Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 350: Các người vui là được!
Cập nhật lúc: 2025-11-11 14:23:04
Lượt xem: 32
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô càng như , vẻ mặt càng thản nhiên, Triệu Triều Hà càng hiểu rõ, lực sát thương như càng lớn, cô bật , Tần Du : “Tần Du, cô nhất định đuổi cùng g.i.ế.c tận như ?”
Tần Du thấy buồn : “Triệu Triều Hà, như mà gọi là đuổi cùng g.i.ế.c tuyệt ? chẳng qua chỉ sự thật mà thôi! Cô t.h.ả.m thương như gì? Bộ dạng đầy chính nghĩa với Tưởng tiểu thư cho cô một lời giải thích, thần quỷ đổ tội cho , sự việc bại lộ thì vu hãm Mạc Thúy Liên, hàng loạt hành động của cô, bất kể lôi cái nào, đều khiến khinh bỉ! truy cứu trách nhiệm pháp luật của cô, là nhân từ lắm !”
Triệu Triều Hà Tần Du dọa ngốc, cô một vòng quanh trạm y tế, phát hiện tất cả đều đang cô bằng ánh mắt đầy khinh thường.
“Cố ca, thể giúp em vài câu ? Em thật sự cố ý!” Triệu Triều Hà sang Cố Cẩn, đáng thương vô cùng cầu xin.
Con ngươi Cố Cẩn đầy vẻ hờ hững: “Cô nghĩ tin cái lý do quỷ quái đó của cô ?”
Không câu hỏi tu từ, mà là câu hỏi khẳng định.
Triệu Triều Hà sắc mặt trắng bệch, Cố Cẩn giúp cô thì thôi, còn chút nể tình mắng lý do của cô là quỷ quái!
Vu Đại Khang vốn còn định gì đó, nhưng ngữ khí đạm bạc của Cố Cẩn, ông dứt khoát quyết định nữa.
Tất cả cán bộ trong công xã đều Cố Cẩn là một kẻ cứng đầu, chỉ tính tình lớn, khó tiếp xúc, chuyện còn đặc biệt độc miệng, lúc vui, thể một câu sặc c.h.ế.t .
Tần Du thấy Triệu Triều Hà Cố Cẩn cho bẽ mặt, trong lòng thoải mái hơn ít.
Cái miệng độc địa của Cố Cẩn, khiến thấy hả hê nhất chính là lúc .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Dược chất cất kỹ, đ.á.n.h dấu, bất kỳ ký hiệu nào. Mọi truy cứu trách nhiệm, xin hãy tính cả phần của !” Thẩm Triết bên cạnh Triệu Triều Hà, giọng đầy áy náy .
Ánh mắt chuyển hướng sang Thẩm Triết, thể lời của Thẩm Triết đảm đương. Vừa lúc truy vấn Tần Du, . Bây giờ vẫn lựa chọn , thẳng thắn tiếp nhận phê bình, chủ động gánh vác trách nhiệm.
Sự thật rõ ràng, ngọn nguồn sự việc sáng tỏ! Chỉ là, cụ thể xử phạt thế nào, xem công xã và bệnh viện.
Triệu Triều Hà thuộc quản lý của công xã, công xã thông báo xử phạt là , nhưng Thẩm Triết thuộc công xã, truy cứu trách nhiệm của , chỉ thể báo cáo sự việc lên bệnh viện.
Bây giờ đều đang xem công xã xử lý thế nào.
“Bí thư Vu, ông là chứng kiến bộ quá trình, là ông tự thông báo, là ông cùng các cán bộ khác trong công xã bàn bạc thêm?” Tần Du hỏi.
Vu Đại Khang ấp úng, do dự một lúc lâu, : “Cùng, cùng các cán bộ khác bàn bạc thêm !”
Triệu Triều Hà ngay lập tức run lên: “Đừng, , cần!”
Nếu thật sự ghi nặng như Mạc Thúy Liên, cô về thành hồ sơ sẽ , ba cô nhất định sẽ giáo huấn cô một trận!
Đơn vị công tác thấy lý lịch , chắc chắn sẽ nhận cô .
Cho dù nhận, cũng sẽ cho cô vị trí công việc .
“Được ! Không cần cãi nữa! Các cãi qua cãi lâu như , vết thương chân cũng sắp lành !” Tưởng Trăn, nãy giờ vẫn một bên, đột nhiên mở miệng: “ quen Triệu Triều Hà nhiều năm, lúc nhỏ chúng là bạn . tin tưởng cô sẽ cố ý mưu hại !”
“Cho nên truy cứu trách nhiệm của cô ! Các cũng cần truy cứu!” Tưởng Trăn với .
Triệu Triều Hà kinh ngạc cô , những lời của Tưởng Trăn giống như tiếng trời!
