Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 270: Bà heo viết thư tình cho ta

Cập nhật lúc: 2025-11-10 10:40:02
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

, đúng. Em thấy cách của Cố ! Chị dâu, chị chị nội dung như , thì nội dung khác, khác biệt, là thể chứng minh .” Lương Quân nhiệt tình hùa theo.

 

“…” Tần Du trực tiếp chịu thua Lương Quân.

 

Thư tình , chẳng là chứng minh, cô thật sự thư tình cho Cố Cẩn .

 

“Du Nha, chứ?” Giọng Tần Chấn Bân từ ngoài trạm y tế vọng , cắt ngang cuộc chuyện của mấy .

 

“Aida, Cố đang bôi t.h.u.ố.c cho Du Nha .” Tần Chấn Bân mặt mày lo lắng , thấy Cố Cẩn bôi t.h.u.ố.c cho Tần Du, ông lập tức an tâm, mặt chút kinh ngạc, nhưng càng thấy thanh niên tệ.

 

Ở công xã bọn họ, ông từng thấy đàn ông nào dịu dàng, cẩn thận như .

 

Mấy gã đàn ông đó, ngoài chút việc, về nhà là vênh váo như ông hoàng. Bởi vì ai cũng thế, nên hễ ai với vợ một chút, là y như rằng sẽ khác rụng răng.

 

Ai cũng dịu dàng cẩn thận với vợ .

 

Thanh niên trí thức từ thành phố về quả nhiên giống, cẩn thận là cẩn thận, tâm chí kiên định, căn bản sợ khác .

 

Nên gì thì đó.

 

Tần Du mặt thoáng bối rối, cô dùng sức rút chân về, nhưng chân còn kịp động, Cố Cẩn nắm chặt.

 

Lòng bàn tay to rộng, lực, nắm như , cô căn bản cơ hội giãy giụa.

 

“Đừng lộn xộn.” Cố Cẩn giọng trầm thấp.

 

“…” Tần Du.

 

“Đau ?” Cố Cẩn hỏi.

 

Thuốc bôi lên chân, cảm giác nóng rát, nhưng so với sự dày vò và ngượng ngùng mà tư thế dịu dàng của Cố Cẩn mang , thì chẳng đáng là gì!

 

Cô còn kịp trả lời, chân lập tức cảm nhận một luồng gió mát lạnh.

 

Cố Cẩn đang thổi chân cô.

 

“…” Đầu óc và trái tim Tần Du đều ong ong.

 

Cái vẻ dịu dàng của , ai mà chịu nổi?

 

Muốn mạng!

 

“Được .” Cố Cẩn đặt chân Tần Du xuống, đậy nắp hộp t.h.u.ố.c , ngẩng đầu hỏi: “Anh đội trưởng, bên đó xong việc ?”

 

“Chưa xong. Mới đưa đám khốn nạn đó . lo Tần Du thương, bây giờ thấy con bé , cũng an tâm . Có điều, bên đó vẫn cần Tần Du lấy lời khai.” Tần Chấn Bân .

 

“Đỡ hơn ? Đi ?” Cố Cẩn đầu hỏi Tần Du, giọng trầm thấp mà dịu dàng.

 

“Khá hơn nhiều .”

 

“Vậy qua đồn công an một chuyến.” Cố Cẩn .

 

“Vâng.” Tần Du gật đầu.

 

Tại đồn công an, Tần Du lấy lời khai đơn giản, Tần Chấn Bân cũng lấy lời khai đơn giản.

 

Mấy gã bắt đều loại cứng đầu, nhưng cũng chịu thật, chỉ , là do tiền, thấy trong túi cô gái nhiều đồ, nên mới cướp. Chỉ là ngờ cô gái lợi hại như .

 

Cố Cẩn bọn trả lời, lạnh lùng một tiếng.

 

Nếu là gây án tập thể, chắc chắn ngay từ đầu thống nhất lời khai.

 

Sáu gã đàn ông đối phó một phụ nữ.

 

Trách nhiệm chia , mỗi gánh một ít, sẽ quá nặng.

 

Với Tần Du thương tổn gì nghiêm trọng, trong tình huống gây thương tổn , căn bản thể phán tội nặng.

 

Chuyện giang hồ, vẫn là nên giải quyết theo kiểu giang hồ!

 

Hết đến khác khiêu chiến giới hạn của , xem thể chủ động tay.

 

“Đồng chí cảnh sát, đối tượng bọn chúng định hãm hại là Tần Du, huyện khen thưởng. Vấn đề nghiêm trọng! Các đồng chí nhất định xử lý nghiêm!” Tần Chấn Bân với các cảnh sát.

