Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 343: Tim nứt ra một kẽ hở
Cập nhật lúc: 2025-11-11 14:22:57
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Không ? Sao ? Anh Tụng, chuyện xảy khi nào? Sao cho chúng em ?” Tần Du lên, nức nở hỏi.
Tần Tụng đưa tay , gạt lọn tóc rơi má cô tai, giống như lúc nhỏ, : “Đừng . Cũng chuyện gì to tát. Chỉ là mất cẳng chân , lắp chân giả , cũng giống như bình thường thôi.”
“Nói nhẹ nhàng như !” Tim Tần Du như một tảng đá đè nặng, lên , cũng xuống .
Cô quá hiểu sự tự ti và tuyệt vọng của một đàn ông kiêu ngạo khi trở nên tàn phế, đó là nỗi bi ai khắc xương cốt.
Đời Lý Vệ Dân chính là như , mỗi cô đến chăm sóc , đều tỏ nhẹ như mây bay gió thoảng, nhưng rằng, những lúc tuyệt vọng đến bật , thực cô đều ở lưng , chỉ là dám phiền, dám .
Đời Lý Vệ Dân khi giải ngũ, chọn bao giờ gặp cô, chắc là một sự trốn tránh.
“Nếu thì chứ? Anh đường thế , cũng phát hiện.” Tần Tụng lau nước mắt mặt Tần Du, trìu mến : “Thật , vốn định trở về. đó, nghĩ , con bé nhà ngươi lấy chồng mà cũng về. Nên về xem thử, xem cô bé mà trai nuôi nấng từ nhỏ, khi lấy chồng, sống ?”
Tần Du cảm động đến thành tiếng.
Từ những lời , cô càng đoán chắc , đời thực cũng ở luôn trong quân đội, mà là khi giải ngũ trở về.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Là lựa chọn ở bên ngoài kết hôn sinh con ?
“Em ! Chỉ là, trai, bây giờ đây?” Tần Tụng càng tỏ cả, nước mắt Tần Du càng kiểm soát .
“Anh trai sẽ ! Em sống , là ! Anh trai thấy chồng em tồi! Thân thủ của còn giỏi hơn cả lính đặc chủng của bọn . là nhân tài!” Nhớ thủ hôm qua của Cố Cẩn, Tần Tụng bây giờ vẫn còn thấy rùng . Người như , quân đội để về nông thôn thanh niên trí thức?
“Ông nội đây là quan quân.” Tần Du trả lời.
“Du Nha tìm chồng tồi, yêu em, gia cảnh cũng tệ, tâm huyết. Du Nha sẽ hạnh phúc, trai yên tâm. Đừng nữa, tiễn thì đừng ! Phải , trai dạy em bao nhiêu , vẫn học ?” Tần Tụng nghiêm mặt giáo huấn Tần Du.
Trong lòng Tần Du càng khó chịu hơn.
“Được , . Khóc lâu như , biến thành mèo con lấm lem! Nếu khác thấy, còn tưởng bắt nạt em.”
Tần Du ngẩng đầu, Tần Tụng vẫn nghiêm mặt, mày nhíu chặt, vẻ vui. Cô mới nín , chút rưng rưng: “Anh Tụng, thật sự sẽ trở về ?”
Tần Tụng gật đầu: “Sẽ!”
Sống mũi Tần Du càng cay hơn, vẫn thật với cô.
“Anh Tụng, em thể ôm một cái ?”
“Lại đây.” Tần Tụng dang rộng hai tay.
Tần Du lao lòng , giống như lúc nhỏ khác bắt nạt, khi thấy , liền như thấy cứu tinh mà chạy đến nhào lòng, đó mách lẻo, Tần Tụng liền đ.á.n.h cho kẻ bắt nạt cô một trận. , cuối cùng còn như lúc nhỏ.
Họ trưởng thành, thấy sự tàn khốc của thế giới, càng cần học cách kiên cường.
Tần Tụng thở dài một thật sâu, nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng Tần Du, đó đẩy cô , thẳng ngoảnh đầu .
Tần Du bóng lưng Tần Tụng rời , lâu vẫn thể hồi phục.
Anh cuối cùng vẫn quyết định che giấu, cuối cùng vẫn quyết định một bước tiếp.
Mà cô, chỉ thể tôn trọng .
…
Nhà mới của Lương Quân.
Đồ đạc mới dọn nhà mới.
Sau khi Cố Cẩn và Lý Vệ Dân giúp dọn giường, tủ và các loại đồ đạc mới tinh nhà, Lương Quân vỗ mạnh đùi : “Suýt nữa thì quên, hôm nay là sinh nhật Cố ca.”
