Tần Tiểu Giang mím môi, gian xảo, mách Tần Du: “Chị ơi, rể chị là sói, là cọp !”
Tần Du vẻ mặt bất đắc dĩ lắc đầu.
“Chị ơi, là thật đó!” Tần Tiểu Giang thấy Tần Du phản ứng gì, ưu thương, nữa nhấn mạnh.
Cậu vất vả lắm mới nắm cơ hội trị Cố Cẩn, chẳng lẽ một chút hiệu quả cũng ?
Cố Cẩn đầu, mày nhíu Tần Tiểu Giang: “Giỏi lắm! Tan học, đến nhà !”
“Làm, gì ạ?” Tần Tiểu Giang chút run rẩy hỏi.
Cố Cẩn như , hỏi ngược : “Cậu lanh lợi như , tí tuổi đầu châm ngòi ly gián, gì?”
“Có thể thổi lá cây nữa ? Tim gan phèo phổi của em sắp thổi ngoài hết .” Tần Tiểu Giang nhanh chóng nhận thua.
“Muộn !” Cố Cẩn lạnh lùng .
“Em…”
“Cậu tư cách mặc cả!” Cố Cẩn mày trầm xuống, cho Tần Tiểu Giang một chút đường sống.
Tần Tiểu Giang kêu rên, thua trong tay Cố Cẩn chứ?
“Em đợi một chút.” Cố Cẩn đầu ôn hòa với Tần Du.
Tần Du gật đầu.
Tần Tiểu Giang một bên vẻ mặt mất cân bằng. Cố Cẩn chuyện với thì hung dữ, đầu chuyện với Tần Du, giọng điệu đổi.
Sự khác biệt cũng quá rõ ràng!
Cố Cẩn lúc phòng giáo viên, ánh mắt nữa liếc về phía Tần Tiểu Giang, thấy đó rệu rã còng lưng, qua, vỗ một cái, quát lạnh: “Đứng thẳng!”
Tần Tiểu Giang run lên, lập tức ưỡn n.g.ự.c thẳng lưng, nghiêm.
Cố Cẩn lúc mới hài lòng phòng học.
“Chị ơi, chị thể bảo rể tha cho em một ?” Tần Tiểu Giang đáng thương cầu xin Tần Du.
Tần Du dựa tường, lười biếng qua: “Tần Tiểu Giang, em tệ . Dám chơi trò khôn vặt mặt chị ! Chị thấy em thế .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-411-hai-vo-chong-gia-cac-nguoi.html.]
“…” Tần Tiểu Giang tan nát cõi lòng.
Xem , còn cơ hội nào nữa.
“Reng, reng, tan học!” Lũ trẻ trong phòng học chạy như bay .
Cố Cẩn , với Tần Tiểu Giang: “Lấy cặp sách, về nhà . Nhớ đóng cửa phòng học.”
“Vậy em… là…?” Tần Tiểu Giang thăm dò hỏi.
“Cậu nghĩ gì ? Ăn cơm xong qua nhà !” Cố Cẩn dập tắt chút tâm tư nhỏ của Tần Tiểu Giang.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“A…” Tần Tiểu Giang thật , chỉ Cố Cẩn phạt tiếp, mà ngay cả cơm Tần Du nấu thơm ngon, ăn một bát ăn thêm bát nữa, cũng ăn.
“Hai vợ chồng già các , cùng một giuộc! Xấu quá!” Tần Tiểu Giang tức .
Hai cùng bắt nạt một !
“…” Tần Du.
Hai vợ chồng già?
Những lời chui tai Cố Cẩn, thấy xuôi tai một cách lạ lùng. Nếu cùng cô gái bướng bỉnh bên cạnh , thật sự trở thành “hai vợ chồng già”…
Họ một biến thành ông lão, một biến thành bà lão, cho dù tai thính mắt tường, lảo đảo, cũng nhất định sợ, bởi vì cô vợ bướng bỉnh dễ châm ngòi chút nào.
Vừa nãy thấy cô lưng, còn lo cô sẽ tức giận.
Lại ngờ cô thông minh lanh lợi như , Tần Tiểu Giang xúi giục.
Cô và cùng một lòng.
Vợ chồng đồng lòng, tát biển Đông cũng cạn.
Anh Tần Du với ánh mắt càng thêm dịu dàng.
Rồi đó xoay , ánh mắt dừng Tần Tiểu Giang: “Xem như học một từ mới, bây giờ theo về.”
Tần Tiểu Giang khó tin Tần Du và Cố Cẩn, đầy một giây , hoan hô: “Ố dè~ Ố dè~ Anh rể quá.”
“…” Tần Du. Không mất một giây, quên mất đối xử thế nào, thằng nhóc đúng là vô tâm vô phế.