Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 214: Tắm chung!
Cập nhật lúc: 2025-11-09 03:31:06
Lượt xem: 58
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trước cửa sân, La Hồng Diệp đợi. Bên cạnh bà đặt một chậu nước lá bưởi, cạnh đó là một chậu than đỏ rực.
Tần Du nhúng tay rửa, rửa với Cố Cẩn: “Quê em tục lệ . Anh cũng rửa .”
Ở chỗ họ, lá bưởi dùng để cầu phúc, trừ tà, tẩy uế, mang may mắn. Rửa tay, nghĩa là họ sẽ còn xui xẻo.
Cố Cẩn hỏi, cũng cúi đầu rửa tay như Tần Du.
Tiếp đó, Tần Du bước qua chậu than, Cố Cẩn cũng bước theo.
“Bước qua chậu than, yêu ma quỷ quái tránh xa!” La Hồng Diệp bọn trẻ bước qua, lẩm nhẩm khấn.
“Bà nội, chúng cháu về !” Tần Du bước qua chậu than, với bà nội: “Mấy hôm gặp bà, cháu ôm bà một cái.”
“Bà nội, cháu cao lên ?” Tần Du ướm thử chiều cao với bà.
“Mày còn cao nữa ?” La Hồng Diệp giả vờ mắng: “Con bé thối, đúng là con bé thối!”
Mấy ngày nay bà lo c.h.ế.t !
“Bà nội mắng đúng lắm. Làm bà với lo.” Tần Du ôm La Hồng Diệp, giọng nghẹn ngào.
“Biết là . Về là về nhà ngay, tính còn lương tâm. Giờ về, ăn cơm ? Bà nội nấu cho các con ăn!”
“Chưa ăn ạ. Chỉ ăn cơm bà nội nấu thôi.” Tần Du kéo tay bà nũng: “Cơm với bà nội nấu là ngon nhất đời.”
La Hồng Diệp ngẩng đầu cháu gái. Ngày đó bà thấy nó Lôi Sườn Núi đánh, mặt sưng vù. Mấy hôm nay, mặt xẹp sưng, nhưng vẫn còn vết bầm, bà đau lòng sờ mặt Tần Du: “Cái mặt xinh , thật đau lòng.”
“Bà nội. Không . Cháu gái bà nền tảng . Về dưỡng mấy hôm, xinh ngay.”
“ là hổ. Có Lý thanh niên trí thức với Lương thanh niên trí thức ở đây.” La Hồng Diệp hết nổi.
Con bé , mà tự luyến thế.
Lý Vệ Dân , từ lúc phát hiện Tần Du , thế nào cũng thấy Tần Du .
Lương Quân cũng , chị dâu , là đầu tiên.
Cố Cẩn nhếch mép, phụ nữ chuyện tự tin như , xem dọa sợ.
Anh đầu Lương Quân và Lý Vệ Dân, chợt phát hiện ánh mắt Lý Vệ Dân Tần Du gì đó đúng...
Trong vẻ ôn hòa, còn chút... si mê...
“Được . Đừng mất mặt ngoài.” Cố Cẩn trầm giọng, kéo Tần Du lưng : “Về nhà tắm rửa . Tắm sạch sẽ, quần áo hẵng qua nhà với bà nội ăn cơm.”
“Tắm chung!” Cố Cẩn kéo Tần Du , nhỏ, nhưng đủ để khác loáng thoáng thấy.
Đầu Tần Du ngẩn một giây, cô giẫm mạnh lên chân Cố Cẩn. Cái gì với cái gì? Ai thèm tắm chung với !
“…” Mặt Thẩm Hồng Mai đỏ bừng. Trời ạ, bọn trẻ bây giờ, thật giống ngày xưa, lời gì cũng dám .
“…” Lương Quân cũng kinh ngạc.
Anh Cố đây là... bắt đầu tấn công mãnh liệt?
“Anh Cố!” Lương Quân hưng phấn gọi, giơ nắm đ.ấ.m về phía Cố Cẩn đang đầu : “Cố lên!”
Cố Cẩn nhếch môi , con ngươi sâu thẳm, quyến rũ đầy ẩn ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-214-tam-chung.html.]
