Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 359: Sao lại thế này?
Cập nhật lúc: 2025-11-12 01:09:58
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Triết ngước mắt, liền thấy Cố Cẩn lưng Tần Du. Cố Cẩn đẩy xe đạp, đôi mắt nặng nề bọn họ. Khóe miệng nhếch lên, đôi mắt gọng kính mạ vàng lóe lên vẻ đắc ý, lóe lên nụ của kẻ chiến thắng, càng lóe lên vẻ khiêu khích.
“Hôn mà cứ như ăn mật , trả một cái.” Thẩm Triết cúi đầu, tay nâng cằm Tần Du, chút khách khí hôn xuống. Tần Du đôi mắt trợn to, hôn môi ngay tại đây? Ôm ấp thì , nhưng cái , ở công xã, ở ven ruộng bao nhiêu đang thu công, chơi lớn như , cô quen. “Không !” “Anh chỉ chạm một chút thôi.” Thẩm Triết tiếp tục cúi đầu, giọng đè nén dường như ma lực. Tần Du cảm thấy thôi miên, cô chịu nổi sự cường thế của Cố Cẩn, càng chịu nổi giọng câu nhân của . Ngay lúc môi sắp chạm môi, cô sợ tới mức nhắm mắt .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Bốp!” Trên môi là xúc cảm quen thuộc, bên tai truyền đến một tiếng nắm đ.ấ.m nặng nề. Tần Du hoảng hốt mở mắt , thấy mặt ngã lăn đất. Nhìn , Tần Du cảm thấy ảo giác. Cố Cẩn, hai Cố Cẩn? Cố Cẩn đ.á.n.h Cố Cẩn?
“Tần Du!” Giọng Cố Cẩn nặng nề nện đầu Tần Du, mang theo lửa giận ngùn ngụt. Tần Du cảm thấy đầu một tia sét đ.á.n.h nổ tung, ánh mắt dừng chiếc xe đạp lưng Cố Cẩn, Cố Cẩn là đầu tiên trong công xã xe đạp, đẩy xe đạp chắc chắn là , còn ? Đầy đầu nghi hoặc hỏi: “Đây… thế ?” “Em xem là chuyện gì? Sáng sớm lúc , em hứa với thế nào?” Giọng Cố Cẩn mang theo băng lạnh hỏi. Sáng sớm dặn dặn cô, cách xa Thẩm Triết, cô đồng ý sảng khoái. còn bây giờ thì ? Bọn họ hai dám ở nơi công cộng, ôm ấp hôn hít! Mắt sắp mù .
“Cố Cẩn, như thấy! và Tần Du là tình tự chủ!” Thẩm Triết nhanh chóng từ mặt đất bò dậy, sợ hãi , đó đôi mắt sâu thẳm Tần Du: “Tần Du, em là cam tâm tình nguyện hôn , đúng ?” “?” Đầu óc Tần Du một mớ hỗn độn, thế nào cũng hiểu rõ rốt cuộc là chuyện gì? “Vừa em là cam tâm tình nguyện. ép em. ?” Thẩm Triết đến bên cạnh Tần Du, nhẹ nhàng tiếp tục : “Em nếu cảm thấy khó chịu, gật đầu là .” Tần Du gật gật đầu, cô thật sự khó chịu. Đầu nổ tung, trong lòng sông cuộn biển gầm, khó chịu chịu nổi.
“……” Cố Cẩn cảm thấy tim kim đâm, từng mũi từng mũi đ.â.m xuống, càng như vạn con côn trùng gặm nhấm, khóe miệng đầy vẻ trào phúng: “Hay cho một câu tình tự chủ!” Tình tự chủ. Em hôn một cái. hôn em một cái. “Tần Du, em đẩy cảnh nào?” Cố Cẩn đem tất cả phẫn nộ đè nén xuống đáy lòng, giọng trầm thấp khàn khàn hỏi. “ hôm qua, và Tần Du là tình nguyện. Cô là thích , nhưng khi gặp , liền yêu . Anh nếu tin, xem, những lá thư , đều là cô cho !” Tần Du trả lời, Thẩm Triết khí thế bức mặt Cố Cẩn, từ trong túi quần lấy một xấp thư. Đầu óc Cố Cẩn ong ong, hóa Tần Du thư cho Thẩm Triết, chỉ một phong Triệu Triều Hà đưa cho , ở đây còn nhiều như ? Bọn họ đây là đưa tình với bao lâu ? Từ đầu tiên nấu cơm cho cô phát hiện cô thư cho Thẩm Triết, bắt đầu? Khi đó Tần Du hùng hồn mắng phân biệt trái, tức giận lung tung, nhưng thật cũng nghĩ sai?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-359-sao-lai-the-nay.html.]
