Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 406: Cố ý không đợi cô
Cập nhật lúc: 2025-11-12 08:43:05
Lượt xem: 27
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Hồng Mai Tần Du, n.g.ự.c chút khó chịu, sự kinh ngạc và kích động khiến lồng n.g.ự.c bà phập phồng ngừng, bà hận rèn sắt thành thép: “Vậy c.h.ế.t cho con xem!”
“Lúc là ai sống c.h.ế.t đòi gả cho Cố Cẩn? Bây giờ hiểu lầm đều sáng tỏ, con ly hôn! Con tưởng kết hôn là chơi đồ hàng ?” Thẩm Hồng Mai thở hổn hển .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Tần Du sợ đến sắc mặt tái nhợt, vội đỡ lấy Thẩm Hồng Mai: “Mẹ, đừng dọa con! Con giỡn với thôi! Con đưa bệnh viện ngay!”
Cố Cẩn nhanh chóng nhà, ánh mắt dừng cô và Thẩm Hồng Mai.
“…” Cố Cẩn đột ngột Tần Du cũng hoảng sợ.
Cô những lời của , Cố Cẩn thấy .
Chỉ cảm thấy tim đập thình thịch, trán cũng giật thình thịch, lời đều nghẹn ở cổ họng, một câu cũng nên lời.
Cố Cẩn về phía cô vài bước, từ cao xuống cô, trong mắt phản chiếu một ngọn lửa bùng cháy, ngọn lửa đó đang hừng hực, Tần Du lòng run sợ, tim như treo lên cổ họng.
Thẩm Hồng Mai khó nhọc Cố Cẩn.
Cố Cẩn đầu Thẩm Hồng Mai, ngọn lửa trong mắt từ từ tắt , đó hóa thành hư vô.
Anh mặt Thẩm Hồng Mai, đỡ lấy tay bà từ tay Tần Du, nhanh chóng cõng bà lên vai, đầu ngoài sân.
“Đi thị trấn.” Tần Du trong lòng run sợ, giọng cứng ngắc.
Bên ngoài, cha của Tần Tiểu Giang vội vã đ.á.n.h xe ngựa của công xã từ ngoài đồng về, thấy tình huống của Thẩm Hồng Mai, hai lời, lập tức đưa Thẩm Hồng Mai lên xe ngựa, phóng nhanh về phía thị trấn.
“…” Tần Du cầm một bộ quần áo của , vội vàng đuổi ngoài. Đứng ở ngoài sân, cô phát hiện còn một ai.
“Du Nha, cháu ? Ta thấy chồng cháu với chú họ cháu đưa bà vội vàng thị trấn .” Thím Liên vẻ mặt lo lắng chạy tới hỏi.
Tần Du lúc mới , Tần Du xoay , Cố Cẩn đưa cô lên thị trấn.
Khóe miệng cô nhếch lên một nụ khổ, cố ý đợi cô!
“Thím, cháu thấy khó chịu, nên đưa bà thị trấn khám. Không ạ.” Tần Du trả lời.
Mẹ cô rốt cuộc , lẽ gấp, nên mới khó thở.
Trước đây bà vẫn luôn từ chối bệnh viện kiểm tra, vặn đưa bà kiểm tra kỹ một chút.
Mặc dù cô , lẽ lúc , cũng kiểm tra gì.
kiểm tra một chút dù cũng yên tâm hơn.
“Vậy cháu ?” Thím Liên nghi hoặc.
“Cháu đạp xe. Cố Cẩn , bảo cháu cưỡi xe đạp .” Tần Du chột trả lời.
Giờ phút , xe ngựa Thẩm Hồng Mai tỉnh táo .
Thấy Cố Cẩn bên cạnh bà xe ngựa, bà cũng thấy dễ thở hơn, tâm trạng cũng lên, còn vướng bận gì nữa.
“Tiểu Cố, Tần Du tuổi còn trẻ, chuyện qua đầu óc. Cháu đừng nó.” Thẩm Hồng Mai dậy, áy náy với Cố Cẩn.
Con ngươi Cố Cẩn sâu thẳm, về phương xa, thần sắc bình tĩnh “Vâng” một tiếng.
Tần Du tuổi trẻ, chuyện qua đầu óc?
Cô đây là mưu tính từ lâu!
“Mẹ về, sẽ khuyên bảo nó. Giữa hai đứa nếu khúc mắc gì, cũng thể với , công tác tư tưởng cho nó.” Thẩm Hồng Mai với Cố Cẩn.
Cố Cẩn đầu, giọng vững vàng: “Cảm ơn . Chúng con .”
Trước hai họ mâu thuẫn, thực vẫn luôn cầu cứu Thẩm Hồng Mai.
Cãi với Tần Du, liền mua một tảng thịt to mang đến chỗ Thẩm Hồng Mai.
