Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 211: Tôi xót, không được à?
Cập nhật lúc: 2025-11-09 03:31:03
Lượt xem: 47
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-11-09 03:31:03
Lượt xem: 47
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
“Anh Cố, xin .” Mọi rời khỏi trại heo, Lý Vệ Dân cúi đầu xin Cố Cẩn.
“Anh Cố, xin !” Lương Quân cũng cúi đầu.
“Chuyện hôm nay xong . Chị dâu bao nhiêu vịt?” Cố Cẩn lạnh lùng hỏi.
“Làm ba con vịt. Tối qua chúng đều ở cùng chị , là đợi về ăn.” Lý Vệ Dân trả lời.
“Làm ba con vịt. Chị dâu đợi về ăn.” Lương Quân lặp , Cố Cẩn, ánh mắt kiên định: “Chỉ ba con! Dù cạy miệng , cũng chỉ ba con!”
Mọi thống nhất khẩu cung.
Cố Cẩn gật đầu: “Được. hiểu . Lý Vệ Dân thương, Lương Quân, đưa lên trấn xem .”
“Vâng, Cố.”
“À. Nếu với chị dâu nhà, chuyện trong nhà, các trông nom giúp.” Cố Cẩn dặn Lương Quân.
“Vâng.”
Quách Quế Trân đưa hai họ xuống núi.
Cô chuyện hôm nay dọa cho mất hồn. Lúc Tần Du trói, cô định lên tiếng, nhưng Tần Du lườm .
Thời buổi , thật là nguy hiểm.
Họ mới mấy ngày, xảy chuyện .
cô càng hiểu rõ, chỉ cần c.ắ.n răng gì về chuyện của Tần Du, mới là giúp Tần Du nhiều nhất.
Tần Du trại heo, ngẩn ngơ ghế đá.
Mọi chuyện xảy quá đột ngột, bây giờ cô vẫn còn đang sốc.
“Về nhà .” Cố Cẩn Tần Du, mặt cô càng lúc càng sưng, như cái bánh bao.
“Vâng!” Tần Du dậy, liền khụy xuống.
Đầu vẫn còn choáng.
Chân thì bủn rủn.
Đêm qua cảm giác chuyện sắp xảy , cô ngủ yên. Sáng sớm gà gáy dậy canh. Từ Lan Chi đến, cô vội xử lý Tương Bản Áp, ngay đó là một trận mưa rền gió dữ.
Trong suốt thời gian đó, cô uống một giọt nước, càng đừng là ăn.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Cả thả lỏng, liền xụi lơ.
“Cố Cẩn!” Tần Du xuống, cả Cố Cẩn bế bổng lên.
“Nghỉ một lát . Chúng về nhà.” Giọng Cố Cẩn trầm thấp, lớn, nhưng khiến cảm thấy chua xót, an đến lạ.
Tần Du giãy giụa, cô mệt quá .
Cố Cẩn mày nhíu chặt, gương mặt tuấn tú căng thẳng. Nhìn biểu cảm , Tần Du đang vui.
Cô bao giờ thấy Cố Cẩn đ.á.n.h . Cô cứ nghĩ bộ dạng đáng sợ nhất, nóng nảy nhất của là đá thùng, là nhếch mép đầy mưu mô dọa cô.
Cho đến hôm nay, cô mới , Cố Cẩn nổi giận, thật sự đáng sợ!
Bạo lực, m.á.u tanh, hung hãn...
Kiếp từng thấy bộ mặt của Cố Cẩn, Tần Du kiếp là may mắn bất hạnh.
Hai sân.
Cái sân tan hoang.
Hoa trồng ven tường xô đổ, chậu sứ vỡ tan, cành hoa tả tơi.
Bàn đá trong sân đập vỡ quá nửa, ghế đá cũng đập, chỉ còn một góc.
Bếp núc lộn xộn, nồi niêu xoong chảo đều vỡ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-211-toi-xot-khong-duoc-a.html.]
Trong phòng càng , giường và bàn c.h.é.m nát, chăn mền xé rách, vứt xuống đất.
Thảm nỡ .
Cố Cẩn tất cả, tay nắm chặt thành quyền. Hoa cỏ phụ nữ nhỏ bé của cất công trồng, đều lũ khốn đập nát. Cái nhà họ mới sửa, đồ đạc mới, cái giường cô tự tay thiết kế, đều phá...
