Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 276: Cả xe và người đều có
Cập nhật lúc: 2025-11-10 23:02:59
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Xe đạp?” Cố Cẩn theo ánh mắt Tần Du.
“Ừ. . Hôm nay ở nhà, công xã bán vịt. Chia mấy tổ cạnh tranh bán vịt, kiếm tiền cho công xã. Giờ nhiều tổ lắm, em một một tổ, xe sẽ nhanh hơn nhiều.”
“Em nghĩ sẽ đồng ý ?” Cố Cẩn trầm giọng hỏi.
“Em , nên mới hỏi .”
“Nếu là xe, đồng ý!” Cố Cẩn , giọng chút gợn sóng.
Khóe miệng Tần Du cứng đờ, tim hẫng một nhịp.
“Nếu cả và xe. Thì đồng ý.” Cố Cẩn thong thả tiếp.
Trái tim rơi xuống của Tần Du, lập tức về vị trí.
Cô c.ắ.n môi, nụ nơi khóe miệng từ từ lan , “Cố Cẩn, đúng là đáng ghét! Trêu em như , vui lắm ?”
“Chính em cũng , chẳng ?” Cố Cẩn Tần Du chằm chằm.
Tần Du sững sờ, lập tức mặt , chui bếp.
Ánh mắt Cố Cẩn càng lúc càng nóng rực, cô mà thêm một giây, là sẽ cảm thấy thiêu đốt.
……
Sáng hôm , Tần Du dậy sớm.
Theo sắp xếp hôm qua của công xã, hôm nay những tham gia bán vịt, đều đến bắt vịt bán.
Hạ Thanh Liên và Mã Hưởng gánh hai lồng vịt lên.
Mỗi lồng sắt đựng 10 con vịt, hai gánh lồng, là 40 con vịt.
Theo tính toán của Vu Đại Khang, vịt của công xã nếu bán hết trong một tuần, thì mỗi ngày bán 60, 70 con, cô gánh 40 con, là hơn một nửa tổng sản lượng bán vịt của . Nếu ngày nào cũng bán như , thì bán vịt , công lao của cô là lớn nhất.
Vào đại học là ván đóng thuyền, giờ ở công xã lấy thêm một danh hiệu xuất sắc, coi như gấm thêm hoa.
“Chị Hà, chúng thật sự bắt nhiều ?” Tần Minh Nguyệt thấy Triệu Triều Hà đang cố nhét vịt lồng, nhíu mày thành một cục.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Bọn họ ở kinh đô giờ từng buôn bán, gánh nhiều vịt như lên trấn bán, khó khăn thể tưởng tượng .
Nếu bán hết, gánh về, chẳng mất mặt lắm ?
Hơn nữa, gánh gánh , vai còn dùng nữa ?
Họ giống Hạ Thanh Liên, Hạ Thanh Liên là cao thủ việc điển hình, gánh đồ, cắt cỏ lợn, gì cũng nhanh cũng .
“Con ranh Hạ Thanh Liên , mới cùng Mã Hưởng gánh 40 con xuống. Chúng ba , cái 60 con, thì còn bán buôn gì nữa?” Triệu Triều Hà phục hỏi.
“ chúng bán chứ. Chợ tự do bên đó, chúng cũng mới hai ba , rành giá cả.” Tần Minh Nguyệt yếu ớt .
“Vậy cô còn cùng ? Không cùng, thì cút .” Triệu Triều Hà tức giận mắng.
Vốn định rủ Lý Vệ Dân, kết quả Lý Vệ Dân thèm để ý đến cô .
Lương Quân từ khi Quách Quế Trân, trong lòng trong mắt đều chỉ con bé nhà quê thô lỗ đó, càng thể gọi.
Cố Cẩn thì khỏi , thấy cô đến bắt vịt, trong sân, một ấm một chén , uống sách, đúng kiểu một thiếu gia nhàn nhã.
Cô ồn ào như , mà cứ như thấy.
Điều duy nhất khiến cô vui mừng là, cái vẻ ngoài cuộc đó của Cố Cẩn, cho thấy sẽ cùng Tần Du.
Tần Du một một tổ, xem bộ dạng bây giờ, chắc là bỏ cuộc .
Mọi đều đang bắt vịt trấn, mà cô ở trong bếp bánh bao, nặn bánh bao hát, coi gì.
Tần Minh Nguyệt Triệu Triều Hà mắng đến c.ắ.n môi, giận mà dám .
Dạo gần đây, lẽ là do Tần Du quá xuất sắc, nên tính tình cô càng ngày càng tệ.
