Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 275: Mỗi câu nói, chữ ký đều là em
Cập nhật lúc: 2025-11-10 23:02:58
Lượt xem: 28
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trên trấn.
Hứa Trụ Cột chiếc xe đạp Cố Cẩn dắt tới, mắt tròn mắt dẹt, thể tin nổi.
Kỹ thuật lái xe của Cố, đúng là tầm thường!
Mới bao lâu, mà chiếc xe nát thành thế .
Lần sửa một , , sửa e là khó.
“Anh Cố, trong tiệm mới về một chiếc xe mới. Hay là, lấy xe mới tạm.” Hứa Trụ Cột .
Cậu từ một kẻ bán hàng rong, giờ sắp thăng cấp thành thợ sửa xe.
“Cũng .” Cố Cẩn gật đầu.
“Anh Cố, chuyện hôm qua, với Lý hỏi rõ .” Hứa Trụ Cột chùi bàn tay dính đầy dầu mỡ giẻ.
Con ngươi Cố Cẩn lập tức sẫm , “Nói.”
“ là của Đặng Chương và Lôi Sườn Núi!” Hứa Trụ Cột đáp.
“Bọn họ chia hai nhóm, một nhóm tấn công cửa hàng của chúng , nhưng mục tiêu thật sự là chị dâu. Hôm qua với Lý đoán, bọn họ tấn công chị dâu, thể là vì công thức Tương Bản Áp tay chị dâu, nhưng mục đích lớn hơn hẳn là 'gõ núi doạ cọp', hoặc là dùng chị dâu con tin để ép chúng .”
Cố Cẩn gật đầu.
Đặng Chương và Lôi Sườn Núi cũng chỉ thể dùng mấy thủ đoạn bẩn thỉu đó.
“May mà, chị dâu đủ lanh lợi! Đủ dũng! Anh Cố, Lý , chị dâu một chống sáu! Trời ơi, chị dâu kiểu gì thế? Như lực sĩ ? Ngay cả cũng , mà chị dâu xử lý . Còn đ.á.n.h cho bọn họ kêu oai oái! là quá dũng.” Hứa Trụ Cột nhắc tới Tần Du, là lòng sùng bái dâng trào như nước sông cuồn cuộn.
Cậu thể nào ngờ chị dâu giỏi võ như !
Khóe miệng Cố Cẩn nhếch lên một nụ khó phát hiện, Tần Du, phụ nữ , đúng là nhiều lúc khiến bằng con mắt khác.
Hôm qua nếu cô chống cự đến cùng, mà Đặng Chương bắt , thì tổn thất cần , động là cái chắc.
Cô võ công của cô là do dạy, dạy cô từ khi nào?
Mọi đều tập trung việc Tần Du thương , đều quy sự đổi của cô cho .
thực tế, ảnh hưởng của đối với cô, chỉ đếm đầu ngón tay.
“ mà, tức cái là, sáng sớm nay đồn công an thả mấy kẻ cướp chị dâu .” Hứa Trụ Cột đến đây, mặt đầy tức tối.
Nguyên nhân hoang đường nực , cũng giống như Cố Cẩn dự đoán, bởi vì Tần Du thương, nên chỉ bắt bọn họ xin , đền ít tiền, Đặng Chương bảo lãnh về. Đương nhiên, ai cũng , kẻ giật dây chắc chắn là Lôi Sườn Núi.
Người khác thì đang dưỡng thương, nhưng sức ảnh hưởng vẫn còn.
“ đám đó thả , thì ngày tháng cũng chẳng dễ chịu gì. Đàn ông mà đ.á.n.h đàn bà, chắc chắn sẽ khinh bỉ.” Hứa Trụ Cột hừ lạnh.
Cố Cẩn ánh mắt thâm trầm, , “Động thái tiếp theo của bọn họ chắc sẽ sớm tới thôi.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Đặng Chương dám về trắng trợn như , chứng tỏ Lôi Sườn Núi tức giận đến cực điểm.
Cuộc chiến tranh giành địa bàn sẽ nổ .
Những kẻ , là xử lý .
Chỉ là, hiện tại lớn chuyện.
Dù , thanh niên trí thức, khiêm tốn.
……
Đặng Chương hai ngày nay thể là tức hộc máu.
Dương đông kích tây, điệu hổ ly sơn, hai kế dùng cùng lúc.
Vậy mà đám ăn hại ngay cả một đàn bà cũng xử lý .
Không chỉ xử lý , còn đ.á.n.h cho tơi bời.
“Sáu thằng! Sáu thằng! Sáu thằng chúng mày! Mà đ.á.n.h một đứa đàn bà! Chúng mày ăn cứt !” Đặng Chương hai mắt đỏ ngầu, giận dữ mắng.
“Đại ca, bọn em cũng ngờ. Con đàn bà đó võ, sức khỏe kinh!” Gã đàn ông mặt mày bặm trợn che mặt, ấm ức .
Trong tất cả thông tin họ , một chút nào đề cập đến việc Tần Du võ.
Thế nên họ mới khinh địch.
“Còn tìm lý do! Không điều mà còn tìm lý do!” Đặng Chương tới, đá thẳng vết thương của gã đàn ông.
Vết thương rách toạc, đau đến nỗi gã đàn ông nghiến chặt răng, nhưng dám hé răng nửa lời.
“Anh Đặng, đúng là như . Em cũng ngờ Tần Du võ.” Mã Hưởng kéo Đặng Chương , , “Anh em thương, ai cũng ngờ. Lần bỏ qua , việc bàn bạc kỹ hơn.”
Xem Cố Cẩn thật sự định bén rễ ở công xã Linh Khê để giữ Tần Du.
