Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 264: Còn có thơ và phương xa
Cập nhật lúc: 2025-11-10 09:15:06
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Cẩn đạp xe đến bến xe, Tần Chấn Bân và Tần Du xuống xe.
Tần Du đeo cái túi to, n.g.ự.c cài một bông hoa đỏ rực, tâm trạng cô trông , tươi như hoa, bông hoa đỏ càng nổi bật khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của cô.
Tần Chấn Bân thì đeo một cái túi, túi của cả hai đều căng phồng.
Tần Du vốn thói quen mua sắm, một chuyến lên huyện, cô mà mua gì mới là lạ.
“Du Nha, cái túi của cháu to quá, để chú cầm cho.” Tần Chấn Bân thấy cái túi lưng Tần Du, to phồng, cô mua nhiều sách, sách thì thường nặng, cộng ít nhất cũng hai mươi mấy cân.
“Chú chấn thương cũ khỏi, để cháu đeo là .” Tần Du nhẹ nhàng đeo túi lên lưng, thấy nặng.
Tần Chấn Bân cô gái nhỏ, vóc dáng rõ ràng nhỏ nhắn, mà sức lực thì cứ như vô tận.
Có thể gùi cỏ lợn, thể vác lợn, bây giờ đeo cái túi to thế , việc nặng gì cô cũng … Tuy , nhưng dù cũng là con gái, việc nặng luôn khiến thấy xót xa.
“Nếu mà Cố cũng đến thì . Ít nhất cũng thể đeo túi giúp cháu.”
Tần Du , đáp: “Chú Tần, cháu một cũng mà.”
“Con bé , đàn ông còn cần? Thật vất vả mới tìm đàn ông.”
“…Chú, thật vất vả tìm đàn ông. Thế là cháu khó gả lắm ?” Tần Du dở dở .
“Cái bộ dạng của cháu… Thật đúng là, cháu cứ lo cháu ế chồng mãi.” Tần Chấn Bân hề khách khí mà đáp .
Con bé ngày xưa nó khiến lo lắng đến mức nào ?
Tính tình yếu đuối mềm mỏng, chẳng chút chủ kiến nào, bọn họ cứ lo nó lấy chồng sẽ thiệt thòi.
May mắn , lấy chồng xong, tính tình và chủ kiến đều mạnh mẽ lên ít.
Lại còn hết đến khác bằng con mắt khác, đổi đến mức đáng kinh ngạc.
“…” Tần Du Tần Chấn Bân chọc cho bật : “Chú, chỉ đàn ông tìm vợ, chứ con gái gả .”
“Cháu là gả , nên mới kiêu ngạo.” Tần Chấn Bân trêu chọc: “Cũng xem Cố thanh niên trí thức thế nào? Nếu cưới cháu, cháu… thật đúng là ế chồng.”
Vốn chỉ là lời đùa, Tần Du cảm thấy tim như đ.â.m một nhát.
Xét cho cùng vẫn là chuyện đêm hôm đó, Cố Cẩn nếu cưới cô, thì đúng là sẽ ai cưới.
Nếu đêm đó Cố Cẩn uống rượu, thì sẽ chuyện họ trong công xã bắt quả tang, cũng sẽ cái tâm trạng mâu thuẫn rối rắm như bây... giờ, ngày nào cũng lo lắng giữa việc thật sự thích và thích , ngày nào cũng đếm xem còn bao nhiêu ngày nữa thì .
“Không gả hơn , cháu thể ở bên bà nội và mãi.” Tần Du khẽ thở dài, trả lời.
“Cháu ngốc gì ? Nếu Cố thanh niên trí thức mà , chắc chắn sẽ vui.” Tần Chấn Bân nghiêm túc giáo huấn, ngẩng đầu lên, ông liền thấy Cố Cẩn: “Cháu xem, đến đón cháu kìa.”
Tần Du ngước mắt, đúng là gì tới đó.
Trước mặt, Cố Cẩn mặc áo sơ mi trắng, xe đạp, đôi chân dài chống xuống đất, con ngươi thoáng ý bọn họ.
Ngũ quan lập thể rạng ngời, cô ít khi thấy , nụ , thoáng chốc tim đập loạn nhịp.
Không tới ?
Không ẩn sâu công danh, dây dưa với hạng phàm phu tục tử như cô ?
“Cậu Cố, đến thì quá. Du Nha, cháu xe Cố .” Tần Chấn Bân với Tần Du.
Tần Du cụp mắt xuống: “Không cần ạ. Đồ của cháu nặng. Cháu tự .”
