Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 213: Bọn trẻ về rồi
Cập nhật lúc: 2025-11-09 03:31:05
Lượt xem: 43
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Là con của chứ. Con gọi Tần Du là chị, con là em của chị ! Sao là con của chị ?”
“Đồ ăn cháo đá bát! Tần Du cho mày chút đồ ăn, mày nó mua chuộc. Người giờ về , mày ở nhà việc, ngày nào cũng chạy xem vịt! Ngày đó, tao rõ ràng thấy Tần Du mười chín con vịt, mày , mày báo tin cho Tần Du ?”
“Mẹ, oan cho con!” Tần Tiểu Giang thề thốt. “Nếu con báo tin cho chị Tần Du, con bao giờ ăn thịt nữa!”
Nó báo tin cho Cố Cẩn, nên lời thề tác dụng.
Dạo , nó cứ nghi thần nghi quỷ.
Nghi ngờ ba nó, nghi ngờ cả, nghi ngờ Tần Hương. Ba nó mắng nó thần kinh, cả thì gắt: "Mẹ cứ nghi nữa , chị dâu mà thắt cổ thật, con cũng nhảy sông". Lời dọa nó sợ, nên duy nhất trong nhà nghi ngờ là chị dâu cả.
Nó là chị dâu báo tin, nên càng dám . Lỡ nó bức chị dâu, chị thắt cổ thật thì ?
“Tiểu Xuyên Xuyên chạy ngoài . Con bế nó về.” Tần Tiểu Giang ngoài, vắt chân lên cổ chạy.
“Mày là đồ c.h.ế.t dịch! Chạy, chạy, chạy, ngày nào cũng chỉ chạy! Chạy đừng về!” Thím Xuân mắng.
Rốt cuộc là ai mật báo? Thím Xuân nghi ngờ đủ kiểu.
bà chỉ chuyện với Tần Hương và Vu Đại Khang. Tần Hương . Lẽ nào là Vu Đại Khang?
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Vu Đại Khang rõ ràng đối phó Tần Chấn Bân. Tần Chấn Bân đình chỉ, ông là bí thư kiêm đội trưởng, chủ trì công việc. Trên trấn chỉ cần đợt đề bạt cán bộ, chắc chắn là ông .
Ông lý do gì để mật báo.
Chẳng lẽ thật sự là Từ Lan Chi?
Ngày đó khi họ khỏi cửa, thấy Từ Lan Chi ngoài, cô thể đến chỗ Tần Du báo tin ?
Thím Xuân cảm thấy đầu sắp nổ tung.
Tổ tiên Bồ Tát phù hộ, nhất là để Tần Du và bọn họ cả đời .
...
“Đội trưởng, xin ! Chúng ... cuối cùng vẫn liên lụy đến !” Thẩm Hồng Mai mang đồ ăn đến thăm Tần Chấn Bân. Ông vẫn đang sấp giường.
Vết thương cũ chồng vết thương mới, quá nghiêm trọng, chỉ cần động đậy một chút là đau toát mồ hôi lạnh.
“Nói gì ?” Tần Chấn Bân ngẩng đầu, cố eo: “Em gái, em xem giúp , vết thương eo đỡ hơn chút nào ?”
Thẩm Hồng Mai nhẹ nhàng vén áo ông lên, lo lắng : “Sưng lắm! Có xẹp một chút. thấy đỡ!”
Tần Chấn Bân đập mạnh tay xuống giường: “Chứ nữa! Nếu trấn tạm thời đình chỉ, thời gian xuống dưỡng thương?”
“Bao nhiêu năm yên thế . Em cứ để nghỉ ngơi mấy hôm.” Tần Chấn Bân , vẻ quan tâm.
Lòng Thẩm Hồng Mai chua xót: “Đội trưởng, đối xử với như , báo đáp thế nào đây?”
Rõ ràng là bọn họ liên lụy, còn sang an ủi bà.
“Tình nghĩa bao năm. Nói gì đến báo đáp? Em mà thời gian, mỗi ngày qua thăm là . Cái già , lỡ c.h.ế.t mà ai , thì thê t.h.ả.m lắm.” Tần Chấn Bân thở dài.
“Anh bậy gì ? Anh mới bao nhiêu tuổi. Hơn bốn mươi, mà đến c.h.ế.t?” Tần Du và Cố Cẩn còn , Tần Chấn Bân điềm gở, Thẩm Hồng Mai giận lo, hốc mắt đỏ hoe.