Lúc , còn gì dễ hơn ba chữ “ truy cứu”?
“Thật, thật ?” Triệu Triều Hà như vớ cọng rơm cứu mạng, nắm lấy tay Tưởng Trăn.
“ ! Chút vấn đề nhỏ , gì mà nghiêm trọng hóa vấn đề lên như ? Bôi chút t.h.u.ố.c là khỏi ngay thôi!” Tưởng Trăn trả lời.
Vu Đại Khang lập tức thở phào nhẹ nhõm, vội vàng : “Nếu Tưởng tiểu thư truy cứu, chúng cũng lý do gì để truy cứu nữa!”
Cố Cẩn gì.
Tần Du cũng gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-350-cac-nguoi-vui-la-duoc.html.]
Thẩm Triết liếc Tần Du, hỏi: “Tần Du, chuyện , cô thấy ?”
Chuyện hỏi đến cuối cùng, hỏi ý kiến của cô.
Làm như thể là cô đang cố ý khó bọn họ .
Người hại lớn nhất trong chuyện là Tưởng Trăn, hủy hoại làn da trắng nõn cũng là Tưởng Trăn, Tưởng Trăn truy cứu trách nhiệm của Triệu Triều Hà, cô còn thể gì nữa?
Không lẽ lôi Mạc Thúy Liên bắt Triệu Triều Hà xin , cô vu khống, tính tình Mạc Thúy Liên mạnh mẽ, chuyện , cô dám?
Tần Du lạnh một tiếng: “Các vui là !”
“Tiểu Vạn, các cô rửa sạch vết thương, băng bó cho Tưởng tiểu thư.” Thẩm Triết sắp xếp y tá mang đến.
Tưởng Trăn đau đến mức la oai oái, nhưng cô nhịn, .
Một lúc lâu , vết thương chân mới băng bó xong .
“Anh họ, chân em thương …” Tưởng Trăn co một chân lên, mắt long lanh đáng thương với Cố Cẩn.
Ý tứ trong lời quá rõ ràng.
Cố Cẩn lạnh lùng hỏi: “Rồi ?”
“Em thể ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày ?”
Cố Cẩn từ chối thẳng thừng: “Không thể! Vợ thích ngoài đến nhà ở.”
Mặt Tưởng Trăn trắng bệch, trái tim tan nát.
“Anh họ, quên hồi nhỏ thích chơi với em nhất ? Anh còn bò đất, cho em cưỡi ngựa nữa.” Tưởng Trăn bật .
Sắc mặt Cố Cẩn đổi, một chút lay động: “ nhớ. Tưởng tiểu thư, nơi là thâm sơn cùng cốc, chỗ cô ở. Nhân lúc trời còn tối hẳn, .”
Những chuyện đó đối với Tưởng Trăn mà , là ký ức vui vẻ, nhưng đối với , là hồi ức nhớ .
“…Anh họ, thật sự vô tình như ?”
Cố Cẩn Tưởng Trăn nữa, cúi đầu Tần Du, ôn nhu hỏi: “Nếu việc gì, đây, bên Lương Quân còn chút việc cần giúp.”
Tần Du gật đầu, ấm áp với : “Được. Anh về nhà sớm nhé.”
Tưởng Trăn ngơ ngác Cố Cẩn và Tần Du, thái độ của Cố Cẩn đối với cô và đối với Tần Du, thể là một trời một vực.
Trước Cố Cẩn chỉ ôn nhu như với cô , bây giờ tất cả thuộc về Tần Du.
Cố Cẩn , trạm y tế lập tức yên tĩnh đến quỷ dị.
Triệu Triều Hà đầu Mạc Thúy Liên, Mạc Thúy Liên lập tức cúi đầu ngay khi cô sang, từ chối giao tiếp bằng mắt với Triệu Triều Hà.
Tần Minh Nguyệt liếc Triệu Triều Hà, khóe miệng nhếch lên một nụ vô cùng hổ. Triệu Triều Hà cũng nhếch mép, mặt đầy tức giận.
“……” Tần Minh Nguyệt.
Triệu Triều Hà thấy bộ dạng ngây thơ vô tội của Tần Minh Nguyệt, hung hăng trừng mắt cô một cái.
Cô mang theo hai , bây giờ một đứa thèm để ý đến cô , một đứa chẳng giúp gì, Triệu Triều Hà cảm thấy bọn họ đều là đồ vô dụng, một ai việc.
“Tưởng Trăn, là tối nay ngủ ở phòng tớ , tớ ở một .” Triệu Triều Hà nhiệt tình mời Tưởng Trăn.
Trong mắt Tưởng Trăn lóe lên một tia tinh quang mà ai phát hiện, cô vẻ như một con thỏ trắng nhỏ, lập tức vui vẻ gật đầu: “Vậy thật cảm ơn .”