Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 340: Ngươi là đáng giá ái?
Cập nhật lúc: 2025-11-11 14:22:54
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai quấn lấy đến thất điên bát đảo.
“Không ! Em cảm thấy đau bụng!” Tần Du đầu đầy mồ hôi đẩy Cố Cẩn .
Mũi tên lên dây…
“Không thoải mái?” Cố Cẩn con ngươi sâu thẳm hỏi.
Người phụ nữ mái tóc đen nhánh xõa tung bên khuôn mặt tinh xảo, mày nhíu , khuôn mặt, cái trán đều lấm tấm mồ hôi mỏng, sắc mặt tái nhợt.
Nhớ tới đêm đó khi Tần Du ngất sốt cao, tim Cố Cẩn lập tức thót lên, suy nghĩ ham đột nhiên tắt ngấm, hỏi: “Em dậy nghỉ ngơi một chút .”
“Pha cho em ly nước đường đỏ nhé?” Cố Cẩn quấn một chiếc áo, dậy xuống giường.
“Cho em một ly nước ấm là .” Tần Du nhẹ nhàng .
Buổi tối đen thui tìm đường đỏ, e là cũng tìm thấy.
Tần Du tính toán ngày “đèn đỏ” của , cũng giống như là mấy ngày , vả ngày của cô thường xuyên chuẩn, tính cũng vô dụng.
Bụng co rút, tám chín phần mười là do hôm nay kinh hách.
Cố Cẩn nhanh rót nước ấm mang về, Tần Du uống một ngụm, nghỉ ngơi một lúc lâu, cảm thấy đỡ hơn nhiều.
“Cảm ơn.” Tần Du đưa ly nước cho Cố Cẩn.
Hình như, đây là đầu tiên lúc cô còn tỉnh táo, Cố Cẩn chăm sóc cẩn thận, dịu dàng như thế.
Dưới ánh đèn mờ tối, bận rộn, cảm giác … thật sự , hạnh phúc.
Cố Cẩn… Có điều nghĩa là, đàn ông và trái tim mà cả hai đời cô đều thể , tối nay kỳ thực như ý nguyện?
“Có khám bác sĩ ?” Cố Cẩn nhíu mày hỏi, câu hỏi thốt , lập tức thêm một câu: “Hay là, mời Quý lão tới?”
Dưới công xã bác sĩ, là Thẩm Triết đến phục vụ y tế, nhưng từ đáy lòng mâu thuẫn với đàn ông .
“Không cần. Em cảm thấy bây giờ đỡ hơn …” Tần Du hổ đến đỏ bừng mặt đáp.
Cố Cẩn mím môi, con ngươi nóng rực dừng Tần Du, xuống bên cạnh cô, bất đắc dĩ ấm ức hỏi: “Vậy bây giờ ?”
Cơ hội khó khăn lắm mới a!
Tần Du đối diện với ánh mắt rực lửa của Cố Cẩn, thấy bộ dạng ủy khuất của , lòng hiểu mềm nhũn, ma xui quỷ khiến mở miệng: “Em giúp nhé?”
Lời , cô liền hận thể tự vả hai cái.
Tối nay nhất định là trọng lực trái đất vấn đề, cô hết đến khác tự dâng lên.
Đôi mắt sâu thẳm của Cố Cẩn lóe lên vẻ kinh ngạc, kinh ngạc là mừng như điên.
Đêm đó, Tần Du bên cạnh Cố Cẩn, mơ thấy mấy giấc mộng .
Mơ thấy Cố Cẩn đời thấy cô cắt cỏ lợn về, ở ngã ba đường chờ cô.
Mơ thấy Cố Cẩn hầm canh gà cho cô, từng muỗng từng muỗng đút cho cô ăn.
Mơ thấy coi cô như trân bảo, thương cô yêu cô.
Tần Du thấy trái tim trong mộng đang nở rộ, cảm giác hạnh phúc ngập tràn.
“Cố Cẩn , ngươi là đáng giá để yêu, đúng ?”
Cố Cẩn ngủ đến nửa đêm, bên tai truyền đến tiếng Tần Du lẩm bẩm mớ, trong giấc ngủ cô vẫn nhíu mày, cô ôm chặt lấy cánh tay , dường như sợ rời .
Lòng Cố Cẩn hiểu dâng lên một trận đau lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-340-nguoi-la-dang-gia-ai.html.]
Ngươi là mà Cố Cẩn nguyện ý liều mạng để cứu, là đáng giá để yêu!
Bên ngoài truyền đến tiếng gà trống gáy sáng, Cố Cẩn ánh sáng trắng hửng lên ở chân trời ngoài cửa sổ. Tối hôm qua và cô, sự giao lưu thể xác sâu sắc đến cực hạn, nhưng cô chấp nhận .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Khóe miệng Cố Cẩn nhếch lên.