 

“Chắc chắn . Các vị yên tâm. Chúng sẽ bỏ qua bất kỳ kẻ nào.” Cảnh sát trả lời.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-270-ba-heo-viet-thu-tinh-cho-ta.html.]

“Vậy chúng về nhé?”

 

“Vâng. Các vị thong thả, nếu chuyện gì, chúng sẽ tìm đến.”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

“Anh đội trưởng, xe em. Chị dâu xe Cố, chúng về thôi.” Vừa khỏi đồn công an, Lương Quân dừng xe mặt Tần Chấn Bân: “Chúng mau về. Công xã Linh Khê của , chuẩn cả đội văn nghệ để long trọng nghênh đón và chị dâu đấy. Hôm nay hai đeo hoa đỏ về mà.”

 

“Mọi nhiệt tình thế ?” Tần Chấn Bân chút kinh ngạc.

 

Lúc ông , sắp xếp gì, chủ yếu là thấy nếu phô trương, chút khoe khoang, dù hôm nay ông cũng là khen thưởng.

 

Có điều, hiếm khi giác ngộ như , cũng .

 

“Ban đầu thì . Sáng sớm hỏi Úy Đại Khang, Úy Đại Khang mắng cho một trận, chút chuyện đó, mà cũng rùm beng, mất mặt . Sau đó Tần Tiểu Giang với Hắc Cẩu Tử bày chiêng trống , xã viên thấy công xã bên cạnh nghênh đón các rầm rộ quá, lập tức thấy mất mặt, thế là tất cả đều theo.” Lương Quân trả lời.

 

“Ha hả.” Tần Chấn Bân hiếm khi lạnh một tiếng.

 

Ông đoán chắc Úy Đại Khang sẽ tức điên, quả nhiên.

 

Trải qua nhiều chuyện như , ông và Úy Đại Khang thể trở như .

 

“Anh Cố, em đèo đội trưởng, đèo chị dâu, chúng thi xem ai đạp nhanh nhất. Cược một trận vịt tiết canh, thế nào?” Lương Quân xe đạp mới lấy về mấy ngày, đang hăng m.á.u đạp xe. Vừa đến đạp xe, là hưng phấn.

 

Muốn thi đấu với Cố Cẩn.

 

“Anh Cố, dám ?” Lương Quân thấy Cố Cẩn lên tiếng, liền khiêu khích.

 

“Ha… nhóc con khoe khoang.” Cố Cẩn khẽ .

 

“Vậy thì chơi.” Lương Quân vui mừng, chân nhẹ đặt lên bàn đạp: “Anh đội trưởng, vững nhé, chúng tăng tốc. Để Cố đuổi theo.”

 

Cố Cẩn đạp xe một cái, ngay đó dừng .

 

Lương Quân hình như thấy tiếng “két két”, bèn hỏi: “Anh Cố, xe vấn đề ?”

 

Lần Cố Cẩn đạp hỏng xe, đó sửa , Lương Quân thế nào cũng thấy cái xe của Cố Cẩn như sắp hỏng.

 

“Không vấn đề.” Cố Cẩn trả lời, ngước mắt híp : “ chấp một cây .”

 

“…” Lương Quân lập tức cảm thấy coi thường, dùng sức đạp bàn đạp: “Anh Cố, sẽ hối hận.”

 

Tuy coi thường, nhưng chấp một cây , nhận thì phí.

 

Nói xong, xe “Vù” một tiếng phóng .

 

Tần Du yên xe Cố Cẩn, cứ chờ mãi, chờ mãi, mà Cố Cẩn vẫn nhúc nhích.

 

“Xe hỏng thật ?” Tần Du nhíu mày.

 

Dừng lâu như , mà vẫn .

 

“Tay!” Cố Cẩn một tiếng.

 

“Hả?”

 

Tần Du còn kịp phản ứng, chỉ thấy Cố Cẩn đầu, đặt tay cô lên eo : “Là heo ?”

 

Dạy mãi đổi?

 

Mới dạy xong, giờ quên?

 

“…” Tần Du phát điên, ba giây, mới cảm thấy Cố Cẩn chút , thế mà mắng cô là heo!

 

“Em là heo, là gì?”

 

“Người nuôi heo.” Cố Cẩn mím môi trả lời.

 

nuôi em.

 

“Em mới là nuôi heo! Zhuo zhuo zhuo…” Tần Du chịu thua mắng .

 

“Đã nhấn mạnh là nuôi như , thì thành cho cô, bà heo thư tình cho !” Cố Cẩn đạp bàn đạp, tốc độ xe lập tức tăng vọt, Tần Du cảm thấy ngả về , theo bản năng ôm chặt eo Cố Cẩn.

 

Đến khi phản ứng , mới phát hiện Cố Cẩn trêu chọc.

 

A a a, cô thật hận thể véo cho hai cái eo.

 

 

Loading...