Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 417: Đưa ta cái xe hơi nhỏ?
Cập nhật lúc: 2025-11-12 14:33:05
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người hỏi chuyện, là một cô vợ trẻ mới gả về đây lâu. Ngày thường chuyện ruột để ngoài da, thường xuyên qua đầu óc. Cô cảm thấy khí xung quanh đúng, vẻ mặt mê mang hỏi: “Sao ? sai ?”
Những khác cô , á khẩu. Thật đúng là cái thì , cái dở! Trước thanh niên trí thức Cố tùy tiện cưới Tần Du, đó là đang chê , mỉa mai Tần Du. bây giờ còn điều , chính là đang trách Cố Cẩn. Là thanh niên trí thức Cố quên chuyện Tần Du cứu , là thanh niên trí thức Cố kết hôn mà chẳng chuẩn gì, là thanh niên trí thức Cố với Tần Du.
Lời thốt , mặt Cố Cẩn lộ rõ vẻ lúng túng và hổ từng thấy. “Kết hôn, náo nhiệt quan trọng. chỉ cần tình cảm bền chặt, náo nhiệt, cũng thôi. Lúc đó Cố Cẩn cần tiền gấp, tiền của đều cho em mượn, cứu lúc nguy cấp, cảm thấy còn ý nghĩa hơn. Vả chồng tiền, lập tức mua cho một chiếc xe đạp.” Tần Du mở miệng, giọng mang theo ý , chút kiêu ngạo.
Lời giải thích của cô, khiến những bên cạnh càng càng thấy giống như thật. Họ sôi nổi bàn tán: “Chứ còn gì nữa! Lần thấy Tần Du cưỡi xe đạp, cô là phụ nữ đầu tiên trong công xã xe đạp đấy.” “Nghe chiếc xe đạp đó 150 đồng, thanh niên trí thức Cố hào phóng thật.” “Lúc đó thanh niên trí thức Cố chắc chắn gặp chuyện gì khó khăn, nếu nghĩa khí như , thể bạc đãi vợ ?” “Sau của thanh niên trí thức Cố đến, lúc , sắm sửa cho họ nhiều đồ đạc, giường nệm. Nhà thanh niên trí thức Cố keo kiệt .”
Cố Cẩn đầu Tần Du, càng càng thấy Tần Du . Trong ấn tượng, đây là đầu tiên khi họ kết hôn, Tần Du mặt nhiều bảo vệ như . Kỳ thực lúc họ kết hôn, tiền là thật, mà coi trọng, càng là thật. Lương Quân và Quách Quế Trân từ lúc yêu đương đến kết hôn, đều chứng kiến. Lương Quân ngây ngô khờ khạo, nhưng về mức độ nghiêm túc đối với vợ, tự thấy hổ thẹn. Cho nên tâm tư đơn giản như Lương Quân, càng dễ hạnh phúc.
“Vợ ơi, em thấy cái máy kéo thế nào?” Con ngươi Cố Cẩn Tần Du thật sâu, trầm giọng hỏi. Tần Du giật , đó bật , che miệng: “Được , mua máy kéo tặng em ?” “Có ?” Cố Cẩn nghiêm túc hỏi. Tần Du giật nảy , : “Không cần.” Cố Cẩn rốt cuộc bao nhiêu tiền, cô , nhưng ý tưởng của quá kinh khủng. Máy kéo việc thì , chứ cô lái, cũng cần.
Cố Cẩn ánh mắt trầm xuống. “Bất quá, em , trong thành các loại xe nhỏ, nếu tặng em một chiếc xe nhỏ, em liền nhận.” Cô cũng vì giải vây cho Cố Cẩn. Chắc là thấy chất vấn như , mặt vẻ lúng túng, cô cảm thấy đành lòng. Cho nên nếu ý tưởng đó, thì cô liền đưa yêu cầu. Xe ô tô thời rẻ, yêu cầu , xem như mất mặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-417-dua-ta-cai-xe-hoi-nho.html.]
“Được.” Cố Cẩn đáp. Mọi nữa kinh ngạc, thanh niên trí thức Cố mà mua ô tô nhỏ cho Tần Du. Cái loại xe bốn bánh, gian nho nhỏ đó ? Nghe loại xe đó đắt lắm. Muốn mấy vạn, là mười mấy vạn? Đối với họ, những nông dân mỗi ngày chỉ thể kiếm hai hào công điểm, nhiều tiền như , kiếm đến năm nào tháng nào? Chắc là thầy Cố đùa thôi? Mọi trong lòng đủ loại suy đoán, nhưng họ dám nghi ngờ, bởi vì lỡ Cố Cẩn thật sự mua, họ sẽ vả mặt.