Lương Quân bao giờ thấy Cố nhà bộ dạng “câu dẫn” như , hưng phấn đến mức huých tay Lý Vệ Dân: “Xem kìa, hấp dẫn .”
Lý Vệ Dân gì, chỉ .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Tần Du và Cố Cẩn tắm rửa xong , La Hồng Diệp và Thẩm Hồng Mai cơm xong.
Tần Du ăn thỏa mãn, Cố Cẩn cũng ăn thỏa mãn.
Mọi đều ngầm hiểu, ai nhắc đến chuyện đầu cơ trục lợi.
Cơm ăn xong, trấn liền tới, truyền đạt bằng miệng thái độ của cấp .
Về vụ việc Tần Du, đó là một sự nhầm lẫn. Tần Du là xã viên ưu tú của công xã Linh Khê. Phía trấn xin về sai sót của cán bộ.
Ngoài , còn một thông báo khác.
Khôi phục chức vụ đội trưởng của Tần Chấn Bân. Mọi công việc của công xã Linh Khê vẫn do Tần Chấn Bân chủ trì.
Tin tức Thẩm Hồng Mai mừng đến phát .
Đây cũng là văn bản đổi nhanh nhất của trấn.
Sáng đình chỉ, chiều phục chức.
“Mẹ, đừng . Là chuyện .” Tần Du vỗ vai an ủi .
“Là chuyện . Chú Tần đó miệng lưỡi thật lợi hại, lúc nãy bôi t.h.u.ố.c cho chú, chú còn , các con sẽ .” Thẩm Hồng Mai , thở dài: “Trên trấn khôi phục chức vụ, nhưng cái eo đó của chú, mà việc !”
“Eo đội trưởng thương nghiêm trọng lắm ?” Tần Du cau mày, quan tâm hỏi.
“Ừ, mấy hôm nay về cứ giường động đậy , động một cái là đau!”
“Con về tắm rửa, ăn cơm, bà nội cũng lễ tẩy xui ! Giờ con trong sạch, dẫn con qua thăm đội trưởng. Lần chúng , cũng là nhờ chú , cảm ơn.” Tần Du trịnh trọng .
Tiện thể, cô cũng xem vết thương của Tần Chấn Bân.
Kiếp , vết thương ở eo của Tần Chấn Bân là bệnh cũ, chữa trị đàng hoàng, cuối cùng về già mới đau khổ.
Bây giờ ông còn trẻ, mới hơn bốn mươi.
Thể trạng , chữa lành, chắc sẽ dễ hơn.
“Du Nha! Mau cùng Cố thanh niên trí thức đây, để chú Tần xem hai đứa thương !” Tần Chấn Bân trong phòng thấy động tĩnh, đoán là Tần Du đến, lập tức hưng phấn gọi.
“Chú Tần, tai chú thính thật. Chúng cháu còn gì, chú là chúng cháu.” Tần Du mỉm : “Chú xem, cháu với Cố Cẩn . Eo của chú thế nào ?”
Tần Chấn Bân sấp giường, vất vả đầu họ: “Cái eo già gãy . Mấy hôm nay may mà cháu ngày nào cũng qua xem. Bằng , chắc nó lở loét hết .”
"Eo của chú đây trẹo, vì chúng cháu thương. Hồi ông nội , loại vết thương , dưỡng, điều trị. Cháu xem cho chú." Tần Du kéo áo Tần Chấn Bân lên.
Trên eo ông đắp t.h.u.ố.c mỡ, tỏa mùi t.h.u.ố.c bắc nồng đậm.
Thuốc chắc là do ông Quý kê, y thuật của ông Quý cũng tệ.
Chỉ là, vùng da quanh eo Tần Chấn Bân thâm đen, là do vết thương cũ hồi phục, hàn khí ngưng tụ, nên đắp t.h.u.ố.c thế nào hiệu quả cũng .
“Du Nha, con xem . Chú Tần của con... còn chữa ?”
“Chắc chắn chữa !” Tần Du trả lời, gỡ miếng t.h.u.ố.c đắp xuống: “Thuốc đắp nguội , gỡ . Đắp t.h.u.ố.c xong, xoa bóp, lát nữa dùng ngải cứu hơ, trừ hàn khí ở eo, ba bốn hôm là đội trưởng thể xuống giường .”