Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 192: Dùng sức ôm chặt cô
Cập nhật lúc: 2025-11-08 14:53:38
Lượt xem: 63
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Anh Cố, tin . Anh xem , tuy cưới , nhưng giờ con . Về một chuyện, nên từng trải !"
"Phụ nữ là cái giống loài , dịu dàng, nhưng cũng thể rụt rè." Lương Quân năng hùng hồn, tự hào chia sẻ kinh nghiệm: "Anh ? Lần lúc hôn Quế Trân nhà , cô tát một cái, đau điếng, nhưng từ bỏ! Phụ nữ thích cái cảm giác đó... chính là cái cảm giác yêu đến mức thể buông tha. Anh Cố, hiểu ?"
"..." Cố Cẩn lườm .
Lại còn khoe khoang.
Chuyện Quách Quế Trân tát, cứ tưởng trời đất , hai họ . Ai ngờ Tần Du và cũng !
Lúc , bầy heo con đang ăn sữa, còn họ thì hôn hít ôm ấp... họ còn rõ hơn ai hết.
Chỉ là vạch trần thôi!
"Mà thôi, kiểu chắc hiểu. , hẳn là hiểu. ? Anh xem, đó là nước chảy thành sông ? Hửm? Hửm!"
"Ha ha!" Cố Cẩn hừ lạnh.
"À, đúng. Anh Cố. Tối hôm đuối nước, với Quế Trân mang cá qua. Rõ ràng thấy la lớn, bảo chị dâu nhẹ tay, đau quá, còn chị dâu là 'yêu tinh mài '. Hai ... đang chuyện '' ?" Lương Quân xâu chuỗi các sự kiện, cảm thấy .
"..." Đầu Cố Cẩn như nổ tung. Bọn họ dọn về cái nhà hẻo lánh , mà vẫn trộm: "Mẹ kiếp! Đó là chị dâu đang cạo gió cho ! Cạo gió đau, ?"
"..." Lương Quân ngẩn .
Anh vẫn luôn tưởng Cố Cẩn và Tần Du đang chuyện kích tình, ngờ đáp án là thế .
Ngày đó, chính là mượn cái "kích tình" đó, mới bắt Quế Trân.
Đây thật sự là một... hiểu lầm đẽ!
Lương Quân gian.
"Đừng ríu rít nữa! Mau ngủ! Cảnh cáo cuối, ngủ thì cút lên trại heo cho !" Cố Cẩn sang một bên.
"..." Haizz, Cố của rơi tình cảnh .
Thật ngờ tới!
Cố Cẩn , ánh lấp lánh chiếu qua khe cửa sổ. Lương Quân nhiều như , nhưng một điều khiến để tâm, chính là từ "rụt rè". Anh quá rụt rè ?
...
Cố Cẩn thức dậy nữa, trời hửng sáng.
Cây cỏ trong sân đọng đầy hạt sương lóng lánh, buổi sáng núi, se se lạnh.
Ống khói nhà bếp lượn lờ khói mỏng. Tần Du bên bếp, sách, châm lửa.
Trên nồi một cái xửng hấp, mùi bánh bao thơm phức tỏa .
"Anh dậy ? Bánh bao với xôi gà lá sen xong ." Tần Du thấy Cố Cẩn ngoài sân, liền ló đầu chào.
"Ừ." Cố Cẩn đáp.
Anh ngoài hiên, súc miệng rửa mặt.
"Lương Quân lên trấn , giờ chắc cũng sắp đến chỗ Hứa Trụ." Tần Du mở xửng hấp, lấy bánh bao và xôi gà nóng hổi , với Cố Cẩn.
"Ừ."
"Bánh bao rửa mặt xong thể ăn. Còn xôi gà lá sen, thể mang , lát sang công xã bên hẵng ăn." Tần Du gói bánh bao, xôi gà , đặt lên bàn bếp.
"Được." Cố Cẩn đáp, cất ly và bàn chải đ.á.n.h răng.
Vừa đ.á.n.h răng, Tần Du ríu rít chuyện, Cố Cẩn chợt cảm giác như một cặp vợ chồng già.
Chồng ngoài, vợ chuẩn bữa sáng, dặn dò ngớt.
Bánh bao đặt lên bàn đá. Tần Du lấy một cái bánh bao thịt đặt bát Cố Cẩn: "Cái chắc thích, nhiều thịt."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-192-dung-suc-om-chat-co.html.]
