Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 287: Nhất định không được 'cố sức'!

Cập nhật lúc: 2025-11-11 03:15:05
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Chuyện , con cho Tiểu Cố một tiếng, nó cũng là nhà chúng , đừng để đều , mà nó .” La Hồng Diệp nghiêm túc dặn Tần Du.

 

“Dạ.” Vừa đến tên Cố Cẩn, Tần Du uể oải đáp một tiếng.

 

“Sao thế? Hai đứa cãi ?” La Hồng Diệp thấy bộ dạng ỉu xìu của Tần Du, nhíu mày hỏi.

 

Tần Du lập tức toe: “Không ạ. Chỉ là đêm qua mệt quá thôi.”

 

La Hồng Diệp kỹ, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của Tần Du chút tiều tụy, quầng mắt còn thâm, mệt đến mức

 

Bà trừng mắt Tần Du, nghiêm túc dạy dỗ: “Tuy là hai đứa hứa sẽ cố gắng, cũng còn trẻ, nhưng buổi tối cũng kết hợp việc và nghỉ ngơi. Biết ? Đừng nóng vội. Chuyện con cái, đến là đến... Nhất định 'cố sức' quá!”

 

“…” Tần Du đỡ trán.

 

Bà nội của cô đang nghĩ ?

 

Cô nhếch miệng, gượng: “Bà nội, con tìm Cố Cẩn .”

 

Nhà Lương Quân.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Đồ đạc và cửa sổ đều sơn màu gỗ đỏ thẫm, cả căn nhà tràn ngập khí hỷ sự.

 

“Chị dâu, chúc mừng chúc mừng!” Lương Quân và Quách Quế Trân thấy Tần Du đến, lập tức chúc mừng.

 

“Hử?”

 

“Chuyện của dì và đại đội trưởng, cả công xã đều .” Quách Quế Trân thấy Tần Du phản ứng kịp, giải thích.

 

Tần Du lập tức bật .

 

Tin tức lan nhanh thật.

 

Mới bao lâu ?

 

Cả công xã đều .

 

“Đây đúng là đại hỷ sự! Xã viên trong công xã đều kêu đại đội trưởng một bữa tiệc lớn đấy.”

 

“Việc xem ý của và chú Tần .” Kết hôn tiệc là , nhưng quy mô thì, với tính cách khiêm tốn của cô, chắc là chỉ mời mấy thiết ăn một bữa cơm thôi.

 

“Đại đội trưởng là đại đội trưởng của , e là những thiết với đại đội trưởng sẽ chịu .” Lương Quân .

 

“Vậy để hẵng .” Tần Du dạo một vòng nhà Lương Quân, thấy Cố Cẩn, cô liền hỏi: “Em tìm Cố Cẩn.”

 

“Anh Cố sáng sớm lên thị trấn . Chắc là sắp về. Chị dâu, chị báo tin vui cho Cố ?” Lương Quân hỏi.

 

“Ôi chà, cuối cùng cũng đoán đúng một .” Tần Du phủ nhận.

 

Lương Quân hất mày tự hào, sang với Quách Quế Trân: “Quế Trân xem , đoán ý của chị dâu nhé.”

 

Quách Quế Trân nỡ đả kích: “Ai mà chẳng . Anh đắc ý cái gì?”

 

“Anh vui mà. Phải là, chị dâu chủ động .” Lương Quân cảm khái.

 

Tần Du sững sờ, cô chủ động?

 

Quách Quế Trân cũng sững , hình như đúng là .

 

Ai cũng Tần Du ép Cố Cẩn cưới cô, nhưng tiếp xúc với cô lâu , hình như thấy Cố Cẩn chạy theo Tần Du thì đúng hơn, Tần Du , theo đó.

 

Tần Du ít khi tìm Cố Cẩn, hôm nay đúng là hiếm thấy Tần Du chủ động tìm Cố Cẩn một .

 

“Hai chuẩn đến ? Quế Trân, chị thấy trong thế nào? Còn nghén nhiều ?” Tần Du nhanh chóng đổi chủ đề, hôm nay cô việc gì, vặn thể ở xem Quách Quế Trân cần giúp gì .

 

“Cũng gần xong . Lần những thứ cần mua đều mua cả .” Quách Quế Trân thỏa mãn, “ , Du Nha, tiếp theo em định gì? Trại heo ông Lý, vịt cũng bán xong .”

 

“Chị dâu nhà thiếu tiền. Giờ rảnh rỗi, thể vịt Tương Bản.” Lương Quân .

 

“Em xem .” Tần Du đáp.

 

Kiếp , cũng tầm , gió thu về, trời mát mẻ, bệnh phong thấp của ông Quý tái phát, một thời gian dài ông . Ông tìm cô nhiều , đưa cô ngoài thầy lang, nhưng cô từ chối, đó công xã một bác sĩ mới đến.

