Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 312: Giấc mộng được như ý nguyện

Cập nhật lúc: 2025-11-11 07:09:18
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đêm tối. Lý Chính Hải cùng Thẩm Triết chạy nhanh trong mưa to.

 

Công xã của bọn họ cách công xã Linh Khê xa, phỏng chừng đến nửa đêm về sáng.

 

Tuy như thế, Lý Chính Hải khí thế.

 

“Triết ca, rốt cuộc thấy cô nương thương ?” Đi càng lúc càng mệt, Lý Chính Hải một đường, cũng việc gì tìm đề tài cùng Thẩm Triết chuyện.

 

Thẩm Triết khổ, , “Xem như .”

 

“Kia Triệu thanh niên trí thức, cũng tệ lắm.” Lý Chính Hải , “Ta xem các còn ngoài tản bộ, ôn chuyện!”

 

“……” Thẩm Triết Lý Chính Hải lời , lập tức hiểu đây là hiểu lầm.

 

Người gặp, căn bản Triệu Triều Hà.

 

Bất quá, cũng .

 

“Đội tình nguyện chữa bệnh của các , thật tính toán tới công xã Linh Khê ?”

 

. Hẳn là sẽ đến. Công xã Linh Khê, thời tiết nóng ẩm, nhiều đều bệnh vặt. Hôm nay, còn chẩn trị cho .” Thẩm Triết đẩy đẩy tròng kính nước mưa ướt đẫm của trả lời, chứng minh tới là ích.

 

“Ân. Đội chữa bệnh tới, phiền toái chiếu cố ông nội của một chút. Ông thể cũng .” Lý Chính Hải trong thanh âm tràn đầy ưu thương .

 

“Ta sẽ. Ngươi yên tâm.” Thẩm Triết vỗ vỗ bả vai Lý Chính Hải, vỗ một bả vai nước.

 

“Gia gia tuy ở công xã Linh Khê, vẫn luôn Tần Du cùng bà nội cô chiếu cố, nhưng luôn chút yên tâm.” Lý Chính Hải than nhỏ một , chỉ là nhắc tới tên Tần Du, mặt ý dần hiện, thanh âm vui vẻ ít, “Ta thật thích Tần Du. Cô nương đó, thật thú vị!”

 

“Người nam nhân .” Thẩm Triết trả lời, thanh âm chợt lạnh lùng, “Cô phụ nữ mà ai cũng thể nghĩ tới.”

 

Lý Chính Hải câu trả lời cường thế của Thẩm Triết chút dọa, hổ một tiếng, , “Ta là cảm thấy cô thú vị, thể bằng hữu. Không ý chiếm hữu cô .”

 

“Ân. Đi đường .” Thẩm Triết nặng nề . ……

 

Tần Du một giấc mộng.

 

Một giấc mộng ngượng ngùng, khó thể mở miệng.

 

Trong mộng, cô cùng Cố Cẩn, triền miên dây dưa…… Giống như đường mấy vạn km sa mạc, ở đối phương tìm kiếm ấm, sự ngọt ngào thuộc về , ngủ nghỉ……

 

Cái loại cảm giác đặc biệt chân thật, cô cảm giác chính chạm đến dáng mạnh mẽ của , cô ngửi thở thuộc về , cô càng cảm giác sự xâm chiếm cô choáng váng của ……

 

Mỗi cái tế bào cô đều ở nở rộ, nở rộ……

 

Tất cả những gì áp lực đều đang bộc phát, một khi bộc phát liền thể vãn hồi……

 

Cảm giác c.h.ế.t sống từ ngón chân xông thẳng lên đỉnh đầu……

 

Tiếng sấm, tia chớp, hết thảy chân thật đến kinh thiên động địa, cũng nghĩ tới liền trong lòng run sợ……

 

Tất cả tiếc nuối, cam lòng của đời , ở trong mộng bổ khuyết chỉnh, cô suy nghĩ, mong , tất cả hết thảy, đều như ước nguyện.

 

“Nha đầu, dậy !” Bên tai vang lên thanh âm già nua của Quý lão nhân, Tần Du đang du đãng trong mộng chợt hồn.

 

Mở to mắt, đến giường, tóc tai hoa râm, quần áo đều là mụn vá, nhưng mặc ngay ngắn, Quý lão nhân nhíu mày, nghiêm túc cô.

 

“Lão nhân, ông ở đây?” Tần Du tay chống giường, chuẩn lên, phát hiện cả ê ẩm mềm nhũn, dường như lặn lội mấy ngàn dặm, đặc biệt mệt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-312-giac-mong-duoc-nhu-y-nguyen.html.]

