Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 262: Đúng là Cố Cẩn âm hồn bất tán!

Cập nhật lúc: 2025-11-10 09:15:04
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Cẩn bất động trong sân.

 

Ngồi một lúc lâu, cuối cùng, cảm thấy cái ghế như gai, bỗng chốc bật dậy.

 

Anh dắt chiếc xe đạp của , phóng xe khỏi công xã.

 

Người trong công xã thấy Tần Du nhận khen thưởng, cũng lập tức trở nên hưng phấn.

 

Người trấn , huyện khen ngợi, lúc về là sẽ đeo một bông hoa đỏ thật to, họ nên chuẩn chiêng trống để đón Tần Du ở ngoài đường lớn ?

 

Tần Chấn Bân sắp xếp, vài nhiệt tình bèn tìm Úy Đại Khang.

 

“Chẳng chỉ là nhận cái giấy khen thôi , gì mà phô trương. Ai nấy ăn no rửng mỡ!” Úy Đại Khang lạnh giọng mắng.

 

“…” Vài tiu nghỉu về.

 

Với thái độ của Úy Đại Khang, thấy ông thật đáng thương, nhưng cũng nhiều bất bình giùm.

 

bây giờ hỏi ông một chuyện, ông liền thái độ và tính khí như .

 

Mọi lập tức cảm thấy, tình cảnh hiện tại của Úy Đại Khang, đều là do ông tự chuốc lấy.

 

Không đón thì thôi, còn mắng họ ăn no rửng mỡ!

 

Họ còn nhiều việc lắm chứ.

 

Việc ở công xã vội, nhưng việc đồng áng nhà thì nhiều.

 

Nhìn thấy xã viên hưng phấn như , Úy Đại Khang càng tức điên!

 

Lần Úc Lệ Ba đại náo buổi phỏng vấn của phóng viên, tuy đó cầm loa xin Hạ Thanh Liên, nhưng cũng cứu vãn tình hình.

 

Lãnh đạo trấn vì chuyện mà vô cùng bất mãn với ông , còn chỉ thị trọng điểm, công việc thể tạm gác , nhưng chuyện chăm sóc vợ con thì thể qua loa.

 

Dạo họp hành đều chỉ gọi Tần Chấn Bân , trong lòng ông vô cùng bất mãn, vô cùng thấp thỏm.

 

cũng dám manh động, chỉ thể theo sắp xếp của tổ chức.

 

“Cái bà đàn bà c.h.ế.t tiệt ! Bà quậy cho tới cỡ nào nữa? Hại mất hết tất cả, bà hả lòng hả lắm, bà vui lắm ?” Úy Đại Khang đang một bụng lửa giận chỗ trút, liền sang Úc Lệ Ba mà gầm lên.

 

Ông bao giờ ngờ , tất cả những thứ sắp trong tầm tay, cuối cùng chính phụ nữ theo ông mấy chục năm, luôn luôn yếu đuối nhu nhược phá hỏng.

 

Vốn dĩ, hôm nay lên huyện nhận khen thưởng là ông và Hạ Thanh Liên, mà bây giờ biến thành Tần Chấn Bân và Tần Du.

 

Úc Lệ Ba đang uống nước, ông quát cho giật nảy , cái ly loạng choạng, rơi thẳng xuống đất.

 

“Uống nước cũng vỡ ly, c.h.ế.t !” Úy Đại Khang mắng thêm một câu.

 

Úc Lệ Ba sợ hãi run lẩy bẩy, bật .

 

 

“Anh Đặng, bây giờ tay !” Mã Hưởng, kẻ mấy ngày nay vẫn luôn theo dõi Cố Cẩn và Tần Du, bám theo Tần Du ngay từ lúc cô khỏi công xã.

 

Lần mục tiêu của chúng lớn, chỉ dạy dỗ Tần Du một trận trò, để cô sợ.

 

Hôm nay là cơ hội ngàn năm một, Cố Cẩn cùng Tần Du.

 

Kết quả là, cả đoạn đường, đều tìm cơ hội.

 

Tần Du cùng xe ngựa với nhiều trong công xã, là đàn ông trai tráng, nếu gây sự với họ đường, chúng chắc thắng, mà còn kinh động đến lãnh đạo các cấp, đó là hành động khôn ngoan!

 

Khó khăn lắm mới đến trấn , cô lên thẳng xe của huyện.

 

“Vậy thì đợi bọn họ về tính!” Đặng Chương hung hăng .

 

 

Đại hội khen thưởng diễn thuận lợi.

 

Các lãnh đạo phát biểu, tổng kết quá trình và kết quả diệt châu chấu, đó khen ngợi trọng điểm những cống hiến quan trọng trong công tác .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-262-dung-la-co-can-am-hon-bat-tan.html.]

 

Tần Du bục nhận thưởng, nhận giấy khen, đeo bông hoa đỏ.

 

Mấy lời theo trình tự, đối với cô, gì khó khăn.

 

Đây là đầu tiên khi sống lên huyện, Tần Du kéo Tần Chấn Bân hiệu sách Tân Hoa, mua một nhiều sách trung y và y học hiện đại.

 

Cô lấy hết quyển đến quyển khác, cứ như cần tiền .

 

“Du Nha, mấy cuốn sách , con xem hiểu ?” Tần Chấn Bân kinh ngạc và nghi ngờ hỏi.

 

Tần Du sững , : “Xem hiểu ạ.”

 

“Xem hiểu mà con mua nhiều thế? Cậu Cố tiền, nhưng cũng thể tiêu như chứ.” Tần Chấn Bân thấy xót tiền.