“Em gái, em gái đừng . Coi như .” Tần Chấn Bân Thẩm Hồng Mai nghẹn ngào, lập tức cuống lên. “Anh sai . Không nên mấy lời đó. Em ngày nào cũng chạy qua nhà , trong thôn chắc chắn dị nghị. Anh khốn nạn, em chịu áp lực lớn như mà còn dọa em.”
“Thôi . Anh c.h.ế.t là .” Thẩm Hồng Mai thở dài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-213-bon-tre-ve-roi.html.]
“Em gái, em đừng thở dài, cũng đừng lo cho Tần Du và Cố Cẩn. Bọn nó đưa lên trấn nhiều ngày mà tin tức gì. Không tin tức, thường là tin tức .” Tần Chấn Bân an ủi.
“Anh thật ?”
“Lấy sự nhạy bén chính trị bao năm đội trưởng của , bọn nó tám, chín phần là .” Tần Chấn Bân khẳng định.
Cố Cẩn dạng .
Cậu mới đến công xã, đầu tiên đ.á.n.h , thương chỉ một .
Sau đó cũng .
“Anh , em cũng an tâm một chút. Ông trời phù hộ, bọn trẻ .”
“Sẽ . Em tin . Nếu bọn nó về, mà thấy t.h.ả.m hại thế , em còn coi trọng .” Tần Chấn Bân thở dài.
“Nếu bọn nó thật sự bình an trở về, thì cũng sẽ ! Anh mau khỏe , cái chức đội trưởng , ai cướp của !” Nhớ vẻ mặt của Vu Đại Khang ở hiện trường, ngoài mặt thì đỡ, thực tế bỏ đá xuống giếng, Thẩm Hồng Mai thấy lạnh lòng.
Làm đội trưởng, vẫn là Tần Chấn Bân đáng tin cậy.
“Em thích đội trưởng ?”
“Anh đội trưởng, trong thôn ai cũng thích.”
“Em cũng là trong thôn. Cho nên, em cũng thích.”
“Anh cứ vòng vo cái gì? Mau ăn cơm .”
Thẩm Hồng Mai ý Tần Chấn Bân, nhưng bà tâm trí nghĩ đến những chuyện đó.
“Ai, chị Hồng Mai, chị đó ?” Thẩm Hồng Mai đắp t.h.u.ố.c xong cho Tần Chấn Bân, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng gọi dồn dập, khẩn trương hưng phấn của thím Liên.
“Sao ?” Tim Thẩm Hồng Mai đập thót một cái, vội chạy : “Có ...?”
Thím Liên khẩn trương như , Tần Du và Cố Cẩn đều kết án ?
“Tin , tin ! Du Nha nhà chị với Cố, về !” Thím Liên mồ hôi đầm đìa, kích động .
“Hả?” Đầu óc Thẩm Hồng Mai cuồng, thể tin nổi: “Thật... thật ?”
“Thật! Lý thanh niên trí thức với Lương thanh niên trí thức cùng. Bọn nó máy kéo về. Giờ nhiều đang xúm ở đầu thôn xem lắm. thấy chị, đoán chị ở chỗ đội trưởng. Nên chạy qua báo ngay!”
Thẩm Hồng Mai xác nhận mấy , mừng sợ, đầu với Tần Chấn Bân trong phòng: “Du Nha với Tiểu Cố về thật ! Bọn nó về thật !”
“Em mau đón bọn nó .” Tần Chấn Bân trong lòng thầm phục đoán như thần, nhưng mặt vẫn bình thản.
“Vâng!” Thẩm Hồng Mai vội vàng chạy .
Chưa về đến nhà, Thẩm Hồng Mai thấy một chiếc máy kéo đỗ ngoài sân.
Tần Du và Cố Cẩn xuống xe, tiếp đó Lý Vệ Dân và Lương Quân cũng xuống xe.
Quần áo Tần Du chút lôi thôi, Cố Cẩn cũng sạch sẽ gì, nhưng đúng là hai đứa nó.
Thẩm Hồng Mai vẫn cảm giác như đang mơ, bà vội véo một cái, dụi mắt mấy . Là thật.
Con bà về thật !
Hai đứa trẻ bà lo lắng bấy lâu nay, thật sự về!