Cố Cẩn đối diện cô, mắt luôn dán cô, khóe miệng nở một nụ mà Tần Du từng thấy.
"Em lải nhải ?" Thấy Cố Cẩn cứ chằm chằm, Tần Du chút tự nhiên.
"Không."
Cố Cẩn thong thả ăn hết ba cái bánh bao, dậy, khóe miệng nhếch lên: "Anh đây."
Tần Du dậy, đưa đồ ăn gói cho : "Vâng."
"Em gì với ?" Cố Cẩn nhíu mày hỏi.
Từ lúc thức dậy đến giờ, vẫn thấy mặt cô nửa phần lưu luyến.
"Hả?" Mắt Tần Du đầy vẻ khó xử. Chẳng lẽ vì sáng nay cô cho bữa sáng, mà nghĩ cô lưu luyến ? Nếu thật , thì giải thích rõ: "Anh yên tâm. Em sẽ nhớ ."
"..." Trán Cố Cẩn nổi đầy hắc tuyến.
Anh nhướng mày, vươn tay kéo thẳng Tần Du lòng, hai tay dùng sức ôm chặt cô.
"Á..." Lồng n.g.ự.c rắn chắc của đàn ông áp sát cô, họ còn một kẽ hở...
Cô thể cảm nhận nhịp tim đập như sấm của , mùi hương đàn ông sạch sẽ, sảng khoái đặc trưng của ...
Đầu Tần Du như nổ tung. Cố Cẩn đây là... gì ?
Tại ôm cô chặt như , xương cốt như vỡ .
Người phụ nữ nhỏ bé thật mềm mại, ôm lòng chỉ một chút, nhưng dường như đang ôm cả non xanh nước biếp, cả nắng mai mưa móc, cả những đóa hoa mùa hè rực rỡ. Cố Cẩn cúi đầu, ghé tai trái Tần Du, nhẹ nhàng : "Trả lời sai . Đáp án chính xác là, bỏ chữ ‘’ !"
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Nói xong, nhẹ nhàng xoa đầu Tần Du, buông cô , dắt xe đạp, thẳng, đầu .
"..." Đầu óc Tần Du vẫn còn trống rỗng.
Cố Cẩn đáp án chính xác là bỏ chữ ""?
Em sẽ nhớ ?!
Tần Du sờ lên mái tóc xoa rối, trái tim nhỏ bé run rẩy. Thế giới sắp đảo lộn !
...
Việc đồng áng nhà thím Xuân năm nay đúng là một lời khó hết.
Đầu tiên là thím trộm vịt nhà Tần Du, vịt trộm , còn Tần Chấn Bân mắng cho mất mặt, ngày hôm dám đường.
Tiếp theo, Tần Hương Tương Bản Áp, đồng một lúc, đòi về nhà.
Rồi đến con dâu cả m.a.n.g t.h.a.i hai, ốm bệnh mãi khỏi. Con trai cả Tần Biển Rộng đòi ở nhà chăm vợ, trễ nải công việc.
Nhớ bao nhiêu ấm ức dạo , thím Xuân ai cũng thấy ngứa mắt.
Gà trống mới gáy, thím cầm cái roi tre quất Tần Hương: "Không mày học lỏm nghề ? Lười như heo, mày học cái gì? Cút dậy ngay, chợ đen rình cho tao! Xem Tương Bản Áp ở chỗ Hứa Trụ rốt cuộc là từ đưa tới?"
"Cắt lúa, đập lúa, nhổ mạ, cấy mạ mày đều ! Chỉ nghiên cứu cách Tương Bản Áp! Nếu mày nghiên cứu , mày tin tao đ.á.n.h c.h.ế.t mày !"
Tần Hương giọng hung dữ của dọa cho tỉnh ngủ, bò dậy, mặc quần áo, xỏ giày, miễn cưỡng khỏi cửa.
Bên ngoài trời vẫn tối đen, chỉ .
Tần Hương bất đắc dĩ về phía trấn.
Cô thật , giờ sớm như thì ai lên trấn?
Chắc chắn là .
Buồn ngủ quá, khỏi công xã, Tần Hương tìm một cái trạm nghỉ ven đường, xuống, quyết định ngủ thêm một giấc.
Không ngủ bao lâu, mũi cô chợt ngửi thấy mùi tương thơm nồng.