Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 383: Không có lý do để tức giận
Cập nhật lúc: 2025-11-12 03:55:24
Lượt xem: 35
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tâm trạng của Phan Giai Di lúc chút khó tả.
Hôm qua Cố Cẩn, Tưởng Trăn vượt sông trèo núi đến gặp bà, vốn tưởng rằng thể tìm Tưởng Viện, ngờ, cô gái cũng là Tưởng Viện.
Trời tối đường xa, bà đề nghị ba ở thị trấn bên đó, Cố Cẩn trực tiếp từ chối, đón chuyến xe cuối cùng, tàu hỏa, đội đội trăng trở về.
Tưởng Trăn đường, với bà ít những gì cô khi đến công xã Linh Khê.
Trong đó nhiều nhất là về chuyện kết hôn giữa Tần Du và Cố Cẩn. Tần Du khi cưới bắt cá hai tay như thế nào, ngay cả mấy hôm cô còn thấy Tần Du hôn đàn ông khác ngoài Cố Cẩn.
Lần đầu tiên bà gặp Tần Du, cảm thấy Tần Du tuy lớn lên ở nông thôn, nhưng quần áo, thần thái cử chỉ đều tự nhiên phóng khoáng. Cố Cẩn thật sự sống cùng cô gái , cũng thể chấp nhận. Cùng lắm thì , tình hình trong nước lên, bà cho thêm chút tiền, để họ gây dựng gia đình.
khi Tưởng Trăn những chuyện , bà cảm thấy thể khoanh tay .
Con dâu của bà, thể nghèo, thể , nhưng thể chung thủy.
Vé máy bay xuất ngoại bà mua, lịch trình cũng gấp, nhưng bà vẫn quyết định lùi vé, xem cho rõ ngọn ngành.
Nếu Tần Du thật sự gì, bà ngại , bắt họ chia tay.
Đến công xã Linh Khê, xem một màn kịch , cũng Tần Du thông đồng với đàn ông khác là hãm hại, điều lòng bà thông thuận hơn một chút.
thấy Cố Cẩn chuyện với Tần Du với vẻ mặt thâm tình và cẩn thận như , trong lòng bà chút chua chát.
Cố Cẩn đối với bà, , một chút cũng khách khí, chuyện câu nào câu nấy đều mang theo gai, còn đối với Tần Du thì… quả thực thể hơn.
Giờ thấy, Cố Cẩn còn xuống bếp.
Làm việc mà mặt mày thỏa mãn, thỉnh thoảng tìm Tần Du chuyện, vẻ mặt mang theo sự lấy lòng và tư thái hạ . Những tư thái hạ và lấy lòng đó, càng bà đau lòng, càng khiến bà tức giận, bởi vì Tần Du từ đầu đến cuối, đối với đều là xa cách.
“Dì, họ đây là…?” Tưởng Trăn đến bên cạnh Phan Giai Di, Cố Cẩn đeo tạp dề, cũng kinh ngạc vô cùng.
“Phát bực!” Phan Giai Di tức giận một câu, bảo: “Chúng một bên .”
Bữa cơm , mỗi món ăn đều là Tần Du xào, sắc hương vị đều đủ cả.
Lúc ăn cơm, Cố Cẩn thỉnh thoảng gắp thức ăn cho Tần Du.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Thẩm Hồng Mai và Tần Chấn Bân thở phào nhẹ nhõm. Họ vẫn lo lắng đôi vợ chồng trẻ mâu thuẫn càng sâu, giờ thấy Cố Cẩn chủ động như , chắc là sẽ sớm hòa thuận thôi.
Phan Giai Di nuốt trôi, trong lòng như tảng đá đè nặng, mỗi món gắp một hai miếng, ăn nữa.
“Bà thông gia, hợp khẩu vị bà ?” Phan Giai Di đặt bát xuống, tim Thẩm Hồng Mai liền thắt .
“Không . Chỉ là đường xa, đêm qua chúng xe suốt, chút mệt.” Phan Giai Di trả lời.
“Vậy ở đây nghỉ ngơi một chút?”
“Không cần.”
“Hay là đến chỗ Du Nha và Cố Cẩn ở xem . Sân của chúng nó ở xa. Hai tới đây, còn đến nhà chúng nó.”
“Được.” Phan Giai Di nhận lời.
Ăn cơm xong, Phan Giai Di, Tưởng Trăn theo Tần Du và Cố Cẩn đến nhà cũ.
“Gâu, gâu.” Hắc Ha thấy sân nhiều lạ, cảnh giác sủa lên.
Sau khi thành nhiệm vụ, Lý Chấn Vũ lo nó Triệu Triều Hà đánh, nhanh chóng bế nó về.
Phát hiện về là Tần Du, nó vẫy đuôi chạy như bay đây.
