Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 220: Vịt là công thần

Cập nhật lúc: 2025-11-09 04:15:19
Lượt xem: 45

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Chấn Bân eo thật sự đỡ hơn một chút, giọng cũng kích động, “Du Nha, thật đó?”

 

“Cháu lừa chú, chú cho cháu kẹo ăn ?” Tần Du buồn hỏi .

 

“Con bé , lớn , đều lấy chồng , còn đòi kẹo của chú. Chú mà khỏi thật, chú mua cho mày cả vốc kẹo.” Tần Chấn Bân .

 

Tần Du , thật lúc nhỏ, Tần Chấn Bân ít cho cô kẹo ăn, ngoài kẹo, ông còn cho cô ít đồ ăn ngon.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Tần Chấn Bân là đội trưởng, mỗi đội sản xuất họp, hoặc huyện trấn họp, nếu thể, ông sẽ dắt cô , nếu cô , lúc ăn cơm, ông sẽ vốc kẹo với hạt dưa bỏ túi, mang về cho cô ăn.

 

Khi đó, đều trêu, bảo cô gọi Tần Chấn Bân là cha .

 

Cô thích kẹo với hạt dưa Tần Chấn Bân cho, nhưng cũng cốt khí, kiên quyết gọi khác là cha.

 

Giờ nghĩ , Tần Chấn Bân đối với cô, lẽ sớm tình ý.

 

Mấy năm nay, ông vẫn luôn giữ đúng bổn phận và cách hàng xóm láng giềng, chỉ riêng điểm , cô cảm thấy ông thật sự tệ.

 

“Vậy cảm ơn chú.” Tần Du đáp.

 

“Du Nha , hai ngày nay chú liệt giường, nghĩ một chuyện.” Tần Chấn Bân nhíu mày, hưng phấn .

 

“Chuyện gì ạ?”

 

“Với Đại Khang , tất cả hoa màu của các công xã khác ít nhiều đều châu chấu gặm, duy chỉ công xã chúng . Khoảng thời gian cháu ở nhà, vịt vẫn luôn ở ngoài ruộng, cháu là đám vịt ăn hết châu chấu ?”

 

Tần Du , Tần Chấn Bân cuối cùng cũng nghĩ đến tầng .

 

“Cháu thấy chắc chắn là đúng . Lãnh đạo trấn , bảo bắt châu chấu, đó nhảm ? Ấu trùng nhỏ như , bắt thế nào? Vịt đói bụng, tìm ngoài ruộng, gì ăn nấy. Chúng thấy châu chấu, nhưng vịt thể thấy. Một con vịt bằng cả mười !”

 

“Sau khi gieo cấy, thể ăn hết thóc rơi vãi, phân vịt thể phân bón, vịt còn thể diệt châu chấu! Du Nha! Cháu thật sự quá tài! Sao chú nghĩ xa như ?” Tần Chấn Bân càng càng hưng phấn.

 

Điều càng khiến ông hưng phấn hơn là, nếu đám châu chấu thật sự là do vịt Tần Du nuôi giải quyết, thì nửa năm của cả công xã bảo , còn tiết kiệm sức sức của.

 

Quá tuyệt vời.

 

“Du Nha, cháu mau ruộng lúa, xem châu chấu , châu chấu thì bắt mấy con, cho vịt ăn. Xem vịt là hưng phấn hờ hững? Không đúng, công xã chúng chắc còn bao nhiêu châu chấu, cháu qua công xã bên cạnh bắt một ít. Hoặc là bắt mấy con vịt, thử xem. Chú xác thực .”

 

Thẩm Hồng Mai mà ngây ngẩn cả , Tần Du chỉ nuôi ít vịt, mà thật sự lập công lớn ?

 

“Đội trưởng, hôm qua Với Đại Khang tình hình , cháu về, ngoài ruộng xem xong, liền xác định .”

 

“Cháu hôm qua xác định, hôm qua cháu tới cho chú?” Tần Chấn Bân tỏ vẻ bất mãn.

 

“Vì vịt mất ít, cháu đang tìm vịt.” Tần Du trả lời.

 

Tần Chấn Bân nhíu mày, trong công xã dạo chắc chắn mất ít vịt. Vịt Tần Du nuôi là vịt của công xã, trong mắt , đây là vịt của nhà nước, ai quản, nhiều thôn dân liền đương nhiên bắt vịt về nhà, nếu phát hiện, vịt liền biến thành của .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-220-vit-la-cong-than.html.]

