẩn một đường trở về trấn Linh Khê, cũng , gặp Hoàng Sâm Tắc, chỉ về nhà.

 

“Anh Cố, em cảm giác phía chúng , đang theo dõi.” Hứa Cây Cột đạp xe một lúc lâu, đột nhiên với Cố Cẩn.

 

“?” Cố Cẩn bóp phanh, thắng gấp, đầu , phía thấy gì cả.

 

Trốn trong một con hẻm nhỏ, Tần Du thót tim vỗ vỗ ngực, nguy hiểm thật, suýt nữa là Cố Cẩn và Hứa Cây Cột phát hiện, may mà phản ứng nhanh, chuyển hướng đủ linh hoạt.

 

 

Loading...