Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 345: Ai bảo mình đến chậm chứ?

Cập nhật lúc: 2025-11-11 14:22:59
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Bên nhà Lương Quân, đồ đạc dọn hết chứ?” Tần Du hỏi.

 

“Ừm.”

 

“Là đồ ăn ngon ?” Thái độ của Cố Cẩn thật sự khiến cô hiểu nổi. Cả đối diện cô, gì, nhưng cô cảm nhận rõ ràng sự áp lực và lạnh lùng. Cô lâu, lâu thấy toát thở lạnh băng như .

 

Không khí khiến chút ngột ngạt.

 

“Không .” Cố Cẩn đáp một câu, ngẩng đầu cô, thản nhiên hỏi: “Vừa về lúc nãy, thấy thím Liên ở ven đường, thím Tần Tụng ?”

 

Tần Du sững sờ một chút, thở dài một : “Vâng. Anh Tụng ngoài bươn chải. Thím Liên đau lòng, nhưng Tụng kiên quyết. Mới về , thím Liên đặc biệt buồn.”

 

“Vậy còn em?” Cố Cẩn hỏi.

 

“……” Lời thốt , Tần Du ngửi thấy mùi giấm chua nồng nặc. Cố Cẩn đây là đang ghen? Cô hỏi ngược : “Anh nghĩ ?”

 

Cố Cẩn rõ ràng ngờ Tần Du sẽ hỏi , cảnh tượng Tần Du và Tần Tụng ôm hiện lên trong đầu, đè nén cơn phẫn nộ và ghen tuông trong lòng, : “Coi như hỏi.”

 

Cô trả lời “Không thương tâm”, đó chính là dối.

 

Nếu trả lời “Thương tâm”, đó chính là tự đ.â.m tim .

 

Tần Du trừng mắt Cố Cẩn, cái tính tình ương bướng khó chiều !

 

Mẹ cô từng , vợ chồng với , tiến em lùi, nhất định đổ thêm dầu lửa lúc đối phương đang tức giận. Hắn tức giận vui, cô thể giận dỗi theo, cách chung sống đúng đắn, là giải thích rõ ràng.

 

“Em , thật chút nỡ. Anh Tụng chăm sóc em, hôm qua thấy về, hôm nay thấy , trong lòng em chút lưu luyến. Giống như lưu luyến trai rời , em trai, từ nhỏ đến lớn, em đều coi như trai của .”

 

Sắc mặt Cố Cẩn hơn một chút.

 

“Có khác ? Trước lúc Tần Tụng ở nhà, em thường xuyên theo , che chở em. Cho nên nhiều đều , em lớn lên là để vợ . Có thấy mấy cái đó ?”

 

Sắc mặt Cố Cẩn trầm xuống, giọng trầm thấp mang theo vài phần bực bội: “Chồng em nhỏ mọn như ? Không ăn nữa. Bị em chọc tức !”

 

Nói đến câu cuối cùng, khuôn mặt căng thẳng trở nên dịu , giọng tức giận cũng đầy vẻ ngạo kiều và oán trách.

 

“Phụt!” Tần Du nhịn , bật .

 

là đang ghen! Cho nên về sắc mặt đúng ?

 

Ôi chao!

 

Người đàn ông , thật đúng là trẻ con dạng .

 

Cố Cẩn phòng của , thuận tay ném lá thư Triệu Triều Hà đưa cho sọt rác.

 

Hắn nên hoài nghi cô.

 

Giữa vợ chồng, điều quan trọng nhất chính là tin tưởng.

 

Tần Du em, lúc nhỏ hàng xóm che chở, bây giờ hàng xóm , cô tiễn một đoạn, một chút, ôm một chút, cũng bình thường.

 

Rốt cuộc, những thói quen , chừng là từ nhỏ họ thường xuyên .

 

Hắn trong lòng thoải mái cũng cách nào, ai bảo đến công xã Linh Khê sớm hơn?

 

Ai bảo lúc cô bọn trẻ con khác trong công xã bắt nạt, ở bên cạnh cô lúc nơi?

 

Vả và Tần Du sống chung, Tần Du hôm qua đều tự dâng hiến, vì chút chuyện mà tức giận, thì thật quá đáng mặt đàn ông!

 

 

Bà Phan Giai Di xe trở về kinh đô.

 

Tưởng Trăn tiễn bà Phan Giai Di lên xe xong, lên xe khách đến trấn Linh Khê.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-345-ai-bao-minh-den-cham-chu.html.]

Con đường gập ghềnh lồi lõm, xóc nảy ngừng.

 

quen đường, đến trấn Linh Khê, hỏi đường lâu, mới tìm đường đến công xã Linh Khê.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Cái công xã rách nát , quả thực khiến khó thể chấp nhận.