 

Tiêu gần mười đồng bạc, bằng cả tháng lương công điểm.

 

“Không ạ. Giờ các công xã khác xem vịt nữa, rảnh rỗi, con thêm sách. Nếu xem hiểu, con thể hỏi ông Lý.” Tần Du tìm sách, với ông: “Chú Tần, chẳng bao lâu nữa lúa sẽ trổ đòng, vịt của công xã thể thả ngoài ruộng nữa. Công xã tính toán gì cho đàn vịt ạ?”

 

Tần Chấn Bân cau mày: “Cái chú nghĩ . Mỗi nhà chia một con? Hay bán ? Liệu ai chúng qua cầu rút ván ? Đàn vịt bây giờ trong mắt đều là hùng chống thiên tai.”

 

Nạn châu chấu khống chế, đem vịt thịt, vẻ bất nhân bất nghĩa.

 

“Vậy chú cứ từ từ suy nghĩ.” Tần Du , cúi đầu , thấy Tần Chấn Bân đang cầm một cái kẹp tóc xinh: “Chú Tần, chú cầm cái kẹp tóc gì đấy?”

 

“Chú chỉ xem thôi…” Tần Chấn Bân lập tức lảng , mặt đầy ngượng ngùng, đặt lên quầy: “Ha hả, , nên thêm một chút.”

 

Tần Du mím môi , nhét cái kẹp tóc tay Tần Chấn Bân: “Chú Tần, gan chú ? Sao mỏng da thế?”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

“…” Tần Chấn Bân mặt già đỏ bừng: “Du Nha, chú…”

 

“Chú cái gì mà chú?! Ngại ngùng ? Chú thích cháu, mà tỏ bày, thì cháu ?” Tần Du ngắt lời Tần Chấn Bân, thẳng.

 

Tần Chấn Bân Tần Du, con bé , chuyện tình cảm như , dám thẳng thế?

 

“Muốn mua thì mua, tặng thì tặng. Còn mau nắm lấy cái đuôi của tuổi xuân, thì thứ qua hết đấy.”

 

“Du Nha, cháu phản đối, đúng ?” Tần Chấn Bân vẫn chắc chắn.

 

Tần Du đập đầu , cô phối hợp rõ ràng như , mà Tần Chấn Bân vẫn !

 

“Chú, là mắt chú ? Hay là cháu biểu đạt vấn đề?” Tần Du bất đắc dĩ hỏi.

 

Tần Chấn Bân sững sờ Tần Du, lập tức phấn chấn tinh thần: “Cháu gái, cảm ơn cháu!”

 

 

“Anh Đặng, . Cố Cẩn nổi điên gì, cũng lên trấn . Chắc là Cố Cẩn đến đón Tần Du!” Đám đàn em của Đặng Chương vẫn luôn theo dõi sát động tĩnh của Tần Du và Cố Cẩn.

 

Hôm nay Cố Cẩn , kế hoạch ban đầu của chúng đơn giản, đợi lúc Tần Du và Tần Chấn Bân xuống xe ở trấn để về công xã Linh Khê, tìm một chỗ vắng vẻ, đ.á.n.h Tần Du một trận tơi bời, đ.á.n.h cho cô tàn tật như Lôi Sườn Núi, chân què tay gãy, mặt mũi biến dạng, như , trả thù cho Lôi Sườn Núi, cảnh cáo Cố Cẩn.

 

Không thể ngờ, Cố Cẩn mò đến.

 

là cái đồ Cố Cẩn âm hồn bất tán!

 

Đặng Chương bây giờ cứ đến tên Cố Cẩn là hận đến ngứa răng, thị trường mới bao lâu, mà đ.á.n.h bọn chúng ba ! Bọn chúng mỗi khó khăn lắm mới định , Cố Cẩn và Hứa Cây Cột phá cho tan tành.

 

Lôi Sườn Núi trị liệu bao nhiêu ngày, cũng thể dậy , nhưng cũng chỉ thể xe lăn. Đám đàn em của ngày nào cũng om sòm đòi báo thù cho Lôi Sườn Núi, nhưng đến lúc thật sự tay, thì trong lòng sợ hãi, chỉ trong nháy mắt, Cố Cẩn đ.á.n.h Lôi Sườn Núi thương nặng như , m.á.u me đầm đìa, gãy chân gãy tay.

 

Cách tay của sắc như d.a.o kiếm, tốc độ nhanh chuẩn, lực phá hoại cực mạnh, đúng là Diêm Vương sống, khiến khiếp sợ.

 

Điều càng khiến bọn họ sợ hãi là, Cố Cẩn đ.á.n.h Lôi Sườn Núi, một kẻ khét tiếng trong giới quản lý, thành như , mà trấn và huyện thả , hề bất kỳ hình phạt nào!

 

Để đối phó với Cố Cẩn, Đặng Chương và Lôi Sườn Núi lập liên minh sinh tử, bâyBây giờ cả Mã Hưởng, em cũ của Cố Cẩn, cũng gia nhập, dù , vết xe đổ , bọn chúng vẫn cẩn thận, dám động đến Cố Cẩn.

 

Suy tính , cảm thấy duy nhất thể động đến chính là Tần Du.

 

Mấy ngày vẫn luôn tay với Tần Du, nhưng ngày nào cô cũng cùng Cố Cẩn.

 

Hôm nay khó khăn lắm cô mới cùng Tần Chấn Bân, bọn chúng chuẩn từ lâu, định tay, mà bây giờ Cố Cẩn phá hỏng kế hoạch!

 

 

Loading...