Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 412: Một đám tiểu phản đồ
Cập nhật lúc: 2025-11-12 10:44:34
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Chị ơi, rể thật!”
Trên đường, Tần Tiểu Giang tung tăng theo Tần Du và Cố Cẩn, nịnh nọt hết lời.
Tần Du đầu lườm Tần Tiểu Giang, thật sự vạch trần .
Vừa nãy “ăng ẳng” Cố Cẩn ngược đến sống dở c.h.ế.t dở, còn cầu cứu cô là ai!
“Chị ơi, là thật mà. Em cảm thấy, rể là trai nhất, ôn nhu nhất, tri thức nhất, đáng yêu nhất đời!” Tần Tiểu Giang tuôn một tràng lời khen, cần chuẩn bản thảo.
“… Chị ơi, chẳng lẽ chị thấy ?”
Tần Du thở dài, lạnh lùng : “Miệng lưỡi đàn ông, lời quỷ gạt !”
“…” Tần Tiểu Giang.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“…” Cố Cẩn. Sao cảm giác Tần Du đang mắng ?
Trong sân, Lý Chấn Vũ đến từ , đang dạy Hứa Tiểu Cầm chữ.
Lý Chấn Vũ lớp, thấy nhiều đứa trẻ trạc tuổi , mỗi ngày quấn lấy Tần Tiểu Giang, thiên tính trẻ con kích phát, thường xuyên nghịch ngợm, nhưng lượng chữ , là nhiều nhất.
Lúc chơi thì quậy, nhưng lúc học cũng nghiêm túc.
Hứa Tiểu Cầm nhiều chữ, lúc rảnh rỗi, sẽ dạy cô bé .
Cố Cẩn và Tần Du đều phản đối, Lý Chấn Vũ ý tưởng và cách nghiêm túc , thể củng cố kiến thức học, thể rèn luyện .
Hắc Ha thì lười biếng bò ở góc nhà.
“Chị Tiểu Cầm, chữ ‘tiểu’ (nhỏ) cái móc câu ở chính giữa ô vuông .” Lý Chấn Vũ kiên nhẫn với Hứa Tiểu Cầm: “Còn …”
“Gâu… Gâu…” Tai Hắc Ha vểnh lên, lập tức dậy, vọt ngoài sân.
Hứa Tiểu Cầm tiếng sủa của Hắc Ha thu hút, ngoài sân.
“Chắc là chị Tần Du họ về .” Lý Chấn Vũ lên, vui vẻ .
Cửa sân đẩy , quả nhiên là Tần Du, Cố Cẩn và Tần Tiểu Giang.
Hắc Ha nhiệt tình chạy tới chạy lui trong sân, tỏ vẻ vui.
Tần Du , liền thấy ánh mắt nhiệt tình và mong đợi của bọn trẻ.
Cảm giác mong về nhà, thật tệ. Đặc biệt là con ch.ó , càng nhiệt tình khác thường.
Cô vẫy vẫy tay, Hắc Ha hiểu ý, lập tức chạy tới.
Tần Du đưa tay, định bế Hắc Ha đang chạy như bay tới, ngờ, Hắc Ha vọt thẳng đến mặt Cố Cẩn, bốn chân thẳng, ôm chặt lấy bắp chân Cố Cẩn.
“…” Phản đồ! Tần Du thầm mắng.
Mỗi ngày là ai cho nó ăn thịt? Mỗi ngày là ai cho nó xương? Mỗi ngày là ai tắm cho nó sạch sẽ?
Cô cho nó nhiều như , mà nó thích, là Cố Cẩn!
Cố Cẩn thấy Tần Du ghen tị, khóe miệng nhếch lên.
Đứng một bên, Tần Tiểu Giang vui vẻ: “Chị ơi, chị xem, em sai mà? Ngay cả Hắc Ha cũng thích rể!”
Tần Du cau mày.
“Hắc Cẩu Tử, chị Tiểu Cầm, em đúng ? Anh rể trai, đáng yêu!” Tần Du ủng hộ, Tần Tiểu Giang tiếp tục tìm đồng minh.
Lý Chấn Vũ lập tức gật đầu.
Hứa Tiểu Cầm giơ ngón tay cái, tỏ vẻ đồng tình.
“…” Tần Du.
Không chỉ một con tiểu phản đồ, mà là một đám tiểu phản đồ.
“Cho nên, mắt của chị đúng là sai! Tìm một đàn ông trai văn hóa như rể!” Tần Tiểu Giang tủm tỉm tiếp tục: “Đương nhiên, cũng là vì chị xinh , thiện lương, đảm đang đáng yêu, nên rể mới thích chị! Nhiều cô gái thích rể như , rể cũng để ý!”
Chị ruột là Tần Hương cũng từng thích, nhưng bây giờ chị , cái gì cũng nghĩ, chỉ nghĩ bán bánh đường xào.
“…” Tần Du vòng vòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-412-mot-dam-tieu-phan-do.html.]
