Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 304: Cùng hắn có bao nhiêu phân sinh? (Cách xa anh đến vậy sao?)

Cập nhật lúc: 2025-11-11 07:09:10
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Mẹ, chuyện ?" Tần Du đến bên Thẩm Hồng Mai, nhỏ giọng hỏi.

 

"Mọi bảo chú Tần của con đãi tiệc, thấy tiệc đãi . Chú Tần con là đại đội trưởng, nếu đãi tiệc, xã viên đến đến? Mọi ai cũng eo hẹp, uống rượu mừng tiền mừng, cho lắm. Hơn nữa, cũng khi kết hôn với chú Tần con, bốn mùa quanh năm đều uống rượu. Chuyện 'nhân tình thế thái' , tới , mệt mỏi nhất. Nếu chút lễ nghĩa chu , xoi mói. Thay vì , thà rằng ngay từ đầu, tránh ." Thẩm Hồng Mai nhẹ nhàng với Tần Du.

 

Tần Du nhịn mà giơ ngón tay cái lên cho , suy nghĩ quá thông suốt!

 

Nông thôn chính là như , coi trọng nhất là lễ nghĩa qua .

 

Người khác đến nhà uống rượu, nhà cỗ, hoặc quên mất, là sẽ , bảo vênh váo, khinh nọ.

 

Đãi tiệc lớn, phong quang nhất thời.

 

phiền phức đằng thì nhiều kể xiết.

 

"Cho nên, tính là đãi tiệc, chỉ mời ăn bữa cơm?"

 

" . Chỉ thể như . Ăn bữa cơm đạm bạc. Coi như báo cho và chú Tần con kết hôn. Không thất lễ, cũng phô trương lãng phí." Thẩm Hồng Mai trả lời.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

"Vâng. Mẹ cũng . Con ủng hộ . Chỉ là đồ ăn trong nhà hình như đủ, mua thêm." Tần Du nguyên liệu trong bếp, bên ngoài mười mấy , rõ ràng là đủ ăn. "Cố Cẩn xe đạp, Lương Quân cũng , con bảo Cố Cẩn và Lương Quân trấn mua thêm. Rau xanh thì xuống ruộng hái. Bữa tối chắc là kịp."

 

Vả hôm nay còn là ngày Lý Chi Minh và Lý Chính Hải, hai ông cháu xa cách mười mấy năm, đầu gặp .

 

Phải thêm vài món ngon.

 

"Cố Cẩn, trong nhà cần một ít đồ ăn, phiền và Lương Quân trấn mua về, ?" Không bột gột nên hồ, mua nguyên liệu nhanh một chút, nếu kịp.

 

Đồ khô thì qua chỗ Hứa Cây Cột mua, vịt với gà thì lên trấn.

 

Cố Cẩn xe, nhưng cô cũng dám lệnh, chỉ thể nhỏ nhẹ thương lượng.

 

Cố Cẩn liếc Tần Du, kéo dài giọng hỏi: "Mua?"

 

Trước việc ăn của Hứa Cây Cột là của thì thôi, giờ mà còn dùng từ "Mua"?

 

"Không . Mượn?" Tần Du nhanh chóng nhận Cố Cẩn vui, vội sửa miệng.

 

Con ngươi Cố Cẩn lạnh hơn.

 

Vẫn sai ? Tần Du nhíu mày, "Vậy bây giờ?"

 

"Lấy!" Cố Cẩn trầm giọng , đáy lòng đầy bất đắc dĩ, nữ nhân rốt cuộc còn cách xa đến ? "Tùy tiện lấy, nhưng mà, là chúng cùng !"

 

"Ở đây còn khách." Tần Du khó xử.

 

"Khách tiếp." Cố Cẩn đáp bằng giọng đều đều.

 

mặc kệ, thì cô cùng .

 

Thẩm Triết và Lý Chính Hải từ trại heo xuống, ánh mắt cứ dán cô.

 

Để cô ở đây, chẳng là đưa thỏ trắng hang sói?

 

"Được . Vậy em với ." Cố Cẩn bướng lên thì bao giờ chịu thua.

 

...

 

"Chị Hà! Đại đội trưởng đãi tiệc, chúng cần qua uống rượu ?" Tần Minh Nguyệt hỏi Triệu Triều Hà.

 

Thẩm Hồng Mai bên mời ăn cơm, bên , tin tức lan khắp thôn, kẻ vui rầu.

 

Thím Liên lập tức bỏ dở việc nhà, chạy sang nhà Thẩm Hồng Mai giúp đỡ, nhặt rau, thái rau.