Mạc Thúy Liên thì khôn hơn, mặc kệ Triệu Triều Hà, phản đối cũng ủng hộ, cô gì thì .
“Cô xem Thúy Liên kìa, giác ngộ hơn hẳn.” Triệu Triều Hà sang Mạc Thúy Liên.
Mạc Thúy Liên nặn một nụ , nhưng trong lòng thì sáng như gương.
Triệu Triều Hà đang khen cô, chẳng qua là chột nên mới nịnh nọt, dỗ dành cô.
Tần Minh Nguyệt huých Mạc Thúy Liên, Mạc Thúy Liên vẫn lên tiếng.
Ba gánh 60 con vịt ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-276-ca-xe-va-nguoi-deu-co.html.]
Toàn bộ chuồng vịt, chỉ còn 340 con.
“Đến, ăn sáng.” Tần Du từ bếp bưng bánh bao thơm phức, [ tiểu thuyết thú vị youquxiaoshuo ] còn một đĩa ớt xào thịt.
“Hôm nay em định bán vịt thế nào?” Cố Cẩn cầm một cái bánh bao, ăn hỏi.
“Em định bán hết một lượt còn .” Tần Du trả lời.
Cố Cẩn ngước mắt, “Hôm nay? Một ngày?”
“!” Tần Du trả lời.
Con ngươi Cố Cẩn sẫm , cô gái nhỏ cũng tham vọng đấy.
“Bán thế nào?” Anh chút tò mò.
“Anh đạp xe, đèo em sẽ .” Tần Du .
Còn úp úp mở mở.
Cố Cẩn trong lòng tò mò, nhưng hỏi tiếp, thấy loại đáp án , từ từ hé mở sẽ thú vị hơn là ngay lập tức.
Ăn cơm xong, Tần Du gánh một lồng vịt tới, mỗi lồng 10 con, treo lên xe đạp của Cố Cẩn.
“Người một 40, 60 con, em một 20 con?” Cố Cẩn hỏi.
“!” Tần Du trả lời, “Chúng xuống núi thôi.”
“Lên trấn ?”
“Họ gánh một trăm con lên trấn , chúng chắc chắn thể lên trấn. Anh cứ đạp xe về phía .” Tần Du trả lời.
Tần Du và Cố Cẩn đạp xe khỏi công xã, Vu Đại Khang liền tới.
Triệu Triều Hà cũng chỉ là tính tình kiêu ngạo, chứ việc thì . 60 con vịt lên trấn, chắc 59 con gánh về.
Tần Du chỉ mang 20 con, bên Hạ Thanh Liên mang 40 con, kiểu gì, Hạ Thanh Liên cũng chiếm ưu thế.
Xã viên trong công xã, cũng nhanh chóng xúm .
Cán bộ công xã , mỗi con vịt bán , sẽ tính là mười công điểm một ngày, tương đương cả ngày.
Người bán nhiều vịt nhất, thể cộng thêm năm ngày công điểm.
Lần xem ai kiếm nhiều công điểm nhất.
“ thấy chắc là tổ của thanh niên trí thức Hạ thắng.”
“ thấy thanh niên trí thức Triệu cũng tệ, thanh niên trí thức Triệu quen trấn.”
“ thấy là chị Tần Du của !” Tần Tiểu Giang lớn.
“Tần Tiểu Giang, mày trúng độc Tần Du thì .”
“Chúng cá cược ?” Tần Tiểu Giang hỏi.
“Mày gì mà cược?”
“Tao một hào! Mày dám cược với tao !” Tần Tiểu Giang từ trong túi lấy một hào nhăn nhúm.
Đây là một đồng Cố Cẩn cho nó , cuối cùng còn một hào.
Tiêu hết , là nó chẳng còn gì.
Nó biến một hào thành hai hào!
“Tần Tiểu Giang, mày mà cũng tiền . Cược thì cược! Tao cược với mày một hào.”
“Được. Một hào! Nói nhé.” Tần Tiểu Giang , “Thua nuốt lời.”
“Ai nuốt lời là con chó!”
“Còn ai cược nữa ?” Tần Tiểu Giang hỏi.
“Mày còn cái gì để cược nữa?”
“Nhà tao vịt! Tao thua tao cho mày vịt. Tương tự, mày cũng !” Tần Tiểu Giang .
Dạo vịt công xã với vịt xã viên, đều ăn no nê, con nào con nấy béo múp, nếu thắng về, với chị dâu chắc chắn sẽ thích!
Nghĩ , Tần Tiểu Giang càng hăng hái.