Hôm qua mới cãi với một trận. Giờ xe , đúng là như lời , tự vả mặt .
Mặt Cố Cẩn bỗng chốc đen sạm , con ngươi nhiễm vẻ u ám, khóe miệng nhếch lên nụ lạnh lùng: “Được!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-264-con-co-tho-va-phuong-xa.html.]
Ngày hôm qua cô thích , yêu vẫn còn rõ mồn một mắt.
Bây giờ chạy tới, đúng là tự đa tình!
Cố Cẩn đầu xe, lên xe của , thì cô tự !
Tần Du bỗng thấy lòng mệt mỏi rã rời.
Có lẽ kiếp luôn mang tâm thái của một cô vợ nhỏ, mỗi thấy nổi giận ánh mắt u ám, cô run rẩy thì cũng thấy bất lực, kiếp lúc nào cũng tự nhủ thể như , nhưng sự yếu đuối tận đáy lòng, vẫn cứ len lỏi.
“…” Tần Chấn Bân một bên, xem mà ngây ngẩn.
Đôi vợ chồng trẻ , rốt cuộc là đang vấn đề gì?
Mỗi một hai câu, mà Cố Cẩn thật sự đạp xe loạng choạng bỏ ?
“Ôi, , đèo cháu. Thì chở cái túi giúp cháu cũng chứ.” Tần Chấn Bân rầu rĩ.
“Chú. Không cần ! Chúng về nhà thôi.” Mất mát một giây, Tần Du lập tức lấy tinh thần, ý chí chiến đấu sục sôi, bước mạnh mẽ.
Hôm nay cô là khen thưởng, thể đường ủ rũ?
Đời , thể chỉ Cố Cẩn đang đạp xe mắt, mà còn thơ và phương xa!
…
“Anh Đặng. Có chuyển biến!”
“Nói?”
“Cố Cẩn vốn là đón Tần Du, nhưng xem , bọn họ hình như chút . Hai một câu, Cố Cẩn liền đạp xe loạng choạng bỏ . Tuy đó Tần Du bộ vượt qua cả Cố Cẩn, Cố Cẩn cũng chỉ đạp xe chậm rì rì.”
Đặng Chương mà như lọt sương mù: “Cố Cẩn đạp xe, mà Tần Du còn vượt qua ?”
“. Cho nên xem , bọn họ cãi to thật .” Gã đàn em theo dõi hưng phấn .
“Chắc là Cố Cẩn xây dựng hình tượng , nên mặt ngoài, và Tần Du giả vờ tình cảm. Theo , trong lòng Cố Cẩn chắc chắn khúc mắc, luôn cảm thấy việc cưới Tần Du, là do Tần Du gài bẫy. Thỉnh thoảng cãi to một trận, cũng gì lạ.” Mã Hưởng, với tư cách là chứng kiến chuyện tình cảm của Cố Cẩn, với ánh mắt đầy khinh thường.
Đặng Chương đập đùi, lập tức hưng phấn: “Vậy thì trận cãi vã , lắm.”
Người của bọn họ mai phục đường, thể tay .
“Nếu Cố Cẩn và Tần Du thật sự là mặt hòa tâm hòa…” Đặng Chương nghĩ, đôi mày nhíu chặt bỗng giãn , gã đổi kế hoạch: “Lát nữa xử lý Tần Du, chủ yếu là cảnh cáo và dạy dỗ thôi, nhất là lôi kéo cô về phía chúng .”
Người phụ nữ là nhân tài, món vịt Tương Bản cô , đúng là chuẩn vị nhất.
“…” Mã Hưởng mặt lập tức đen sì.
Nếu Tần Du mà về phe , còn chỗ ?
“Bọn họ bây giờ khỏi trấn ?” Đặng Chương để ý đến vẻ khác thường của Mã Hưởng, tiếp tục hỏi.
“ .”
Đặng Chương nhếch mép âm hiểm: “Tốt. và Mã Hưởng ở tiệm, dẫn em bắt đầu hành động .”
“Vâng.”
…
“Anh Lý, em cảm thấy hôm nay khí gì đó đúng.” Hứa Cây Cột ngoài sắp xếp kệ hàng, phòng với Lý Vệ Dân, vẫn rời .
“ cũng cảm thấy .” Lý Vệ Dân cũng cảm nhận .
Thế lực của Đặng Chương đang trỗi dậy, nhưng quá yên ắng.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Rất nhiều khi, yên ắng cũng là chuyện .