“Hu hu… Hu hu…” Trong đám đông náo nhiệt, đột nhiên truyền đến tiếng kìm nén . Mọi tiếng sang, cách nhà mới Lương Quân xa là nhà đẻ của Quách Quế Trân, bác Quách đang tài nào nín . “Con gái lớn của lấy chồng .” “Vừa quên dặn nó, một vợ .” “…Nó ở nhà đẻ, cũng chăm sóc nó tử tế, là nó chăm sóc em trai em gái, chăm sóc …” Bác Quách càng nghĩ đến lúc con gái còn ở nhà, lo cho con ăn sung mặc , trong lòng càng áy náy. Lại nghĩ hôm nay xuất giá, là nhà họ Lương, càng thêm nỡ.
“Đồng chí Quách , con gái lớn, kiểu gì cũng gả chồng. Ông nỡ, thì cũng gả! Quế Trân năm nay hai mươi mấy , vất vả lắm mới gả , ông vui lên chứ, ông lóc cái gì?” “Chứ còn gì nữa, chăm cho nó. Con gái nhà hai mươi mốt, hai mươi hai, con mấy tuổi , nó bây giờ mới xuất giá.” “Vậy ông còn ? Cười lên, ? Gả con gái là chuyện vui mà?” “Con bé ở nhà đẻ ăn ngon mặc , thanh niên trí thức Lương nóng lạnh, như , đón Quế Trân phô trương như thế, ông nên vui mừng, nó về nhà chồng là thể sống cuộc sống .” “ mà nỡ.” Gả con gái, lòng đau như cắt!
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Thôi, đừng ! Không nỡ, gì mà nỡ? Con gái ông gả xa lắm ? Đi bộ mấy phút là tới! Con gái bộ mất nửa ngày, còn đây .” “Ông đây là gả con gái, ông đây là thêm đứa con trai. Cả công xã Linh Khê, chỉ lão già ông là lời nhất.” “Phải. Chỉ ông lời nhất!” Mọi hùa theo. Bác Quách nghĩ nghĩ, hình như cũng đúng. Lau nước mắt, giọng vẫn còn nghẹn ngào: “Vừa chỉ nghĩ con gái gả , nhà họ Quách nữa, trong lòng liền khó chịu.”
“Hiện tại các vị , thấy hình như cũng vui thật.” Bác Quách nín mỉm . Mọi thấy bác Quách , dở dở . Quách Quế Trân cha đang ở nhà , hai lời, chạy khỏi nhà mới, chạy về nhà đẻ. Vừa đến cửa nhà , liền thấy cha đang lau nước mắt. Cha cô xưa nay đa cảm, tính tình mềm yếu. Vừa lúc cô khỏi cửa, ông ngây , cô còn tưởng ông cảm giác gì. Ai ngờ cô chân bước nhà mới, ông .
“Đồng chí Quách, ông xem, ông con gái ông '' mà về nhà đẻ ngay!” Bạn bè thích trong sân thấy Quách Quế Trân ngoài sân, trêu ghẹo. “Con gái, mau về . Bây giờ lúc con về, con về, về cùng chú rể!” Bác Quách vội vàng đuổi Quách Quế Trân . Quách Quế Trân trong lòng nghẹn , khóe miệng cố kéo lên , cố nén . Cha cô vạn phần nỡ xa cô, nhưng vẫn luôn nghĩ cho cô. Sợ cô một về nhà, sẽ hỏng điềm lành ngày cưới.
“Chị Quế Trân, bác . Đi, chúng về .” Tần Du kéo tay Quách Quế Trân, về nhà mới. Chỉ là sắc mặt Quách Quế Trân càng lúc càng nặng nề, Tần Du : “Chỉ cần hai đồng lòng, gì ảnh hưởng .” Quách Quế Trân đầu, Tần Du: “Không , vì cái . Chị chỉ cảm thấy chút .” “Không chỗ nào?” “Chị cũng .” Quách Quế Trân mày nhíu . “Vậy chắc chắn là chị dậy quá sớm, mệt , lát nữa còn tiếp khách. Hôm nay là ngày đại hỷ, nhất định vui lên.” “Ừm, .” Quách Quế Trân gật đầu. … “Sao ?” Tần Du đang dạo trong nhà mới của Lương Quân, Cố Cẩn tới hỏi. “Không gì. Chị Quế Trân , cảm thấy chút . chị cũng rõ . Em đoán là vì hôm nay chị kết hôn, nên chút căng thẳng.” Tần Du xong, cô liền phát hiện, Cố Cẩn hôm nay cứ cô chằm chằm, cô liền theo đó.