Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 205: Chết tiệt!

Cập nhật lúc: 2025-11-09 01:31:58
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Tiểu Giang chạy như điên, từ lúc trời còn tối đen như mực, cho đến khi mặt trời ló dạng, vạn vật sáng rõ.

 

dám dừng .

 

Bọn họ ai nấy mặt mày hung dữ, còn đáng sợ hơn cả con ch.ó mực to trong công xã.

 

"Công xã Linh Khê, đây năm nào cũng bình là công xã ưu tú. thấy vấn đề, giờ xem , đúng là vấn đề."

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

"Vu Đại Khang là ai? Nhà họ Tần? Nhà bà La?"

 

"Vâng!"

 

Đợi những đó qua, Tần Tiểu Giang chạy. Nếu chị Tần Du thật sự họ c.h.é.m đầu thì bây giờ?

 

Chị Tần Du xinh như , mà đầu một nơi, một nẻo, Tần Tiểu Giang chỉ nghĩ đến thôi, run bần bật.

 

"Anh rể! Em tìm rể!" Tần Tiểu Giang chạy bao xa, khi xông công xã Tân Trại, nó gân cổ lên, thấy ai cũng gào.

 

"Nhóc con, ai là rể mày?"

 

"Anh rể em đến giúp cấy cày. Anh tên Cố Cẩn! Mau gọi Cố Cẩn cho em!" Tần Tiểu Giang sốt ruột.

 

"Ra là Cố thanh niên trí thức. Mày chờ chút, tao gọi." Người thôn dân bụng đưa Tần Tiểu Giang sang một bên, lấy bát nước cho nó uống: "Mày chạy đến mức mặt mũi tím tái hết , nhà chuyện gì gấp ?"

 

"Vâng! Bác mau gọi rể em. Chị em sắp c.h.ế.t ! Sắp đ.á.n.h c.h.ế.t !" Tần Tiểu Giang chạy cả một quãng đường, giờ thật sự chạy nổi nữa, mà vẫn thấy Cố Cẩn, nó oà nức nở.

 

Cố Cẩn ở công xã Tân Trại tám ngày liền.

 

Hôm qua Tần Chấn Bân về, hỏi về cùng . Nhớ hôm đó chủ động về, mà Tần Du chút vui vẻ nào, thấy chán nản.

 

Anh tám ngày, giữa chừng trong công xã qua mấy đợt, Tần Du chỉ cần nhắn một câu bảo về, chắc chắn sẽ về ngay.

 

cố tình, Tần Du động tĩnh gì.

 

Chỉ là, ở bên ngoài càng lâu, lòng càng bất an.

 

Tần Du lương tâm, nhưng thể. Chiều nay, dù thế nào cũng về!

 

"Cố thanh niên trí thức, thằng bé tám, chín tuổi bảo là em trai , đang tìm ! Khóc như mèo hen. Nói nhà xảy chuyện?" Cố Cẩn đội nón lá, chuẩn xuống ruộng cấy mạ, thì thấy tiếng xã viên gọi.

 

Em trai?

 

Anh em trai tám, chín tuổi.

 

Tần Du cũng .

 

Thím Liên quan hệ với nhà họ, con trai thím cũng sắp cưới vợ.

 

Nhà Quách Quế Trân em trai, nhưng cũng nhỏ, mười một, mười hai tuổi.

 

"Nó hình như chạy một mạch từ công xã các qua đây, mặt mũi tím tái, lóc t.h.ả.m thiết." Thấy đứa bé chạy xa như , còn thảm, xã viên ai cũng thấy thương.

 

"Được." Cố Cẩn leo lên xe đạp, nhanh chóng đạp .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-205-chet-tiet.html.]

"Anh rể!" Tần Tiểu Giang nghỉ một lát, lấy , thấy Cố Cẩn đạp xe tới, nó lập tức dậy, "Oa" một tiếng.

 

"..." Đứa bé nhận , là con trai út nhà thím Xuân, Tần Tiểu Giang.

 

Lúc và Tần Du cưới, Tần Tiểu Giang cứ xổm ngoài cửa nhà Tần Du, gọi rể, đòi lì xì. Khi đó, chẳng gì.

 

Tần Tiểu Giang lườm một cái, từ đó thèm để ý đến nữa.

 

Anh mới mấy ngày, thằng bé gọi rể?

 

"Anh rể! Mau về . Chị Tần Du sắp c.h.ế.t !" Tần Tiểu Giang quệt nước mắt.

 

Chạy một quãng đường dài, nó ngã ít, tay đất, giờ quệt nước mắt, mặt lem luốc như mèo.

 

"Nhóc con, em cho rõ. Tần Du sắp c.h.ế.t?"

 

Tim Cố Cẩn "thịch" một tiếng, mặt biến sắc.

 

Tần Tiểu Giang rõ ngọn ngành, nhưng Cố Cẩn hiểu.

 

Chuyện Tần Du Tương Bản Áp, mười phần thì hết tám, chín phần là phát hiện.

 

Thời buổi , bán chút đồ cũng . Tần Du một cả chục con, phát hiện, đó là chuyện lớn.

 

Nhẹ thì bắt bêu phố, nặng thì cho bóc lịch.

 

Nếu đương sự thừa nhận, còn tra khảo, ép cung.

 

Cái tính của Tần Du, chắc chắn đ.á.n.h c.h.ế.t cũng thừa nhận.

 

"C.h.ế.t tiệt!" Cố Cẩn c.h.ử.i thầm một tiếng!

 

Hôm qua nên về cùng Tần Chấn Bân.

 

Cố Cẩn bao giờ hối hận như lúc .

 

"Nhóc con! Lên xe!" Cố Cẩn xách Tần Tiểu Giang lên gióng xe, giọng trầm xuống: "Ngồi cho chắc!"

 

Tiếng còn dứt, xe lao như bay.

 

Bánh xe lướt qua, bụi bay mù mịt, hắt thẳng mặt. Đồng ruộng ven đường lùi nhanh về phía , những vạt rau xanh mướt, những cây cổ thụ um tùùm thoáng qua, Tần Tiểu Giang tốc độ cho kinh ngạc mở to mắt. Hóa xe đạp là cảm giác thế !

 

Sướng hơn chạy bộ nhiều, phong cảnh cũng hơn!

 

nghĩ đến Tần Du, cảm giác mới mẻ lập tức biến mất, nó "oa" một tiếng, : "Chị Tần Du, chị đừng c.h.ế.t, chị kể chuyện cho em , còn sương sáo cho em ăn."

 

"Nín ngay cho tao!" Cố Cẩn bực bội, quát: "Còn , tao vứt mày xuống!"

 

Tần Tiểu Giang lập tức nín bặt, mếu máo hỏi: "Anh còn , chị Tần Du sẽ c.h.ế.t đúng ?"

 

"Sẽ !" Cố Cẩn kiên nghị về phía . Tần Du mạnh mẽ như , nhất định sẽ xảy chuyện.

 

nghĩ đến cảnh Tần Du sắp đối mặt, mà ở bên, tay Cố Cẩn nắm ghi đông càng siết chặt. Anh cảm thấy sắp phát điên!

 

 

Loading...