“Cố Cẩn, và Tần Du yêu , đối với mà , chắc là một sự giải thoát. Anh là thanh niên trí thức từ kinh đô đến, sẽ mang một vợ ở nông thôn về kinh đô chứ? Tần Du thiên phú y học cực cao, cô ở bên , đối với đối với cô , đều là nhất!” Thẩm Triết Cố Cẩn nhắc nhở, miệng đầy đương nhiên và chính nghĩa. “Mày tính là cái thá gì!” Hai tròng mắt sâu thẳm của Cố Cẩn đỏ bừng, nặng nề chằm chằm Thẩm Triết, một quyền đ.ấ.m mặt Thẩm Triết. Thẩm Triết loạng choạng, xấp thư tay, tất cả đều bay lên trung, đó rơi lả tả đầy đất. Thẩm Triết sờ sờ mặt , khóe miệng đầy vẻ giả vờ xin : “Là với ! Anh đ.á.n.h , đ.á.n.h trả. Chỉ cầu tác thành.” “Tác thành? Mày mơ!” Cố Cẩn đến mặt Tần Du, giận dữ vác Tần Du lên vai, đầu, khí thế bức với Thẩm Triết: “Cô cũng là phụ nữ! Cố Cẩn tao chỉ cần còn sống một ngày, mày cũng chỉ thể vọng tưởng!”
Lúc ba đ.á.n.h , xung quanh đầy . “Vừa là bác sĩ Thẩm và Tần Du ôm ấp, còn hôn ?” “Phải. thấy bác sĩ Thẩm hôn trán Tần Du, đó Tần Du hôn mặt , lúc họ định hôn môi, thanh niên trí thức Cố đến! Sau đó cho bác sĩ Thẩm một nắm đấm!” “Trời ạ! Tần Du đang cái gì ?” “Ai cô đang gì? Trong nhà thanh niên trí thức Cố trai văn hóa, bên còn qua với bác sĩ Thẩm. Qua với bác sĩ Thẩm, còn thanh niên trí thức Cố bắt quả tang. Chuyện , chuyện kích thích quá…” “ ngay Tần Du loại an phận mà! Lúc cô thanh niên trí thức Cố ép cưới, chuyện hổ như cũng . Bây giờ thanh niên trí thức Cố bắt quả tang, chẳng qua là bản tính lộ mà thôi. Trời sinh lẳng lơ!” “Thuật hồ ly tinh của cô học ở ? Nghe còn cho bác sĩ Thẩm ít thư!” Mọi bắt đầu bàn tán, còn hứng thú hơn cả xem phim. Nông thôn bây giờ, tivi máy tính, trò giải trí duy nhất chính là buôn chuyện. Chuyện tình ái ở nông thôn, chỉ cần hé một chút, liền thể tưởng tượng cả tháng phim. Trước Cố Cẩn đối xử với Tần Du bao nhiêu, bây giờ , liền hăng hái bấy nhiêu.
“Ầm ầm! Ầm ầm!” Bầu trời đột nhiên nổi mấy tiếng sấm mùa thu. “Chẳng lẽ là ông trời cũng cảm thấy Tần Du , cho cô một bài học, sét đánh?” “Ai nha, hôm nay còn xem phim. Đừng mưa thật chứ!” “Mưa cũng . Hay là, chúng đến nhà Tần Du . Nếu thanh niên trí thức Cố đ.á.n.h Tần Du, chúng còn thể can ngăn.” “Can cái gì? Thanh niên trí thức Cố thật sự đ.á.n.h Tần Du, chúng can nổi ? Không thanh niên trí thức Cố tiện tay đ.á.n.h cho một trận là may , thủ của thanh niên trí thức Cố như !” “Nói cũng đúng. Về nhà ăn cơm . Lát nữa nếu mưa, xem phim tán gẫu.”
Đứng ở một bên, Triệu Triều Hà và Tưởng Trăn đầy hứng thú xem màn kịch của Cố Cẩn, Tần Du, Thẩm Triết. Xem một hồi, bọn họ thấy vẫn thèm. Lực sát thương của Thẩm Triết thật đúng là tồi. Hôm qua Tần Du lời , Tần Du thật sự lời . Cố Cẩn tận mắt thấy hành động mật của Thẩm Triết và Tần Du, thấy thư tình giữa Tần Du và Thẩm Triết, cô tin nổi trận lôi đình. Cố Cẩn và Tần Du , xem như xong đời.
“Tưởng Trăn, thấy ? Hôm qua tớ với , gì là giả cả.” Triệu Triều Hà với Tưởng Trăn. Tưởng Trăn mày nhíu : “ là giả. Anh họ bây giờ chắc chắn đặc biệt khó chịu, tớ tìm một chút.” “Cũng !” Triệu Triều Hà gật gật đầu. Tưởng Trăn chuyện của Tần Du, tương đương với việc bà Phan Giai Di cũng sẽ . Cho dù Cố Cẩn thật sự đưa Tần Du về kinh đô, ở kinh đô cũng sẽ chấp nhận cô ! Lần , quá !