Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 223: Phải làm đàn ông của em
Cập nhật lúc: 2025-11-10 00:27:40
Lượt xem: 51
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Tần Du, mày là ý chúng tao đều trộm vịt của công xã ?”
“Chúng tao là loại như ? Bao nhiêu năm nay, thím mày là thế nào, mày còn rõ ?”
“Mày nuôi vịt, thể mất vịt! Giờ mất vịt, mày đổ cho chúng tao ? Mày đây là chiếm hết vịt của riêng!”
“Mày giờ tìm một thằng đàn ông . Đàn ông của mày đ.á.n.h , xử lý . Mày giờ oai phong , chúng tao dân đen khổ sở, mày cũng ức hiếp, ?”
“Tao vất vả lắm mới nuôi hai con vịt! Một con vịt con năm xu, mỗi bữa ăn hạt kê thì cũng cơm thừa. Nuôi vịt, để đến lúc gặt lúa thì ăn. Mày , ngang ngược vô lý, tao sống nữa!”
“Vịt về. Tao cũng về. Mày lo ăn, lo ở cho tao!”
Tần Du mới biểu đạt rõ ý , bên mấy bà thím, trực tiếp bệt xuống đất, , ăn vạ.
“…” Tần Du thái độ ngang ngược vô lý của họ, cho ngây .
Cô khấu trừ vịt của họ lúc nào?
Cô mượn oai Cố Cẩn dọa lúc nào?
Cô ngang ngược vô lý chỗ nào?
Còn cô bao ăn bao ở!
“Mọi đất như là ý gì? Cháu gì, thấy ?” Có thể lý một chút ?
“Mày ý gì? Ý trong lời mày, chẳng là , vịt về đều là của công xã! Là chúng tao đây trộm vịt của công xã.”
Người cầm đầu đất ăn vạ, là một bà thím quan hệ tệ với thím Xuân, thím Lữ.
Thím Lữ , giỏi nhất là trò ngang ngược.
Trước đây thím Xuân bao nhiêu chuyện , thím đều ở đằng giở trò.
“Trộm trộm tự ? Tại vịt nhà khác theo về. Mà vịt nhà theo về? Vịt của cháu huấn luyện, chỉ cần thấy tiếng sáo là tự động về chuồng! Cứ ầm lên cho mất hết mặt mũi, mới lòng ?” Tần Du khách khí .
A, tưởng cô vẫn là quả hồng mềm như , một chút, nháo một chút, dọa cô một chút, là tưởng cô sẽ lui bước?
“Mày xem kìa! Mọi cùng xem! Tìm một thằng đàn ông từ trong thành về. Nói chuyện tự tin hẳn lên! Nói chuyện với trưởng bối, cũng khách khí như !”
“Thím đừng thế!” Tần Du ánh mắt sắc lẹm bà một cái, , “Già mà nên nết thì đáng gọi là trưởng bối! Vịt đ.á.n.h dấu, cháu đều lấy . Thím còn xem, lóc ầm ĩ. Thím chột thì là gì?”
“Bà nội mày với mày hiền lành như , cũng thấy mày ngông cuồng thế ! Mày đây là bức c.h.ế.t , ? Mày bức c.h.ế.t chúng tao, tao bây giờ, tao bây giờ liền thắt cổ, tao đ.â.m cây!” Thím Lữ Tần Du là hậu bối mắng cho mất mặt, dứt khoát ăn vạ đến cùng.
“ ! Tần Du, chuyện gì từ từ . Mày hùng hổ như . Bọn tao còn dám chuyện với mày nữa ?” Có hùa theo lời thím Lữ.
Không sợ đàn bà đanh đá chọc trời, chỉ sợ đàn bà đanh đá kéo bè kết phái.
“…” Tần Du chút nghẹn lời.
“Rầm!” Bên ngoài sân đột nhiên ném một sợi dây thừng, Cố Cẩn từ trong sân , vẻ mặt kiên nhẫn, con ngươi lạnh băng, đám phụ nữ đất, giọng trầm thấp , “Thắt cổ, ? Dây thừng đây. Lên trại lợn, lão Vương dẫn đường cho các .”
“…” Thím Lữ còn lóc rầm rộ, thấy sợi dây thừng liền tròn mắt.