 

Đời , nếu ông Quý tìm cô, chắc cô sẽ từ chối.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-287-nhat-dinh-khong-duoc-co-suc.html.]

 

“Ừ, xem xét cũng . Chị Lương Quân , em vẫn luôn sách, là Cố thanh niên trí thức dạy. Chờ lúc thi đại học khôi phục, nếu em thi đỗ, con nhà chị giao cho em dạy nhé.” Quách Quế Trân với Tần Du.

 

“Vậy chị định giao mấy đứa cho em dạy? Nhiều quá em dạy nổi .” Tần Du tỏ vẻ lo lắng.

 

“Con ranh , còn chị đẻ thật nhiều ?” Quách Quế Trân hờn dỗi.

 

“Em thấy cái cũng đấy.” Tần Du gật đầu nghiêm túc.

 

“Không chuyện với em nữa. Nói em chuyện vui , công xã chúng sắp chiếu phim.” Quách Quế Trân .

 

“Chiếu phim? Chiếu phim thì quá!” Tần Du hùa theo.

 

Thời đại , chiếu phim là chuyện hiếm .

 

Công xã một năm chiếu một là ghê gớm lắm , mà việc công xã , do ban tuyên truyền của thị trấn phê duyệt, sắp xếp.

 

Hễ chiếu phim, dân các công xã lân cận đều kéo đến xem, nhiều quá còn trèo lên mái nhà để xem.

 

“Thật đấy. Vốn tưởng Tết mới chiếu. vì năm nay công xã chúng biểu hiện . Nên thị trấn miễn phí cho chúng thêm một suất. Mọi ai cũng mong.”

 

Kiếp , mùa hè đúng là chiếu phim.

 

Xem , thật sự nhiều thứ khác.

 

“Là chuyện mà.”

 

Cuộc sống vốn tẻ nhạt, thêm chút màu sắc, nên cũng trở nên hy vọng hơn.

 

“Chuyện thì đúng là . Nghe , lúc chiếu phim, sẽ khen thưởng các xã viên ưu tú của công xã, đồng thời cũng tiễn các sinh viên công nông binh năm nay. Khen thưởng em thì chị ý kiến. cứ nghĩ đến cảnh vui vẻ tiễn con ranh Hạ Thanh Liên , thấy khó chịu. Dì Khương của chị vẫn khỏe lên chút nào.” Quách Quế Trân bứt một ngọn cỏ, ném mạnh , tỏ vẻ tức giận.

 

“Dì Khương nhà chị , hồi phục, dựa chính dì kiên cường lên.” Tần Du thở dài.

 

Gặp loại đàn ông hổ tuyệt tình như Với Đại Khang, còn cách nào khác, nếu bà tự nghĩ thông, kết cục…

 

“Hy vọng con ranh đó , dì sẽ khỏe lên. Hôm nay em việc gì, ở đây ăn cơm với chị. Mới mấy ngày chuyện với em mà cứ như mấy năm gặp, bao nhiêu là chuyện , từ chối!”

 

“Chị , em từ chối chẳng ăn đòn ?”

 

……

 

Thị trấn.

 

Cố Cẩn đang uống .

 

Hứa Cây Cột và Lý Vệ Dân đối diện .

 

“Anh Cố, thật sự hôm nay tay ?” Hứa Cây Cột phấn khích hỏi.

 

Thời gian , đám Đặng Chương vẫn luôn kiêu ngạo, chủ động khiêu khích.

 

Đánh gây ảnh hưởng quá lớn, bên Cố Cẩn vẫn luôn lấy định đầu, bao giờ chủ động tay.

 

Hôm nay Cố dẫn theo Lý đến đây, bàn với chuyện đầu tiên chính là, cho Đặng Chương tay.

 

Tin khiến sôi sục.

 

Ngón tay thon dài của Cố Cẩn múc một thìa Long Tỉnh mới về, sắc mặt lạnh lùng, nước nóng rót ấm, lá xoay tròn trong nước, vẽ một đường cong tuyệt .

 

“Anh em.”

 

“Nếu rèn luyện? Thì dựa ai?”

 

Bên tai vang lên giọng đau thương mà bất đắc dĩ của Tần Du.

 

Người phụ nữ của , trai, em trai, nên chỉ thể lén lút rèn luyện sức lực.

 

Sự bất đắc dĩ , thực chẳng gì là truyền cảm hứng!

 

Anh là đàn ông của cô , càng là chỗ dựa của cô .

 

Những kẻ bắt nạt cô, cô em, những chuyện cần em mặt, cứ để lo.

 

 

Loading...