Nhớ năm đó, với mấy em họ, đàn ông, nhất định võ phòng , nên cuối cùng, mời một huấn luyện viên võ thuật dạy và Lý Vệ Dân.
Vậy mà đến Tần Du, cầm tay chỉ việc.
Võ công của Cố Cẩn , , nhưng đến mức nào, .
giờ xem Tần Du mà dạy dỗ, võ công đó chắc chắn đến mức tưởng tượng nổi.
“Bàn bạc kỹ hơn thế nào?”
Đặng Chương bực bội hỏi, từ lúc Cố Cẩn tới, thắng nào.
Lần thêm của Lôi Sườn Núi, vẫn thắng.
“Cứng đối cứng . Phải nghĩ cách khác.” Mã Hưởng trả lời.
“Em Mã, em mau nghĩ . Chúng cùng nghĩ.” Đặng Chương thấy Mã Hưởng trầm tư, sắc mặt cũng dịu ít.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-275-moi-cau-noi-chu-ky-deu-la-em.html.]
Còn , đang cần một trận thắng để chứng minh bản , cũng để chứng minh Cố Cẩn là bất khả chiến bại.
……
Tần Du về nhà mới Cố Cẩn lên trấn.
Lúc về, thấy dắt một chiếc xe đạp mới.
Tần Du thấy chiếc xe đạp mới, trong lòng đầy cảm khái.
Cậu thanh niên trí thức Cố đúng là giống ai, đồ của khác hỏng là sửa.
Đồ của hỏng, là luôn.
Một chiếc xe đạp 150 đồng đấy.
150 đồng.
Người nhà quê ăn uống cả năm cũng mua nổi một chiếc xe đạp.
Mới bao lâu, đổi chiếc khác.
“Chưa thấy đàn ông của em trai thế bao giờ !” Cố Cẩn dựng xe, chắn ngay đầu xe, che hết tầm của Tần Du.
Lần đầu tiên đạp xe về, ánh mắt cô dán xe thì cũng dán con vịt đèo, cứ như thấy tồn tại.
Nên , đèo gì hết, xe cũng cho cô xem.
Chỉ cho xem thôi!
“Ha hả! Ha hả!” Tần Du gượng, “Sáng sớm xòe đuôi một , tối xòe đuôi một .”
Cố Cẩn híp mắt, nhếch môi, , “Cầu xin em đấy!”
Đầu Tần Du ong ong ong, mắt hạnh trợn trừng, Cố Cẩn cái !
Người "khổng tước xòe đuôi" là để theo đuổi bạn tình.
Cô chỉ là khổng tước, liền trả lời là cầu xin cô.
Khi tình yêu của con và hành vi tìm bạn tình của động vật gộp một, nó trở nên vô cùng thô bạo và trực tiếp.
“Đến ?” Cố Cẩn đối diện Tần Du, ý môi giảm, dang hai tay , bộ chờ đợi hỏi.
“Đến cái đầu !” Tần Du tức đến ngứa cả răng.
“Đầu? Ít quá. Cho em cả con đây! Trừ thứ em , phần còn coi như tặng kèm.” Cố Cẩn bộ suy nghĩ, một cách thận trọng.
Tần Du phát điên.
Tại đàn ông thể những lời đắn như , với vẻ mặt nghiêm túc đến thế!
“Không cần! Cái gì cũng cần!”
Mà tại cô còn tiếp tục chuyện với chứ.
Cố Cẩn ý trong mắt càng sâu, thấy đủ thì dừng, xuống ghế đá, , “Vậy mang cho ông đây cốc nước! Khát!”
Tần Du cúi xuống múc một gáo nước, định đưa cho Cố Cẩn, thì phát hiện hâm.
Bị trêu chọc một phen, mà cô vẫn còn lấy nước cho !
Đồ quỷ tha ma bắt, cô hất nước xuống đất, ném gáo thùng, , “Muốn uống thì tự mà múc!”
Con ngươi Cố Cẩn sẫm , “Hử?”
Hử cái gì mà hử?
Tần Du lườm một cái.
Khi ánh mắt thấy chiếc xe đạp mới lưng , cô lập tức phát hiện cãi với Cố Cẩn lúc là quá sáng suốt, lập tức đổi thái độ, nhặt cái gáo nước trong thùng lên, múc nửa gáo nước, mặt tươi , ân cần đưa cho Cố Cẩn.
“……” Người phụ nữ đổi nhanh như , chắc chắn âm mưu, “Không bảo tự lấy ?”
“Tiện tay thôi mà. Nguyên tắc gần, múc nước nhanh hơn. Hơn nữa, về cũng nóng, rót cho chút nước, cũng là nên .” Tần Du trả lời.
Cố Cẩn liếc cô một cái.
động đậy.
“Anh yên tâm, trong nước độc!” Tần Du .
“ lo nước độc.” Cố Cẩn trả lời, con ngươi chằm chằm cô, “Dù thì cũng hiếm sở thích đó.”
“Hả?”
“Người sống sờ sờ em cần, cứ nhất định là chuốc t.h.u.ố.c mê.” Cố Cẩn trả lời, “Dù thì sống, còn khỏe mạnh, chẳng hơn ?”
Tần Du hận thể lấy gáo nước đập thẳng đầu !
“Anh nghĩ cái gì ? Hàng ngày rốt cuộc đang nghĩ cái gì thế?”
“Em!”
Tần Du giơ cờ trắng đầu hàng!
Người đàn ông quá đỉnh!
Mỗi một câu , đều thể lái về phía cô.
Trêu chọc cô như , vui lắm !
Cố Cẩn thấy mặt cô đỏ bừng, vẻ thất bại mà bất đắc dĩ, ý môi giấu , cất giọng nghiêm túc, “Nói ! Ân cần như , là nhờ gì?”