Cho nên màn nịnh nọt cũng là thổi cho cô ?
Cô xoa trán, cái miệng nhỏ của Tần Tiểu Giang, bao nhiêu cô gái điêu ?
Màn đối thoại của Tần Tiểu Giang, Cố Cẩn mà thấy vô cùng thoải mái.
“Tần Tiểu Giang bình thường chút nghịch ngợm, nhưng còn nhỏ như , thể xuyên qua hiện tượng xem bản chất, phân tích sự việc một cách chính xác. Đáng khen!” Nói xong, từ trong túi lấy một đồng, : “Đi mua kẹo , ba đứa cùng ăn!”
Tần Tiểu Giang thấy một đồng tiền, mắt sáng rỡ, cầm tiền trong tay, hỏi: “Anh rể, em thể tiêu mấy xu?”
“Cho hết!” Cố Cẩn đáp.
Tần Tiểu Giang kinh ngạc Cố Cẩn, xác định Cố Cẩn đùa, cũng trêu , lập tức hoan hô, giọng vô cùng dồn dập: “Hắc Cẩu Tử, nhanh lên, nhanh lên!”
Một đồng tiền đó!
Một đồng tiền là cả một gia tài! Lỡ Cố Cẩn đổi ý thì ? Cho nên nhanh.
Cậu mua một cây bút chì 2 xu, một viên kẹo chỉ cần 1 xu.
Một đồng , thể mua bao nhiêu?
Tần Tiểu Giang bẻ ngón tay tính toán, ngón tay trái cộng ngón tay , cộng thêm ngón chân cái hai bên, cũng tính .
“50 cây bút chì, 100 viên kẹo giấy.” Lý Chấn Vũ thật sự nổi, bất đắc dĩ mở miệng.
Tần Tiểu Giang nhíu mày, trong lòng vô cùng phục. Trước Hắc Cẩu Tử lợi hại hơn , nhiều chữ hơn một chút thì thôi .
Bây giờ cùng Hắc Cẩu Tử học.
Tại Hắc Cẩu Tử tính ?
“Hắc Cẩu Tử, mày thật sự nghĩ lợi hại lắm . Mày lợi hại như , tao hỏi mày, 987 cộng 897, bằng bao nhiêu? Không nghĩ!”
“1884.” Lời Tần Tiểu Giang còn dứt, Lý Chấn Vũ buột miệng.
Tần Tiểu Giang mặt nghệt , Lý Chấn Vũ trả lời nhanh ?
Trước đếm mãi xong, mỗi chỉ đếm đến 88 là về. Sau mới đột phá , đếm đến ba con . Ba con chỉ lên, thấy váng đầu, Lý Chấn Vũ mà thể trả lời nhanh như !
“Hừ. Có gì ghê gớm! Vậy tao hỏi mày, 894 nhân 996, bằng bao nhiêu? Đây là phép nhân, tao lỏm ở phòng học lớp 4 đó…” Hắc Cẩu Tử, toán lớp 4, mày mà cũng tính , tao mới phục mày!
“890424.” Lý Chấn Vũ nữa buột miệng. (Lưu ý: Tác giả tính sai, 894*996 = 890424, 496008)
Tần Tiểu Giang kinh ngạc đến hóa đá, lời mỉa mai chuẩn đều nuốt ngược .
Này, , toán lớp 4, Hắc Cẩu Tử cũng .
Cái đầu của Cẩu Tử mà lớn lên ?
Có thể , thể?
“Ha hả, Hắc Cẩu Tử, mày đoán mò!” Tần Tiểu Giang tỏ vẻ tin, căn bản đáp án là bao nhiêu, cho nên Lý Chấn Vũ chắc chắn là bừa.
“Mày mới đoán mò. Chính mày , liền tao đoán mò. Hừ!” Lý Chấn Vũ tức giận.
“Mày xem, mày đoán mò . Lát nữa tao về hỏi rể. Để rể dạy dỗ mày, cái thằng Cẩu Tử thành thật!”
“Được. Ai sợ ai!”
…
Trong phòng bếp.
Tần Du bắt đầu nấu cơm.
Bây giờ trong sân càng ngày càng náo nhiệt, cô và Cố Cẩn, còn ba đứa trẻ và một con chó.
Có lẽ vì đời con, cho nên cô bây giờ thấy bọn trẻ con đều đặc biệt thích.
Việc kinh doanh Vịt Tương vẫn diễn , thu nhập của cô giảm, chuẩn thêm một chút nguyên liệu nấu ăn, đối với cô cũng gì khó khăn, cũng áp lực kinh tế.
Cố Cẩn vốn là kén chọn, hai họ ăn cơm, ít nhất cũng ba món trở lên. Bây giờ cô nấu các món cũng giống như , chỉ là thêm lượng. Tuy phiền phức hơn một chút, nhưng cô vui vẻ.
“Sao cứ em mãi thế?” Tần Du cúi đầu xào rau, phát hiện ánh mắt Cố Cẩn cứ dán cô, hề xê dịch.