Cuối cùng cũng thể vênh mặt đắc ý mặt tên Lương Quân điều !
…
Hôm Tần Du đến trạm y tế, hai ngày xếp hàng khám bệnh, thôn dân đến khám ít rõ rệt.
“ kê cho bệnh nhân một ít t.h.u.ố.c an thần bổ huyết, các vị đúng giờ cho bà uống, mỗi ngày khuyên nhủ bà , bảo bà đừng suy nghĩ lung tung. Tình hình sẽ lên thôi!”
Tần Du còn kịp bước thấy tiếng Thẩm Triết dặn dò nhà bệnh nhân, bởi vì cô thấy đến trạm y tế khám bệnh miễn phí là nhị thúc Tần và thím Xuân của cô.
Thím Xuân từ khi hành vi bại lộ, vẫn luôn tự nghi ngờ là lão Vương nhập, năng lảm nhảm.
Lúc cô bí mật khám thai cho Từ Lan Chi, cũng lặng lẽ quan sát thím vài , thím Xuân rõ ràng là chuyện trái lương tâm, nên nửa đêm sợ quỷ gõ cửa.
Đối với như thím Xuân, cô từ đáy lòng hề tha thứ, nhưng nể mặt Tần Tiểu Giang, cô khó thím nữa, nhưng thái độ nhiều nhất mà cô thể duy trì, chính là mặc kệ.
Tình trạng của thím Xuân, nếu chút tiến triển , sẽ vấn đề gì lớn, sinh hoạt thành vấn đề; nếu thím giở trò, cô sẽ khách khí như bây giờ.
“Du Nha!” Nhị thúc Tần , thấy Tần Du bên ngoài, liền gọi một tiếng.
“Thúc.” Tần Du nhàn nhạt gọi ông một tiếng.
“Ta đưa thím con đến khám bác sĩ.” Nhị thúc Tần đầy áy náy với Tần Du.
“Ồ.” Giọng Tần Du vẫn nhạt, sắc mặt càng thêm lãnh đạm.
Thím Xuân thấy Tần Du thì như gặp quỷ, vội vàng trốn lưng nhị thúc Tần.
“Ai, Tần Du , lòng cũng thật cứng rắn! Thím Xuân đều như , mà thái độ của nó vẫn cứng đơ!”
“Ai. Thím Xuân như cũng mấy tháng nhỉ? Trước là thể lo trong lo ngoài, bây giờ thành quỷ quỷ. Lão Tần cũng thật dễ dàng. Cả một nhà như .”
Xung quanh loáng thoáng truyền đến tiếng bàn tán của thôn dân.
Hai phụ nữ , ngày thường ở trong thôn tính là hoạt bát, lúc nào cũng tỏ bộ dạng lương thiện.
Nhìn tình hình hiện tại, Tần Du thuận buồm xuôi gió, cùng thanh niên trí thức trong thành sống những ngày rực rỡ, bây giờ cô học y, chồng cô tranh cử cán bộ công xã, bên Tần Chấn Bân cùng Thẩm Hồng Mai kết hôn, chồng cô cán bộ khẳng định thành vấn đề.
Cả nhà càng ngày càng .
Ngược bên thím Xuân, con trai lớn Tần Đại Hải kiếm chút công điểm, nhưng trong nhà còn Từ Lan Chi bụng mang chửa, mà Từ Lan Chi sức khỏe , thằng nhóc Tần Tiểu Giang thì là đứa vô tâm, suốt ngày ăn cây táo rào cây sung, lẽo đẽo theo Tần Du. Mỗi ngày đều là Tần Hương lo liệu, nếu Tần Hương gả , nhà thím Xuân e là sẽ rối tinh rối mù.
Tần Du họ bàn luận, gì, chỉ lạnh lùng liếc mắt họ một cái.
“Ôi chao, ngươi xem, nó còn trừng chúng kìa!”
“Nói cũng cho ! Nhận thức như nó mà cũng bác sĩ. Lòng nó như , thể lòng cứu !”
Hai đang thảo luận, chút rụt rè ngang qua Tần Du, bước trạm y tế.
Tần Du vẫn gì.
Hai cảm thấy cảm giác thành tựu, càng cảm thấy cái của là chính xác.
Đi trạm y tế, lành với Thẩm Triết: “Bác sĩ Thẩm, chúng chút thoải mái. Muốn nhờ khám một chút.”
Thẩm Triết buông ống trong tay xuống, đẩy gọng kính, giọng ôn hòa nhưng mang theo sự xa cách rõ rệt: “Không nỗi khổ của khác, đừng khuyên khác lương thiện! Các vị xin đồng chí Tần , sẽ khám cho các vị!”