Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 272: Trong mệnh của em thiếu tôi!
Cập nhật lúc: 2025-11-10 23:02:55
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Sao thế nhỉ? Chẳng chị Tần Du về từ huyện từ trưa ? Sao giờ còn tới?”
Mặt trời dần ngả về Tây, nắng chiều nhuộm đỏ mặt đất.
Ở ngã rẽ công xã Linh Khê, Tần Tiểu Giang và Hắc Cẩu Tử ngóng đường bao nhiêu , vẫn về?
Không đúng nha, Cố Cẩn một chiếc xe đạp, Lương Quân một chiếc xe đạp, đèo chị Tần Du và đội trưởng, vấn đề gì.
Vả Lương Quân trấn cũng lâu , còn về?
“Không là hôm nay về đấy chứ?”
“Sao thể? Bố , từ huyện về đây xa. Chắc là sắp về .”
“Chắc là về, chúng đợi lâu ! Lát nữa trời tối, là chúng về.” Người xếp hàng đón Tần Du và Tần Chấn Bân chút mất kiên nhẫn.
“ đấy. Trời tối , còn đón tiếp gì nữa.” Có hùa theo.
Vu Đại Khang mặt mày âm u lượn qua một vòng, âm u lượn về.
Tần Chấn Bân và Tần Du giờ về, chắc chắn là đang ăn tiệc lớn ở huyện, chừng còn lãnh đạo tiếp đãi riêng?
Lãnh đạo mà tìm Tần Chấn Bân, là để chuyện điều lên trấn ?
Vu Đại Khang càng nghĩ lòng càng trĩu nặng.
“Ôi chà, bí thư Vu, vợ ông đỡ hơn ?” Vu Đại Khang vài bước, giọng mụ Lữ vang lên mặt.
Vu Đại Khang hồn, giọng chút bực bội, “Đỡ nhiều .”
“Bí thư Vu, ông đúng là đàn ông hiếm trong thôn. Đã vợ ở nhà cần chăm sóc, thì còn đây gì? Tần Du cái thứ hổ đó, biểu dương thế nào, thì cũng là hổ. Không chỉ nó hổ, nó cũng hổ. Đội trưởng che chở nó như , chẳng là vì nó . cũng , bọn họ ý gì, mà còn cùng đón tiếp.”
Mụ Lữ lựa lời Vu Đại Khang mà , Vu Đại Khang xong, trong lòng cũng thoải mái hơn ít.
“Chuyện của Tần Chấn Bân và Thẩm Hồng Mai, ai trong thôn mà ? Mọi thôi. Vậy mà chuyện của ông, rõ ràng như , vẫn cứ hắt nước bẩn ông. là thiên lý!” Mụ Lữ mắng.
Vu Đại Khang lập tức thấy thông suốt.
là như thế!
Chuyện của ông và Hạ Thanh Liên, Úc Lệ Ba cũng xin , mà vẫn cứ lưng.
Tần Chấn Bân và Thẩm Hồng Mai thì trong sạch chắc? Không trong sạch, mà còn vẻ chỉ trích ông .
Lãnh đạo trấn cũng , ông tác phong vấn đề! Thế Tần Chấn Bân gian díu với góa phụ, thì là vấn đề tác phong ?
“Cái công xã , chỉ mụ Lữ là mắt sáng như đuốc.”
“Bí thư Vu, ông quá khen. Công xã việc gì cần giúp đỡ ông cứ , bọn họ là một phe, nhưng chúng đồng lõa với bọn họ.” Mụ Lữ nịnh nọt.
“Tốt.” Vu Đại Khang đáp, con ngươi càng híp , càng thấy đáy.
……
“Về ! Về !” Lý Chấn Vũ hét lớn.
Tần Tiểu Giang lập tức hưng phấn.
Chỉ thấy Lương Quân và Tần Chấn Bân mỗi dắt một chiếc xe đạp tới, ở giữa họ, là Cố Cẩn đang cõng Tần Du.
“Nào, dàn nhạc, nổi lên!” Tần Tiểu Giang hô xong, liền sức gõ trống.
“Tùng cheng! Tùng tùng cheng! Tùng tùng tùng tùng cheng!”
“Tùng cheng! Tùng tùng cheng! Tùng tùng tùng tùng cheng!”
“Ôi chà, thanh niên trí thức Cố tệ thật.”
“ đấy! Con bé Tần Du , , mà phúc khí ghê.”