“Đi lấy cho chú cái loa, chú đem vịt trả !” Tần Chấn Bân giận dữ , “Đây đều là chiến sĩ bảo vệ nửa năm của công xã chúng , bọn họ trả bộ cho chúng !”

 

“Đội trưởng, chú bảo Với Đại Khang phát thông báo trong thôn, cho châu chấu tới, bảo đem gà, vịt nuôi trong nhà, bộ thả , bắt châu chấu. Chỉ dựa hơn 400 con vịt cháu nuôi thì đủ, đều thả , là gần đủ .”

 

Theo lý thuyết, một con gà một ngày thể ăn 70 con châu chấu, một con vịt thì thể ăn hơn 200 con, quy mô châu chấu cũng lớn lắm, kiếp là do phòng , cũng tìm đúng phương pháp, mới dẫn đến thiếu lương thực.

 

Bây giờ mới chỉ bắt đầu, tiêu diệt châu chấu ngay từ trong trứng nước, nạn châu chấu liền thể giải quyết.

 

“Vịt cháu nuôi, chỉ cần thấy tiếng sáo lá của cháu và Cố Cẩn, chúng nó sẽ tự động về chuồng. Đến lúc đó, những con vịt trộm, sẽ tự trở về.” Tần Du .

 

Tần Chấn Bân xong kế hoạch của Tần Du, kích động vui mừng, , “Du Nha, chú Tần đây thật sự xem thường cháu. Cách của cháu một mũi tên trúng hai đích, giải quyết vấn đề châu chấu, còn tìm vịt trộm, mấu chốt hơn là, còn giữ hòa khí xóm làng.”

 

“Con bé , cháu nhất định tương lai!” Tần Chấn Bân khen ngớt, ông suy nghĩ một chút, “Vậy chú thêm sức cho cháu, chuyện thúc giục thả vịt thả gà, chú điểm danh giao cho cháu và Cố Cẩn.”

 

Tần Du , Tần Chấn Bân quả nhiên là cáo già, dùng thật chừa đường lui.

 

Cố Cẩn mặt, nhà nào vịt gà, dám thả ?

 

“Bây giờ phát thông báo đầu tiên, cho kỹ! Trong huyện chúng hiện bắt đầu nạn châu chấu, nạn châu chấu hiểu ? Chính là nhiều châu chấu, chúng nó ăn mạ, mạ ăn hết, mùa màng liền thất thu, nửa năm chúng chỉ thể hít khí! Chúng phát hiện, vịt và gà thể ăn châu chấu, bà con ơi, xin hãy đ.á.n.h dấu gà vịt nhà , thả bờ ruộng, thả ngoài đồng, bắt châu chấu! Bảo vệ hoa màu, trách nhiệm!”

 

“Công tác chống nạn châu chấu, công xã chúng giao cho Tần Du và Cố Cẩn quyền phụ trách! Đề nghị phối hợp, vịt gà nhà ai tối đến tự chạy về, của thì đừng tiện tay dắt về! Bảo vệ hoa màu, trách nhiệm! Mọi tích cực tham gia! Không phối hợp tham gia, lôi diễu phố!”

 

Tần Du từ nhà Tần Chấn Bân , loa phát thanh của công xã lập tức vang lên.

 

Một một , ngoài đồng, trong núi, lặp lặp .

 

“Tao cắt lông cánh vịt nhà tao! Gà nhà tao, cũng cắt lông cánh!”

 

“Vậy vịt nhà tao, chỉ thể cắt thành hai ở cánh. Gà cũng .”

 

“Tao cắt lông đầu vịt, gà cũng thế.”

 

“Ôi, ai thật là nạn châu chấu ? Hay là Tần Du thả vịt , xem là vịt của công xã !”

 

“Kể cả là , các dám thả gà vịt ?”

 

Cả một buổi trưa và buổi chiều, thôn dân đều bận rộn, vội vàng đ.á.n.h dấu gà vịt nhà , sợ gà vịt nhà mất, càng sợ vịt trộm từ công xã về Tần Du bắt .

 

“Mau thả ! Mau thả gà vịt ! Cậu thanh niên trí thức Cố tới kìa!”

 

Mới còn đang oán thán, nghi ngờ, thấy Cố Cẩn đạp xe đạp chạy đường cái công xã, lập tức thả gà vịt .

 

Ai sợ c.h.ế.t, dám phối hợp công tác của thanh niên trí thức Cố!

 

Tần Du xe Cố Cẩn, thấy phản ứng của , ngớt.

 

Sức sát thương của Cố Cẩn thật sự còn mạnh hơn trong tưởng tượng.

 

 

Loading...