Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 393: tắm ba ngày triều rượu không thể thiếu không thể tiểu

Cập nhật lúc: 2025-11-12 03:55:34
Lượt xem: 36

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cô ném thùng gỗ xuống bên giếng nước, mặt biểu cảm về sân.

 

Trong sân đều là mùi gà hầm nồng đậm, Cố Cẩn sáng sớm , giờ gà sắp chín thì về.

 

lộc ăn thật.

 

Cố Cẩn xách nước sân, liền thấy Phan Giai Di và Tưởng Trăn.

 

Hai đang uống bên bàn đá.

 

Hôm nay ngày gì đặc biệt, sân thoang thoảng mùi gà hầm, hóa là họ tới.

 

Anh lạnh nhạt lướt Phan Giai Di và Tưởng Trăn, đổ nước lu, xách thùng gỗ ngoài.

 

“…” Phan Giai Di bất đắc dĩ con trai , ánh mắt lạnh nhạt , thật đau lòng.

 

“…” Tưởng Trăn cũng , trái tim pha lê vỡ tan tành.

 

Cố Cẩn một tay xách một thùng nước, nước nặng như , mà xách nhẹ như xách gà con, cơ bắp cuồn cuộn, thôi cũng thấy rõ sức lực, đúng là “bạn trai lực” bùng nổ.

 

gì cũng ở công xã Linh Khê mấy ngày, cùng xe tìm Tưởng Viện, xe trở về.

 

Cứ tưởng Cố Cẩn ít nhiều gì cũng sẽ nhiệt tình hơn.

 

mà, !

 

“Dì, họ tính tình như đó, dì đừng đau lòng.” Tưởng Trăn an ủi Phan Giai Di.

 

Phan Giai Di gượng , : “Con trai đẻ , hiểu mà!”

 

Băng dày ba thước, chỉ vì một ngày lạnh!

 

Thức ăn nhanh dọn lên.

 

Tần Chấn Bân và bà La Hồng Diệp cũng cùng lên.

 

Một bàn thức ăn vô cùng phong phú, vịt cá.

 

Chỉ là Tần Du động tay, những món đều là Thẩm Hồng Mai .

 

“Mọi ! Mọi !” Món ăn cuối cùng bưng lên, Thẩm Hồng Mai nhiệt tình mời khách, dùng khăn lau khô tay, bà vô cùng cảm khái : “Tần Du và Cố Cẩn kết hôn lâu như , tính , đây là đầu tiên hai nhà chúng ăn cơm.”

 

Lúc kết hôn đơn giản, cũng qua loa.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Sợ Cố Cẩn đổi ý, công xã cấp giấy chứng nhận xong, liền chia kẹo mừng cho , coi như lễ rượu.

 

.” Phan Giai Di chút hổ lên tiếng.

 

Kết hôn là chuyện đại sự cả đời, hai bên cha đều ở đây, nếu chính thức, đủ tam thư lục lễ. Bây giờ thời đại giống , nhiều trình tự đơn giản hóa, nhưng cầu hôn, đưa sính lễ, tiệc rượu, là thể thiếu.

 

“Sau bọn nhỏ sinh con, thì tiệc rượu ‘ba ngày’ cũng thể sơ sài !” Phan Giai Di vốn định sẽ tổ chức bù một đám cưới, nhưng nhớ đến câu Cố Cẩn ở huyện thành: "Bà đang trù ẻo chúng nhị hôn ?", nên lập tức sửa miệng.

 

“Ông bà nội của Cố Cẩn, nhất định sẽ vui.” Phan Giai Di với Thẩm Hồng Mai: “Bà thông gia, cháu nội đời, bất kể là bé gái bé trai, bà đều cho . ở nước ngoài, thể về kịp, nhưng quà và lời chúc cho cháu thì chắc chắn thể thiếu.”

 

“Cái là tất nhiên .” Thẩm Hồng Mai khẳng định.

 

“Tần Du ngoan ngoãn đảm đang, thấy sinh con gái đầu lòng , giống .” Phan Giai Di , lời ít nhiều ý lấy lòng Tần Du.

 

“Bất kể là con gái con trai, Cố Cẩn trai như , sinh chắc chắn sẽ xinh .” Thẩm Hồng Mai đáp lời. Trước cũng giục Tần Du và Cố Cẩn sinh con, đều hy vọng Tần Du cố gắng lên.

 

Mỗi , bà ít nhiều chút lo lắng, một phụ nữ dùng con cái để trói buộc một đàn ông, ít nhiều chút bi ai, đáng thương.

 

Hôm nay con gái từ đầu đến cuối với Cố Cẩn, trong lòng bà nháy mắt cảm giác hãnh diện, trút bực bội, bà còn cảm thấy chột nữa.