Đi đến mặt Cố Cẩn, nó ngửi ngửi, đó hưng phấn kêu một tiếng, bốn chân hướng lên , trực tiếp ôm chầm lấy đùi Cố Cẩn.
“…” Tần Du kinh ngạc Hắc Ha.
Cái bộ dáng vẫy đuôi lấy lòng của con ch.ó … Chẳng lẽ là thấy Cố Cẩn trai, đầu tiên thấy nịnh bợ như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-383-khong-co-ly-do-de-tuc-gian.html.]
Cố Cẩn cúi đầu, xách con ch.ó đen lên. Một con ch.ó đen tuyền, đôi mắt đen láy.
“Sao mày ở nhà tao?”
“Chị gái nhặt . Sáng sớm cho nó ăn nhiều thịt, đãi ngộ còn hơn tụi em.” Lý Chấn Vũ trả lời.
“Vậy .” Cố Cẩn lẩm bẩm.
Anh mới một ngày, trong nhà thêm thành viên mới.
“Còn cái . Cũng là chị gái nuôi.” Lý Chấn Vũ chỉ con rùa đen nhỏ nuôi trong một cái bát đế bằng.
Cố Cẩn dùng tay sờ đầu con rùa đen, nó lập tức rụt đầu .
Nghe hôm qua tin đồn bay đầy trời, Tần Du mà vẫn tâm trạng nuôi hai con thú cưng, coi là chuyện gì.
Anh nên vui nên vui.
Phan Giai Di trong sân dạo một vòng. Vị trí của cái sân , tầm thoáng đãng, xa xa là trời xanh mây trắng, con sông như dải lụa uốn lượn giữa bờ ruộng xanh mướt, núi non đối diện trập trùng, gần bên cây cối xanh , sân lớn, hoa quế thoảng hương, đồ đạc nhiều, nhưng bày biện gọn gàng ngăn nắp.
Sống ở đây, chắc chắn thoải mái, nhưng ít nhiều thiếu tinh thần phấn đấu.
Bà và Tưởng Trăn sân, Cố Cẩn chuyện với họ, Tần Du cũng chuyện với bà.
Cố Cẩn lạnh nhạt với bà, nguyên nhân bà .
Tần Du chào đón họ như , thật cách cư xử, Phan Giai Di tức giận đến mức ánh mắt cũng lạnh .
“Dì, họ giống như chào đón chúng .” Tưởng Trăn chút tức giận .
“Đã đến , lát nữa sẽ chuyện nghiêm túc với họ con.” Phan Giai Di xuống ghế đá, một tay chống bàn, từ từ nhắm mắt . Bà quá mệt mỏi, cần nghỉ ngơi một chút.
Tần Du từ phòng bếp , thấy Phan Giai Di một tay chống bàn đá ngủ gật, chút đành lòng.
Không nghĩ tới hai họ theo Cố Cẩn về, mà Cố Cẩn ngay cả cái giường ngủ cũng sắp xếp.
Từ nhà chính dọn ghế tre , đặt bên cạnh Phan Giai Di, nhẹ giọng : “Bác thể đây, cái thoải mái hơn.”
Phan Giai Di mở mắt, một chút, : “Cảm ơn.”
“Không gì ạ.”
Phan Giai Di khách khí, lên ghế tre. Ghế tre mát lạnh, đường cong ôm sát vòng eo, thoải mái hơn nhiều so với việc ngủ gật.
Tưởng Trăn mong đợi Tần Du, cũng hy vọng Tần Du lấy cho cô một cái ghế tre, hoặc là mời cô giường ngủ. Mong đến mòn con mắt, Tần Du cũng động tĩnh gì. Cô chỉ lạnh lùng lướt qua cô , cầm giỏ rau ngoài.
Cố Cẩn cũng theo sát ngoài.
Vườn rau.
Cà chua như những chiếc đèn lồng treo giàn, đỏ mọng, vui sướng.
Trên mặt đất, giữa những dây leo, là mấy quả bí đỏ khổng lồ màu cam, cam hồng rực rỡ.
Tần Du hái những quả cà chua chín mọng, bỏ giỏ.
“Để !” Lúc Tần Du bê bí đỏ, Cố Cẩn nhanh chóng đến mặt cô, ôm quả bí đỏ sang một bên, : “Cái mười mấy cân, mang về.”
Tần Du một cái, trả lời, xoay hái mướp hương giàn.
“Vợ ơi, em đ.á.n.h mắng cũng , nhưng đừng giận nữa, ?” Cố Cẩn bê bí đỏ sang một bên, mặt Tần Du, tha thiết cầu xin.
Cố Cẩn thường những lời mềm mỏng như , nếu là đây, cô khẳng định mềm lòng rối rít. hiện tại, Tần Du ngẩng đầu, đối diện với con ngươi của , : “Em giận.”
Bởi vì, lý do để tức giận.