 

Ven đường là bụi gai, thỉnh thoảng đ.â.m .

 

Trên đường cái là bụi đất, một đoạn, đôi xăng đan màu trắng thanh lịch của cô , biến thành màu vàng đất.

 

Chưa kể đến những con dốc, đường , xe cộ gì, chỉ thể bộ.

 

Cuối cùng cô cũng hiểu tại bà Phan Giai Di thà ở huyện thành đợi năm ngày cũng đến công xã một chuyến, ngọn núi thì gần ngay mắt, nhưng bộ, thật sự gãy cả chân.

 

Cố Cẩn thể chịu đựng ở cái nơi chim thèm ị !

 

“Ái da!” Giày gót, vặn dẫm lên một hòn đá, chân nghiêng lệch, trẹo một cái rõ đau, Tưởng Trăn kêu lên.

 

“Cô nương, cô ?” Vu Đại Khang vội vã dắt con la chở Úc Lệ Ba từ trấn về, chuẩn công xã, liền thấy cô gái đội mũ che nắng màu trắng, mặc áo sơ mi hồng phấn, váy dài màu đen kêu lên một tiếng.

 

“Chắc là trẹo chân .” Tưởng Trăn trả lời.

 

“Lại đây, lên xe la của . đưa cô đến trạm y tế công xã xem thử. Đây là vợ , đưa cô khám bệnh ở trấn về.” Vu Đại Khang lâu gặp cô gái ăn mặc kiểu Tây như , đặc biệt nhiệt tình.

 

“Vậy thật cảm ơn .” Tưởng Trăn khách khí, Vu Đại Khang đỡ lên xe la.

 

“Cô nương, cô từ đến? Là đến tìm ?” Vu Đại Khang hỏi.

 

. từ kinh đô đến, tìm Cố Cẩn.” Để gây thêm phiền phức, Tưởng Trăn thông minh che giấu nơi đến.

 

“Hóa là tìm thanh niên trí thức Cố. Cậu là tấm gương ưu tú của công xã chúng ! Vô cùng ưu tú!” Vu Đại Khang hai chữ “ưu tú” , nhấn nhá đặc biệt nặng.

 

Tưởng Trăn sống ở nước ngoài lâu, khả năng lý giải ngôn ngữ trong nước chút thụt lùi, Vu Đại Khang , cô đặc biệt kiêu ngạo: “Anh họ , từ nhỏ ưu tú .”

 

“Cô nương, cô đến thăm họ ?”

 

“Vâng. Dì bảo đến thăm .”

 

“Cô với họ tình cảm chắc lắm nhỉ?” Vu Đại Khang thản nhiên hỏi.

 

“Rất . Chỉ là xa cách một thời gian!” Tưởng Trăn chút ưu thương .

 

“Chuyện họ cô kết hôn, cô ?”

 

“Ai.” Tưởng Trăn thở dài một : “Biết.”

 

Khóe miệng Vu Đại Khang nhếch lên, cô gái kiểu Tây đến, giữa Cố Cẩn và Tần Du, nếu nổi lên mâu thuẫn, e là khó.

 

Anh họ em họ, xa xôi như , chỉ đến để thăm một cái, ai mà tin?

 

“Cô nương, đến trạm y tế .” Vu Đại Khang dừng con la trạm y tế, đỡ Tưởng Trăn xuống xe.

 

Trong trạm y tế ít , Triệu Triều Hà đang cùng Mạc Thúy Liên, Tần Minh Nguyệt bàn bạc với Mạnh Tuyết xem tối mai món gì để chiêu đãi Thẩm Triết và . Ngày họ , bữa tiễn đưa thể qua loa, hơn nữa còn sớm một chút, vì buổi tối trời tối là phim xem, nhất nên lỡ dở việc xem phim.

 

Thẩm Triết đang xem bệnh án.

 

Tần Du đang sắp xếp d.ư.ợ.c phẩm, tham gia chủ đề của Mạnh Tuyết và họ.

 

Có Triệu Triều Hà ở đó, cô hứng thú.

 

“Nha, trong trạm y tế đông quá. Chân cô nương trẹo !” Vu Đại Khang đỡ Tưởng Trăn trạm y tế, với .

 

Điều khiến kinh ngạc là, ở vị trí bác sĩ là vị bác sĩ trẻ tuổi đến dự tiệc cưới của Tần Chấn Bân và Thẩm Hồng Mai .

 

Tần Du cũng ở đây, điều cho thấy, Tần Chấn Bân cũng quan hệ với vị bác sĩ trẻ .

 

 

Loading...