“Cố Cẩn, nên về?” Tần Du ngước mắt, thở dài.
“Lo cho ?” Cố Cẩn nhếch mép, tâm trạng lên một chút.
“Anh còn ! Lát nữa họ sẽ bắt chúng ! Anh... thế , ?”
Đánh tàn nhẫn như , Lôi Sườn Núi chắc chắn phế .
“Em chỉ cần c.ắ.n c.h.ế.t nhận, họ gì em. Nhiều lắm là đ.á.n.h một trận?”
“Từ khi nào em coi nhẹ bản như ? Bị đ.á.n.h một trận?” Cố Cẩn nhướng mày.
“Em thật .” Tần Du thản nhiên.
“Em ? Em xót em, nhưng xót, ?” Cố Cẩn cao giọng.
Tim Tần Du như bỏng. Trời ạ! Cố Cẩn , lời sẽ cảm động đến phát ?
Cổ họng nghẹn , cô ngẩng đầu, khàn giọng hỏi: “Xã hội bây giờ là . Tuy lịch sử sẽ sửa sai, nhưng hiện tại chúng đổi , đúng ?”
“Thì ? Bởi vì nó sai, nên vĩnh viễn phản kháng?” Cố Cẩn trầm giọng hỏi .
“ mà, Cố Cẩn, đây em thấy gì, giờ em chút sợ... Người đó là Lôi Sườn Núi...”
Lúc hùng thì oai, nhưng hôm nay đắc tội với Lôi Sườn Núi, là trấn.
Cửa ải , qua?
“Có gì mà sợ? Cùng lắm thì tù!” Cố Cẩn đáp, vẻ quan tâm. Anh mặt Tần Du, cau mày: “Mặt em bây giờ, thật.”
“Em đang chuyện nghiêm túc. Anh mặt em gì?” Chú ý điểm thể đồng bộ một chút ?
“Mặt em như , quá. Anh chuyện với mặt .”
“... Anh thể thẳng thắn hơn nữa ? Em vốn buồn, còn đả kích em!” Tần Du bĩu môi.
Mắt hạnh long lanh vẻ vô tội, miệng trề xuống. Cái điệu bộ , càng mặt cô thêm , nhưng cũng càng đáng yêu. Cố Cẩn mím môi, cố nhịn : “Dùng trứng gà lăn? Có hết sưng ?”
“Vâng.” Tần Du gật đầu.
“Em chờ .” Cố Cẩn nhanh chóng chui bếp.
Một lúc lâu , Cố Cẩn từ trong bếp .
“Đây, xoa cho em.” Anh dùng gạc bọc một quả trứng gà, nhanh chóng lăn lăn mặt Tần Du: “Anh nhớ đây mặt thương, bà nội cũng thế , dùng gạc bọc , lăn một chút là hết sưng.”
Hiếm thấy đàn ông cũng lúc cẩn thận.
Khóe miệng Tần Du cong lên, trong lòng dâng lên một chút ấm áp, ngọt ngào.
Ủa, vỏ trứng cứng ?
“Dừng!” Tần Du cảm thấy đúng: “Trứng luộc ?”
Cố Cẩn ngẩn : “Còn luộc ?”
Tần Du nhịn , bật : “Trứng thể thúc đẩy tuần máu, giảm sưng, hiệu quả tan vết bầm, nhưng mà... là trứng gà luộc chín. Trứng gà luộc chín, bóc vỏ.”
Cố Cẩn gượng, hổ quá.
Hóa trứng gà luộc chín mới tác dụng?
Nhớ những kỹ năng sinh hoạt "cảm động" của Cố thanh niên trí thức: đỉa c.ắ.n thì la oai oái, liềm cắt thì dùng mạng nhện đắp... giờ thêm vụ dùng gạc bọc trứng sống chườm mặt...
Sao bản lĩnh, biến một bầu khí căng thẳng, đầy sợ hãi, thành thế .
“Cố Cẩn bảo bối, đáng yêu quá... Anh loay hoay trong bếp lâu như , em còn tưởng luộc trứng...” Tần Du ha hả, cô nhịn lắm, nhưng thật sự nhịn .
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.