Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 190: Ví dụ như, coi trọng tôi!

Cập nhật lúc: 2025-11-08 14:53:36
Lượt xem: 48

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đối với câu trả lời phủ định , Cố Cẩn "hừ" lạnh một tiếng.

 

Không thì thôi.

 

Vịt về chuồng hết, Tần Du cúi đầu bếp.

 

Cố Cẩn vẫn luôn chê cô ngốc, nếu chân tướng, chắc chắn mắng cô, nhạo cô.

 

Anh ngày mai hỗ trợ công xã khác, chắc là vì lúc ăn cơm ở nhà Quách Quế Trân rượu mà uống , nên cảm thấy tự nhiên, mới nhất quyết về sớm.

 

Vậy cho món thịt kho tàu .

 

Món thịt kho tàu khó, đặc biệt đưa cơm, mùi vị đậm đà, thơm nức mùi nước hàng, thịt nạc mà khô!

 

buổi tối cũng rảnh rỗi, Cố Cẩn liền bên bếp giúp Tần Du nhóm lửa.

 

Nghe tiếng thịt xèo xèo trong nồi, thấy miếng thịt màu hồng nâu, béo mà ngấy vớt , tâm trạng Cố Cẩn lập tức lên.

 

Tần Du tay, nay bao giờ tệ.

 

Vừa dò hỏi cô chuyện gì vui, cô gì. Anh cảm thấy tự mất hứng. bây giờ xem , đây là tự rước bực, mà là ở hiền gặp lành.

 

Dạy cô thổi sáo, đổi một bữa ăn ngon, cũng đáng.

 

Chỉ là cô gái , lúc nấu ăn, dường như cứ thất thần.

 

Anh thể từ từ chờ, xem cô thể nhịn đến lúc nào.

 

Thức ăn xong, Tần Du bưng lên bàn.

 

Cố Cẩn vô cùng tự giác, một tay cầm bát đũa, một tay bưng nồi cơm, sắp xếp thứ lên bàn.

 

Tần Du xới cơm cho , Cố Cẩn cũng phản đối.

 

Tần Du ăn nghĩ về chuyện buổi chiều, chuyện đó quá sốc, quá hủy hoại tam quan của cô.

 

"Gắp thức ăn thì gắp cho đàng hoàng!" Cố Cẩn gõ đũa Tần Du.

 

Tần Du hồn.

 

vị trí đôi đũa của , hổ.

 

Đôi đũa của cô căn bản gắp bát thức ăn, mà là gắp gắp bên cạnh... gắp khí...

 

Cô cúi gằm mặt, hôm nay thật là một ngày ngu ngốc tột độ.

 

Cứ tưởng Cố Cẩn sẽ chế nhạo cô, ai ngờ chỉ nhàn nhạt một câu: "Nếu mệt quá, thì nghỉ sớm một chút."

 

Lòng Tần Du chợt ấm áp.

 

Có đôi khi, những trông vẻ thật sự , chút khuyết điểm, thực đầy giả dối.

 

Còn những trông hung dữ kiêu ngạo, lẽ tệ như nghĩ.

 

"Cố Cẩn, em thể hỏi một câu ?" Tần Du nhai cơm, hỏi.

 

"Nói ."

 

"Tại điền bảng đăng ký học?"

 

Cố Cẩn nhướng mày, hỏi vặn : "Nếu đây là đề bài chính trị, em sẽ trả lời thế nào?"

 

Tần Du tự tát hai cái.

 

Cô tự hỏi một câu, Cố Cẩn biến nó thành bài thi.

 

Cô đây đúng là tự lấy đá ghè chân !

 

"Trường đại học đó chuyên ngành thích?"

 

Kiếp học ở trường danh giá và khó nhất cả nước.

 

Các trường đại học Công Nông Binh thường chỉ tuyển sinh trong tỉnh.

 

Cố Cẩn ngước mắt cô: "Nông cạn!"

 

"Anh nỡ xa Lý Vệ Dân và Lương Quân?"

 

" là đàn ông! Xu hướng tính d.ụ.c bình thường!" Cố Cẩn gõ mạnh đũa, kịch liệt phản đối.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-190-vi-du-nhu-coi-trong-toi.html.]

Tần Du cái vẻ tức giận của cho buồn , nhưng nhịn , bất đắc dĩ : "Thế thì... em chịu, đoán ."

 

"Bởi vì vợ là phần tử đầu cơ trục lợi, là đồng lõa. dám đăng ký." Cố Cẩn đáp, vẻ mặt đầy bất đắc dĩ.

 

"..." Tần Du: "Là em liên lụy ?"