Cố Cẩn một tiếng.
“Cố ca, khao chúng em một bữa trò !” Lương Quân kéo cao giọng .
Trước đây, hễ đến sinh nhật, Cố Cẩn đều mời ăn một bữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-343-tim-nut-ra-mot-ke-ho.html.]
Không tiền, dẫn ăn ở nhà ăn sinh viên.
Có tiền, mời quán ăn.
Bữa tiệc đó, cơm trắng, thịt kho tàu miếng nào miếng nấy.
Thế nên đều đặc biệt mong chờ sinh nhật .
“Lương Quân, hôm nay việc cho , trưa ăn nhà nhé?”
“Vậy tối đến nhà nhé?”
“Cậu nghĩ nhiều ! Hôm nay mời.” Cố Cẩn dứt khoát từ chối: “Ngày mai, ngày , đều . Hôm nay !”
Tần Du hôm nay cho một sinh nhật đặc biệt, tuyệt đối thể để đám đến phá đám.
Lương Quân đột nhiên tỉnh ngộ: “À, em .”
“Biết là !” Cố Cẩn con ngươi nhạt đáp một câu.
Lương Quân đầu tiên lĩnh ngộ ý trong lời Cố Cẩn, thiếu chút nữa là nhảy dựng lên, vội vã chạy đến chỗ Quách Quế Trân: “Quế Trân, Quế Trân, cái đó! Cố ca với chị dâu, hai tối nay cùng đón sinh nhật!”
Quách Quế Trân cấu mạnh Lương Quân một cái, dạy dỗ: “Nói nhỏ thôi. Bộ dạng ngốc nghếch , sợ chê !”
“ em vui mà!” Lương Quân vô tội .
Quách Quế Trân dở dở : “Nhìn xem vui nhất kìa, bình tĩnh bao, học hỏi nhiều . Bình tĩnh!”
mà, tin , cô cũng bất ngờ, và cũng vui, Tần Du và thanh niên trí thức Cố, cuối cùng cũng tiến triển.
“Anh về đây!” Đồ đạc trong phòng cơ bản dọn xong, Cố Cẩn phủi tay, dẫm lên xe đạp của , lập tức rời .
“Cố Cẩn!” Khi xe đạp sắp đến ngã ba công xã, Triệu Triều Hà chặn .
Cố Cẩn căn bản để ý đến cô , tiếp tục về phía .
Triệu Triều Hà chạy vài bước, dùng sức bám lấy đuôi xe đạp của Cố Cẩn.
Cố Cẩn xuống xe, đầu , lạnh lùng : “Triệu Triều Hà, cô lên cơn gì !”
“Cố Cẩn, hôm nay là sinh nhật .” Triệu Triều Hà Cố Cẩn với đôi mắt đau đớn.
“Rồi ?” Cố Cẩn tức giận hỏi.
“Em hy vọng sinh nhật vui vẻ! Luôn luôn bình an vui vẻ!” Triệu Triều Hà khó chịu .
Cố Cẩn thấy bộ dạng của Triệu Triều Hà, ánh mắt đầy chán ghét hỏi: “Triệu Triều Hà, việc thì mau, rắm thì thả nhanh!”
Triệu Triều Hà Cố Cẩn quát đến hai mắt đẫm lệ, đó vô cùng đau lòng : “Cố Cẩn, cứ vội vã về như , là để về tìm Tần Du, phụ nữ lẳng lơ ong bướm đó ?”
“Triệu Triều Hà, cảnh cáo cô! Đừng để thấy những lời một nữa!” Cố Cẩn nặng nề .
“Nói rõ bộ mặt thật của Tần Du, chính là rõ. Anh cảm thấy cản , là đang gây sự vô lý, đúng ? Vậy , cản nữa! Anh dắt xe về phía , về phía mà xem.” Triệu Triều Hà đưa tay kéo Cố Cẩn về phía .
Phía vặn là một khúc cua nhỏ, rẽ qua khúc cua , con đường lớn của công xã liền hiện rõ ràng.
Vừa vài bước, Cố Cẩn cả sững sờ.
Cách đó xa, Tần Du và Tần Tụng đang cùng , Tần Du đang , đó Tần Tụng ôm cô lòng.
Người đó là Tần Du, sai, lầm.
Trước khi ở công xã kêu Tần Du hãy yêu Cố Cẩn, cô giáo huấn một trận, mặt dày.
giờ phút , ánh ban ngày, bên đường công xã, cô cùng Tần Tụng ôm thật chặt.
Tim nháy mắt nứt một kẽ hở, Cố Cẩn nắm c.h.ặ.t t.a.y .