“Trên trại lợn cây to, lão Vương cũng ở đó, đ.â.m một là thành công.” Cố Cẩn mặt cảm xúc , giọng là lạnh lẽo.
Mọi dám thở mạnh một tiếng.
Họ thắt cổ, đ.â.m cây chỉ là thôi.
Cố Cẩn thật sự lấy dây thừng cho họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-223-phai-lam-dan-ong-cua-em.html.]
“Cảm thấy thắt cổ, đ.â.m cây ở trại lợn đủ đô, cây trong sân cũng . Thắt cổ c.h.ế.t , sẽ tìm bao tải đưa các xuống.” Cố Cẩn nhẹ như .
Nói cứ như, ngươi khát, đến uống chén nước .
Nói xong, còn xoa xoa tay, như thể thật sự dùng bao tải mang t.h.i t.h.ể họ về.
“…” Đám phụ nữ trong lòng run sợ.
Nếu là đàn ông khác trong công xã những lời , họ tuyệt đối sẽ cho gà ch.ó yên, c.h.ế.t cũng bám lấy.
đàn ông khác, là Cố Cẩn.
Là phế tay phế chân, hủy luôn mặt của Lôi Sườn Núi hung thần ác sát, Cố Cẩn lúc tay, thật sự tàn nhẫn, mắt cũng chớp một cái.
Thậm chí đều thấy rõ tay thế nào.
Lôi Sườn Núi mang theo bao nhiêu đến bắt Tần Du đều xử lý t.h.ả.m như …
Điều càng khiến sợ hãi hơn là, Cố Cẩn nhốt mấy ngày liền mà , ai bằng cách nào, càng ai , bối cảnh của là gì.
Lôi Sườn Núi lãnh đạo lớn như , còn sợ, đ.á.n.h tàn phế đối phương mà vẫn thể trở ; các bà nếu c.h.ế.t, ảnh hưởng gì đến ?
Không .
Hắn sẽ sợ ?
Hắn là trong thành tới, bao lâu nữa, liền .
Sẽ nhớ, sẽ sợ hãi, sẽ áy náy.
Cho nên các bà, vì hai ba con vịt, mà mất cái mạng nhỏ, đáng ?
Trong nhà còn đàn ông, còn con trai, còn cháu trai…
Vì tức giận với Cố Cẩn cái tên liều mạng , tính thế nào cũng đáng.
“Là dây thừng quá ít ?” Cố Cẩn con ngươi nặng trĩu, hỏi một câu.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Không, , … Vịt , về hỏi , là con nhà nhầm. Trẻ con còn nhỏ, trông vịt, khó tránh nhầm lẫn. Thật chúng cũng chỉ hỏi một chút, Tần Du , vịt , cháu xem xem, bao nhiêu cho thím, , thím chỗ khác tìm…” Có còn khó coi hơn với Tần Du.
Một chuồn, những khác cũng tìm đủ loại cớ để chuồn.
Thím Lữ trơ mắt đồng bọn của từng một chuồn mất, “Ôi trời ơi!” Từ đất lồm cồm bò dậy, la lên một tiếng, “Quỷ! Ở đây thật sự quỷ! A! về nhà!”
Không lát , trong ngoài sân đều yên tĩnh.
Tần Du bất đắc dĩ , , “Con ! Luôn cái tâm lý may mắn! Hà tất ?”
Cố Cẩn lạnh lùng một câu, “Chính là thiếu xử lý!”
“Vừa hung dữ thật. Dọa chạy hết .” Tần Du ngước mắt Cố Cẩn, Cố Cẩn chuyện, cứ nhẹ nhàng như , liền dọa chạy đám khó chơi .
Có thể thấy, những sức răn đe là bẩm sinh.
“Em đây là đang trách ?” Cố Cẩn nhíu mày hỏi .
“Em đang cảm ơn !” Tần Du mím môi , “Có Cố Cẩn ở, thể an trạch trấn tà trừ yêu ma! Anh ở đây, em thật sự lời to.”
“Coi là bùa hộ mệnh của em! Em nghĩ quá. Lão tử đây bùa hộ mệnh!” Lão tử đàn ông của em.