 

Những khác thiết lắm với Thẩm Hồng Mai và Tần Chấn Bân thì rơi khó xử.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-304-cung-han-co-bao-nhieu-phan-sinh-cach-xa-anh-den-vay-sao.html.]

 

Nên .

 

Thẩm Hồng Mai và Tần Chấn Bân đãi tiệc.

 

nhà họ đông như ?

 

Ở ký túc xá công xã, Tần Minh Nguyệt thuộc loại .

 

chuyện , , cô quyết , hỏi Triệu Triều Hà.

 

Triệu Triều Hà lạnh, mắng: "Rổ rá cạp mà cũng bày đặt phô trương! Lúc đề cử suất sinh viên, thấy với bả . Lúc giấy chứng nhận hồi thành, cũng đồng ý. Bảo tao uống rượu mừng , tao ."

 

" hôm nay đến đông. Còn bạn bè từ nơi khác đến nữa. Em ." Tần Minh Nguyệt rụt rè .

 

"Cô thì cứ ." Triệu Triều Hà liếc cô một cái, châm chọc : "Cô nghĩ cho kỹ, con tiện nhân Tần Du , giờ thành con gái kế của ông . Chỉ cần Tần Du ở đó, công xã chuyện gì cũng đến lượt cô."

 

Chuyện , cô càng nghĩ càng thấy Tần Chấn Bân bẩn thỉu.

 

Tần Chấn Bân chắc chắn nhắm Thẩm Hồng Mai từ lâu, để lấy lòng Thẩm Hồng Mai, ông cố ý tính kế, ép buộc Cố Cẩn cưới Tần Du.

 

Tần Du và Cố Cẩn kết hôn, trong công xã chuyện gì , Tần Chấn Bân đều dành cho hai họ.

 

Bây giờ Cố Cẩn và Tần Du đang phất lên, Thẩm Hồng Mai càng ông càng thuận mắt, càng thấy ông đối xử với con gái , nên cũng gả cho Tần Chấn Bân.

 

Nhiều mưu sâu kế! là cáo già!

 

Giờ còn nhân dịp đãi tiệc để kiếm tiền, hổ!

 

Triệu Triều Hà mặt lạnh như băng, Tần Minh Nguyệt chút sợ hãi, nhưng nghĩ đến lời Mạc Thúy Liên bất đắc dĩ kể về việc Triệu Triều Hà tính kế mấy hôm , bộ dạng chẳng nên trò trống gì của Triệu Triều Hà, cô cảm thấy cứ theo Triệu Triều Hà sẽ càng ngày càng tương lai, dựa , việc hồi thành phỏng chừng càng vô vọng.

 

Thay vì , thà đừng đắc tội Tần Chấn Bân.

 

Lỡ thêm vài suất hồi thành, Tần Chấn Bân vui vẻ ký tên cho cô thì quá.

 

Cứng rắn, cô run run : "Vậy em . Mấy nay em cứ thấy khỏe, thể hỏi bác sĩ Thẩm."

 

"Ai?"

 

"Bác sĩ Thẩm."

 

"Ở đây bác sĩ nào họ Thẩm?"

 

"Chính là bác sĩ Thẩm Triết mà chúng ở cùng sở y tế lúc cứu trợ đó. Hôm nay cũng đến, đang ở trong sân nhà dì Thẩm." Tần Minh Nguyệt trả lời.

 

"Khốn kiếp!" Triệu Triều Hà giật , c.h.ử.i thề một tiếng.

 

vẫn luôn giả mạo Tần Du để trao đổi thư từ với Thẩm Triết, trong thư là lời lẽ yêu đương.

 

Những lá thư tình đó là bằng chứng Tần Du lẳng lơ, bắt cá hai tay, là vũ khí sắc bén để đối phó Tần Du.

 

Thẩm Triết đến lúc , nếu chuyện với Tần Du, chẳng là lộ tẩy hết ?

 

Nếu lộ tẩy, chẳng công cốc ?

 

Trước đây cô ngày đêm khổ công bắt chước chữ của Tần Du, chẳng là uổng phí ?

 

"Sao chị?" Tần Minh Nguyệt thấy Triệu Triều Hà biến sắc, nghi hoặc hỏi.

 

"Chị mắng chị đúng là đồ khốn! Không giác ngộ tư tưởng gì cả. Đại đội trưởng khó khăn lắm mới thành gia, chị nên mừng cho ông , tự đến chúc mừng. Vừa chị cái gì ? Tần Minh Nguyệt, chúng mau thôi."

 

Triệu Triều Hà một đằng nghĩ một nẻo, vô cùng lo lắng: "Nhanh lên, nhanh lên!"

 

 

Loading...