 

“Cái thì thật khiêm tốn, Cố Cẩn hồi nhỏ, trông đáng yêu, nhiều thấy đều nựng. Dẫn nó ngoài, đều , đứa nhỏ là bước từ trong tranh Tết ?”

 

“Vậy đúng là đáng yêu thật !”

 

“Thật đó. Sau chụp ảnh trăm ngày cho bé, nhất định rửa thêm mấy tấm, gửi cho . Tiền bưu phí trả.”

 

“Gửi ảnh cho bà nội, thể để bà trả tiền ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-393-tam-ba-ngay-trieu-ruou-khong-the-thieu-khong-the-tieu.html.]

 

“Không . Tiền nhất định để trả, chuyển phát nước ngoài đắt lắm!” Phan Giai di .

 

Phan Giai Di và Thẩm Hồng Mai cứ một câu một câu, mà Tần Du thấy vô cùng cạn lời. Bé trai, bé gái, ảnh trăm ngày, chuyện bát tự còn một nét phẩy, mà họ thảo luận hăng say như .

 

Con cái từ ?

 

Từ kẽ đá nhảy ?

 

Nếu thể nhảy một hai đứa, thì cô nuôi hết.

 

Cố Cẩn Phan Giai Di và Thẩm Hồng Mai chuyện, động thanh sắc gắp cho Tần Du một cái đùi gà.

 

Thái độ của Phan Giai Di, hận thể đoạn tuyệt quan hệ con với bà .

 

thấy hôm nay bà đang nỗ lực bù đắp, mức độ chán ghét của cũng giảm ít.

 

Tuy trong lời của bà , nhiều thành phần xã giao, thật lòng thì ít, nhưng thể , những lời , thích .

 

Con cái .

 

Anh đột nhiên một đứa con, bà nội từng , phụ nữ một khi sinh con, tâm trí sẽ đặt hết con cái và gia đình. Anh và Tần Du một đứa con, Tần Du sẽ chạy .

 

Chỉ là, thế nào mới thể con đây?

 

Anh ngước mắt phụ nữ bên cạnh, cô đang cúi đầu nghiêm túc ăn cơm, đối với lời của cứ như điếc sợ súng, thái độ lạnh nhạt.

 

Cố Cẩn chút nhụt chí, thái độ của Tần Du, là ngầm đồng ý, mà là thờ ơ.

 

Bữa cơm , Tần Du và Cố Cẩn đều giữ im lặng, nhưng náo nhiệt.

 

“Bà thông gia, thật sự chơi thêm một chút ?” Ăn cơm xong, Thẩm Hồng Mai chút nỡ hỏi.

 

Phan Giai Di hôm qua mới tới, hôm nay .

 

Bà thế mà cảm thấy nỡ.

 

“Chuyện của Cố Cẩn giải quyết xong, thể an tâm .” Phan Giai Di gật đầu.

 

Cái công xã nhỏ , bốn bề đều là núi, ở mới hai ngày, con trai vẫn thiết với , con dâu cũng , trong lòng thật sự chút nỡ.

 

Bất quá bà xưa nay để lộ cảm xúc, Thẩm Hồng Mai càng nỡ, bà càng kiên quyết, : “Bà thông gia, về nước gặp .”

 

“Được.”

 

“Tần Du, thể riêng với con hai câu ?” Phan Giai Di kéo Tần Du một góc.

 

“Tần Du, những lời đây của , xin con đừng để bụng. Cái cho con, lúc Cố Cẩn việc, cái thể giúp đỡ. Không thứ gì quý trọng, , con hãy mở . Cố Cẩn nhờ con chăm sóc, hai đứa sống với cho .”

 

Tần Du định từ chối, nhưng nghĩ Phan Giai Di , đúng là núi cao sông dài.

 

Đời , cô cũng thấy bà trở về.

 

Đời , chắc cũng sẽ về.

 

Thứ , lúc cô và Cố Cẩn chia tay, cô trả cho cũng muộn.

 

Cố Cẩn thấy Phan Giai Di , mặt nhiều cảm xúc.

 

Anh cùng ngã rẽ của công xã, tiễn Phan Giai Di lên xe ngựa thị trấn.

 

“Công xã thông báo lớn đây.”

 

“Công xã thông báo lớn đây.”

 

Phan Giai Di lâu, của công xã lớn tiếng hô.

 

Mấy chữ , lập tức thu hút sự chú ý của trong công xã.

 

Mọi nhanh chóng chạy về phía bảng thông báo của công xã, Tần Du cũng theo dòng .

 

Trên tường thông báo, dán ba tờ thông báo.

Loading...