 

“Nha đầu thối lương tâm. Thế mà hỏi ở đây? Ngươi ngủ hai ngày ba đêm, sốt lui, lui sốt, đem nam nhân của ngươi dọa sợ .” Quý lão nhân lẩm bẩm, tức giận .

 

Tần Du cúi đầu rũ mi, là bởi vì cô lúc nãy đem giấc mộng của hồi tưởng một , bây giờ ngẩng đầu thấy Cố Cẩn, cô liền cảm giác mặt cùng lỗ tai đều đang nóng lên.

 

cho bọn họ phát hiện sự quẫn bách cùng chột của hiện tại, Tần Du dùng tay che mặt, hỏi, “Ta phát sốt?”

 

Còn ngủ hai ngày ba đêm?

 

“Chứ nữa? Để xem , mặt ngươi đỏ ? Chẳng lẽ là sốt?” Quý lão nhân thấy Tần Du mặt đỏ hồng, nghiêm túc hỏi.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Tần Du cả kinh, dùng tay quạt quạt mặt , ha hả , , “Chắc là . Làm ông lo lắng, đây là ngượng ngùng.”

 

“Bị mắng cũng mặt đỏ, thật tiền đồ! Lão nhân cũng mắng ngươi. Được , ngươi!” Quý lão nhân thấy bộ dáng đáng thương vô cùng của Tần Du, lập tức nỡ, đầu cùng Cố Cẩn , “Tiểu Cố đồng chí, kê cho nó một ngày thuốc. Lần hạ sốt tỉnh , hẳn là việc gì.”

 

“Được. Cảm ơn Quý lão.” Cố Cẩn tất cung tất kính .

 

“Không cần cảm tạ. Ngươi cũng dễ dàng, mấy ngày ngủ.” Quý lão nhân .

 

“Lão nhân, , cảm giác vẫn mệt, thể ê ẩm.” Tần Du cảm giác lúc , biến thể Cố Cẩn, thấy liền sẽ cố gắng tim đập gia tốc.

 

Vì thế dời lực chú ý, nhúc nhích bả vai, đau nhức, dường như tháo lắp .

 

“Hừ. Say rượu, mấy ngày, ngươi ê ẩm ai ê ẩm?” Quý lão nhân hỏi , bất mãn , “Thật , con gái con đứa, thế mà thích uống rượu, còn hơn cả gia gia ngươi.”

 

“……” Tần Du tiếp tục cúi đầu.

 

Sớm sẽ huấn một trận như , cô còn bằng hỏi.

 

“Được . Ta đây. Hảo hảo dưỡng bệnh.” Quý lão nhân dậy, cà nhắc chuẩn rời .

 

Tần Du bóng dáng Quý lão nhân, bất chấp đau nhức, lập tức từ giường xuống.

 

Cùng đời giống , lão nhân như , nhất định là bệnh thấp khớp tái phát.

 

Ngày nhà cô đãi khách, lúc trở về, trời mưa phùn lớn.

 

Bệnh thấp khớp loại , thời tiết chuyển lạnh, liền sẽ phát.

 

“Lão nhân, chân thoải mái. Sao còn tới cái sân của , dốc như .” Tần Du đỡ Quý lão nhân, cái mũi ê ẩm .

 

“Người khác tới. ai bảo là ngươi a?” Quý lão nhân bất đắc dĩ , “Gia gia ngươi một lòng đem ngươi bồi dưỡng thành nối nghiệp, di nguyện của ông , hiện tại cũng thành. Lão xương cốt của , cũng lúc còn sống, thể thành di nguyện của ông . nếu ngươi vẫn luôn , cũng thể miễn cưỡng.”

 

“Ta nguyện ý.” Tần Du mở miệng.

 

“Gì?” Quý lão nhân cảm thấy lỗ tai xuất hiện ảo giác.

 

Tần Du mặt ông, nghiêm túc , “Ta , nguyện ý, cùng ông học y. Chân ông , nơi ông đến, ông ; bệnh nhân ông thấy , ông xem.”

 

Quý lão nhân ngơ ngẩn Tần Du, đôi mắt chợt ướt át, thanh âm chút nghẹn ngào , “Ngươi nha đầu , đột ngột, cao hứng như chứ?”

 

Cô bé bọn họ nhọc lòng bao?

 

Tuy con bé thực nhọc lòng, nhưng gánh vác vô hy vọng của bọn họ.

 

Cứ như , đột nhiên, hy vọng trở thành sự thật?

 

 

Loading...