Thẩm Hồng Mai và bà La Hồng Diệp lựa lời khuyên giải, hai sẽ lành tám chín phần.
hôm nay, cảm thấy, cách đó của thật sự ấu trĩ.
Những hiểu lầm và nguyên nhân giữa và Tần Du, khác thể giải quyết .
Mâu thuẫn ăn sâu bén rễ, bình thường dễ bùng nổ, một khi bùng nổ, thì thể cứu vãn.
“Mẹ khỏe , cần thị trấn ! Chú họ nó ơi, cảm ơn chú!” Thẩm Hồng Mai dậy, với cha Tần Tiểu Giang.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-406-co-y-khong-doi-co.html.]
“Em gái, đường cũng gần một nửa , em vội vã, suýt chút nữa sợ mất hồn. Vẫn là xem .”
“Phải đó.” Cố Cẩn lên tiếng.
“ , còn bệnh viện. Tốn tiền lắm.”
“Mẹ, tiền quan trọng. Mẹ mới là quan trọng nhất!” Cố Cẩn mở miệng.
Thẩm Hồng Mai câu của Cố Cẩn cảm động đến hốc mắt đỏ hoe, đứa nhỏ , mà dẻo miệng thế?
Bà thủ tiết mười mấy năm, một con rể , một đàn ông nóng lạnh, bà nháy mắt cảm thấy ông trời ban hết vận may cho .
“Tiểu Cố, con yên tâm, bất kể thế nào. Mẹ với chú Tần nhất định sẽ chủ cho con.”
“Vâng.” Cố Cẩn đáp, mặt cảm xúc.
“Vậy chúng bây giờ về?” Thấy thái độ Cố Cẩn chút mềm mỏng, Thẩm Hồng Mai lập tức .
“Bệnh viện.”
“…” Xe ngựa của , Thẩm Hồng Mai từ bỏ giãy giụa.
…
Tần Du đạp xe đuổi tới bệnh viện thị trấn.
Thẩm Hồng Mai đang kiểm tra.
Cố Cẩn và chú họ ở hành lang bên ngoài.
“Chú, con mua ít đồ.” Cố Cẩn với cha Tần Tiểu Giang một tiếng, mắt thèm liếc Tần Du một cái, ngoài.
“…” Tần Du.
“Du Nha, chồng cháu thật đấy!” Cố Cẩn , cha Tần Tiểu Giang liền mở máy hát: “Vừa cháu , bà . Không cần đến thị trấn, khám bệnh tốn tiền. Cháu chồng cháu thế nào ?”
“Nói ạ?” Tần Du hỏi.
“Nó , ơi, tiền quan trọng. Mẹ mới là quan trọng nhất!” Cha Tần Tiểu Giang vô cùng hâm mộ, giơ ngón cái lên từ đáy lòng: “Đứa nhỏ !”
Tần Du cả ngẩn , đôi mắt nháy mắt chút cay cay.
Đời Thẩm Hồng Mai vì rời mà qua đời, cô vẫn luôn cảm thấy, đối với Thẩm Hồng Mai, là kẻ g.i.ế.c .
cô thể thừa nhận, trong nháy mắt , cô cũng cảm động.
Hóa cũng tuyệt tình như .
Anh , tiền quan trọng, cô mới là quan trọng nhất.
Ít nhất lúc , cả trái tim đều là ấm áp.
Đời cũng nhiều, cô cảm động và an tâm, mà cô ?
Thẩm Hồng Mai xong một loạt kiểm tra.
Điện tâm đồ, chụp X-quang ngực, siêu âm tim cũng đều kết quả, bác sĩ chủ trị , : “Cơ thể bệnh nhân, từ những kết quả mà xem, vấn đề gì lớn.”
“Không cần quá khẩn trương, giữ tâm trạng thoải mái! Sẽ !”
“Vậy bác sĩ, ý của là, vấn đề gì, đúng ?” Thẩm Hồng Mai hỏi hỏi .
“Phải! Chính là ý đó.” Bác sĩ trả lời.
Thẩm Hồng Mai thở phào nhẹ nhõm, khoan khoái ngoài.
Tần Du lập tức đón lấy, vội hỏi: “Mẹ, bác sĩ ?”
“Bác sĩ ! Con là con , các con còn tin. Xem, chụp ba cái phim, lãng phí tiền quá!” Thẩm Hồng Mai đau lòng , thoáng qua hành lang, hỏi: “Tiểu Cố ?”
“Nó mua ít đồ.” Cha Tần Tiểu Giang .
“Ai, đứa nhỏ ! Chụp phim tốn ít tiền, nó còn mua gì nữa?” Thẩm Hồng Mai bắt đầu đau lòng: “Mẹ nó tuy để cho nó một ít, nhưng cũng tiêu tiết kiệm.”
“Mẹ, tiền nên tiêu thì tiêu, phim đưa con xem một chút.”
Tần Du lấy phim tay bà, xem từng tấm, một hồi, thần sắc đông cứng .