“Cái kiểu gõ chiêng đ.á.n.h trống , giống nhà rước dâu ?”
“Đừng nữa, giống thật! Xem kìa, Tần Du còn đeo hoa đỏ n.g.ự.c nữa.”
Lúc qua công xã bên cạnh, Cố Cẩn bế ngang, xã viên bên đó ai cũng cô đầy hứng thú, Tần Du cảm thấy hổ giấu mặt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-272-trong-menh-cua-em-thieu-toi.html.]
Cố Cẩn chịu thả cô xuống, cô đành lùi một bước, để cõng.
Giờ về đến công xã , Tần Du phát hiện thái độ cô càng khiến cô ngượng ngùng hơn.
Cố Cẩn bế cô, là tư thế bế động phòng khi kết hôn…… Tưởng rằng Cố Cẩn cõng cô thì sẽ quen mắt hơn, ai dè họ , đây là rước dâu mới……
Tiếng chiêng trống đón đường, ánh mắt hưng phấn của vây xem, Tần Du chỉ thấy mặt nóng ran, trong lòng là hổ.
Trước lúc kết hôn, cô đặc biệt hy vọng một đám cưới đàng hoàng.
Có lẽ là vì một đám cưới đàng hoàng, nên mới cảm khái như .
Giờ cô chỉ mong Cố Cẩn nhanh lên, về nhà sớm một chút.
Cố Cẩn như cố tình đối nghịch với cô, tiếng chiêng trống càng lớn, vây xem càng náo nhiệt, càng chậm, sợ cõng cô về .
Thẩm Hồng Mai vành mắt hoe hoe, con gái bà dựa lưng con rể, cái dáng vẻ e thẹn đó, thật khiến vui mừng.
La Hồng Diệp cũng tươi như hoa.
Cháu gái và cháu rể, lập công cho công xã, còn ân ái như .
Thật quá!
Đương nhiên, họ cũng nhanh chóng Tần Du cướp đường, còn thương.
Hai lo lắng bước lên, hỏi Tần Du nhiều vấn đề, Tần Du đều trả lời qua loa cho xong.
Hai vẫn yên tâm, cơm cho họ, ăn cơm cùng họ xong mới xuống núi.
Nhìn và bà nội đều xuống núi, Tần Du mới thở phào nhẹ nhõm.
Cả một đường lộn xộn, giờ cuối cùng cũng yên tĩnh.
Vừa thả lỏng, chợt phát hiện chân thêm một cái chậu rửa chân.
Trong chậu là nước ấm nóng hổi.
“Rửa chân.” Cố Cẩn đặt ghế đẩu bên cạnh chậu nước, thử độ ấm của nước, , “Vừa đủ.”
Tần Du cưng mà sợ, “Anh, ……”
Lời còn hết, Cố Cẩn cởi giày cho cô.
“Ông Lý , hoảng sợ, ngâm chân nước ấm, buổi tối thể ngủ ngon hơn. Ngâm xong, em thể tắm.” Cố Cẩn trầm giọng .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Chân đặt chậu nước nóng, làn nước ấm áp dường như theo mạch m.á.u thẳng tim, Tần Du cảm thấy sắp nóng bỏng.
“Không . tự rửa .” Tần Du khom .
“Chê rửa sạch?” Cố Cẩn ngước mắt, nhíu mày hỏi.
“Không . Không thể phiền .”
“Em phiền còn thiếu ?” Cố Cẩn hỏi , giọng như suối trong róc rách, “Xảy nhiều chuyện như , lẽ nào em vẫn phát hiện vấn đề?”
“Vấn đề gì?”
“Chỉ cần ở bên cạnh em, em sẽ gặp chuyện. Trước là cứu tế rơi xuống vách núi, là cắt đuôi tư bản, là biểu dương cướp……”
“Cho nên……”
“Cho nên cái gì? Đáp án đơn giản như , mà cũng ?” Cố Cẩn nghiêm giọng hỏi, cái giọng điệu cất lên, Tần Du cảm thấy thầy giáo Cố hung dữ .
“Trả lời câu hỏi.”
“Là xui xẻo.” Tần Du trả lời.
“Phiến diện!”
“Là thể trấn tà! Lần là bùa hộ mệnh của , thừa nhận.” Tần Du chút bất đắc dĩ, “Còn trả lời thế nào nữa?”
Tất cả đáp án đều hết .
“Trong mệnh của em thiếu !”