 

"Sao kết luận như ?" Cố Cẩn vui, lườm cô một cái, hung hăng sửa : "Cái gọi là phu xướng phu tùy."

 

"..." Tần Du bình tĩnh Cố Cẩn một lúc lâu, khẽ thở dài: "Cảm ơn, hôm nay tâm trạng em , nên nguyện ý hy sinh bản để chọc em."

 

"... 'Gia' đây cao thượng đến thế!"

 

" mà, bây giờ, chắc là sạch sẽ nhất. Cố Cẩn, Hạ Thanh Liên là như thế nào?" Tần Du nhịn nửa ngày, cuối cùng thật sự nhịn .

 

Cố Cẩn và cô đều từ kinh đô đến, về lý mà , thời gian tiếp xúc với cô còn nhiều hơn cô. Tần Du thêm một chút.

 

"..." Đũa Cố Cẩn khựng , trong lòng chợt đáp án.

 

Hóa , cả buổi chiều nay cô vui, là vì Hạ Thanh Liên?

 

Xem , cô rõ bộ mặt thật của chị .

 

"Em tránh xa chị ." Cố Cẩn trầm giọng, khóe miệng nhếch lên vẻ khinh thường.

 

"Anh chị thế nào từ sớm ?"

 

"Hôm đó, chị ngã trẹo chân, là cố ý. Chắc là giả vờ đáng thương mặt em, lấy lòng thương hại, để em từ bỏ suất học." Cố Cẩn từ từ trả lời.

 

Tần Du sững sờ.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

là như .

 

Sau khi Hạ Thanh Liên ngã, với cô bao nhiêu lời đáng thương. Cô coi cô là bạn, nên bảng đăng ký cũng thèm điền.

 

coi cô là đối thủ cạnh tranh lớn nhất, một mặt tiếp cận cô, cô cảm thấy áy náy, một mặt, để chắc ăn hơn, cô câu dẫn Vu Đại Khang. Ra tay hai phía, cô xưa nay giỏi thủ đoạn . Kiếp đối với Triệu Triều Hà, kiếp đối với cô.

 

Những ý đồ , hóa Cố Cẩn sớm . "Tại ?"

 

Cố Cẩn bật : "Nói thì em tin ?"

 

Tần Du lắc đầu: "Sẽ ."

 

Nếu lúc đó Cố Cẩn tùy tiện Hạ Thanh Liên, cô chắc chắn sẽ tin.

 

"Thế thì chẳng là?"

 

Tần Du cảm thấy chút buồn , nhưng mũi cay cay. Một Hạ Thanh Liên như thế.

 

Còn Cố Cẩn thì ? Cố Cẩn là một Cố Cẩn như thế nào? Ở một chuyện, thật sự thông suốt đến đáng kinh ngạc!

 

"Cố Cẩn, mắt của em là kém lắm ?"

 

Cố Cẩn ngước lên, ánh mắt khóa chặt Tần Du. Anh cô chừng một phút. Thực thích mắt cô.

 

Mắt cô , thuần khiết, lấp lánh, sạch sẽ.

 

Cái đêm tháng ba rét mướt đó, cứu cô từ cái hố nước bên đường. Đêm đó trăng, trời đầy , lúc cô , phát hiện trong mắt cô muôn vàn vì , chiếu thẳng tim, khiến cảm thấy thế giới thật .

 

"Lông mày thon dài như lá liễu, mắt to mà thần, trong veo như nước hồ thu... Mắt của em !" Khóe miệng Cố Cẩn nhếch lên ý , ánh mắt đầy ôn nhu.

 

"..." Tim Tần Du đập lỡ một nhịp. Cô hỏi mắt (khả năng phán đoán) của cô kém , mắt (vẻ ngoài) của cô .

 

"Cái thì em ."

 

"Không khiêm tốn chút nào ?" Cố Cẩn bật : "Mắt của em cũng , ví dụ như, coi trọng !"

 

"Ha ha..." Cách an ủi của Cố Cẩn thật đặc biệt!

 

Vì an ủi cô, mà tự lôi cả .

 

Tần Du cảm động: "Cố Cẩn, cảm ơn! Anh thật lương thiện."

 

Từ "lương thiện" thốt , Cố Cẩn cũng tự . Anh mà lương thiện ?

 

"Chỉ cảm ơn thôi ?" Cố Cẩn cau mày, rõ ràng là hài lòng.

 

Tần Du ý tứ trong lời Cố Cẩn, vô cùng chân thành : "Ngày mai em dậy sớm bữa sáng cho !"

 

"Ha ha! Cảm ơn nhiều!" Cố Cẩn càng lạnh lùng hơn. Dù cũng đừng mong Tần Du thể hiểu lòng .

 

 

Loading...