Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 188: Bán đứng thân thể!
Cập nhật lúc: 2025-11-08 14:53:34
Lượt xem: 49
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Việc đồng áng ở công xã cơ bản xong. Thanh niên trí thức nào tham gia lao động, thể chọn nghỉ ngơi, việc riêng, ví dụ như Cố Cẩn, Lý Vệ Dân.
Những thanh niên trí thức tham gia lao động kiếm thêm công điểm, Tần Chấn Bân cũng sắp xếp cho họ một vài nhiệm vụ tượng trưng, ví dụ như kiểm tra xem lúa mạ cần dặm , nếu cần thì lấy mạ thừa dặm .
Nói là công việc, chứ thật chẳng gì khó khăn, đơn giản, cũng nhẹ nhàng, chủ yếu là để dạo đồng, ngắm thành quả lao động của , hóng gió, đùa giỡn một chút.
Công việc đưa , tất cả thanh niên trí thức nam nữ thể việc, trừ Hạ Thanh Liên đau chân, đều tham gia. Công việc vui kiếm tiền, thì phí.
Vì , lúc Tần Du đến ký túc xá công xã buổi chiều, nơi đây vắng tanh.
Không giờ Hạ Thanh Liên ngủ trưa dậy ?
nghĩ , cô chắc sẽ ngủ nướng đến giờ .
Một cô gái chăm chỉ, đầy nhiệt huyết và mơ ước, luôn kéo khỏi vũng bùn như cô , giờ nhất định là đang học bài.
"Bí thư, việc cứ quyết định nhé." Vừa đến gần phòng Hạ Thanh Liên, Tần Du liền thấy giọng của cô .
Bí thư?
Tần Du kinh ngạc thôi.
"Tiểu Hạ, cô yên tâm! Việc là ! Quyền chốt danh sách cuối cùng trong tay , Tần Chấn Bân chỉ quyền đề xuất thôi." Đó là giọng của Vu Đại Khang.
"Cảm ơn bí thư. Bí thư, thật sự là nhất, ưu tú nhất, và quan tâm đến thanh niên trí thức chúng nhất đời . Em thật lấy gì báo đáp. Em..."
"Được . Tiểu Hạ! phòng cô cũng nửa tiếng . Nếu lâu quá, khác sẽ nghi ngờ!"
"Bọn họ đều ngoài , về sớm ? Bí thư, đúng là đàn ông ! Sau em dù , cũng sẽ luôn nhớ đến ."
"Cô cũng là một cô gái ! Tiền đồ của cô vô lượng! hôm nay chúng thể tiếp tục nữa!" Vu Đại Khang từ chối đầy nguyên tắc.
"Chân em thương, khó khăn lắm mới đến chuyện, em thật nỡ để !" Hạ Thanh Liên nũng nịu, một giọng điệu mà Tần Du bao giờ thấy. "Anh cho em , so với vợ , ai hơn!"
"Cô bé , so em với mụ vợ già nhà ? Em thì nũng nịu, thơm tho, khít chiều... Mụ vợ già ở nhà so ..." Giọng Vu Đại Khang đầy vẻ đắc ý.
"Vậy... thêm một nữa nhé?" Giọng Hạ Thanh Liên vang lên.
Tần Du bên ngoài mà đầu óc cuồng.
Cô thấy cái gì thế ?
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
"Thôi, đây. Nếu khác bắt gặp, sẽ ." Vu Đại Khang kiên quyết từ chối, mở cửa bước . Vẻ mặt lập tức biến sắc: "Tần... Tần Du... Sao, cô ở đây?"
Trong phòng, sắc đỏ nũng nịu mặt Hạ Thanh Liên lập tức chuyển sang trắng bệch.
Áo của Vu Đại Khang xộc xệch, một vạt nhét trong dây lưng, một vạt thò ngoài. Trong phòng, Hạ Thanh Liên giường, ga giường nhàu nát, tóc tai rối bù, vẻ mặt vô cùng hoảng loạn. Với những dấu hiệu, cuộc đối thoại và phản ứng như , Tần Du ngốc cũng bên trong xảy chuyện gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-188-ban-dung-than-the.html.]
" tình cờ ngang qua." Tần Du lạnh lùng hai họ, giọng vô cảm.
"Ký túc xá công xã, cô ngang qua đây?" Mặt Vu Đại Khang đầy vẻ lúng túng, cố giải thích: ", đến thăm đồng chí Hạ. quan tâm, quan tâm cô . Cô là thanh niên trí thức ưu tú của công xã, thương, đại diện công xã đến xem ."
" . cũng đến thăm chị Thanh Liên. Chị thương vì cắt cỏ cho nhà ." Giọng Tần Du chút gợn sóng.
"Phải , trong công xã, cô với đồng chí Hạ là nhất. Cô là bạn của cô , cô ở tâm sự với cô ! Cô ở một chắc buồn lắm. Vậy nhé."
"Anh ." Tần Du .
Vu Đại Khang đầu Hạ Thanh Liên một cái, vội vã bỏ như chạy trốn.
"Tần... Tần Du, em đến?" Mặt Hạ Thanh Liên đầy vẻ mất tự nhiên và chột .
"Thanh Liên, chị cho , Vu Đại Khang ở đây?" Tần Du hỏi , ánh mắt đầy thất vọng.
"Anh , ... cũng giống như em, ngang qua, xem vết thương của chị thôi." Hạ Thanh Liên cúi đầu, sợ chột . Giờ phút , cô chỉ thể cầu nguyện Tần Du thấy gì.
"Ồ. Chỉ xem thôi ?" Giọng Tần Du cao lên. Cô rõ mồn một, mà Hạ Thanh Liên vẫn giải thích như , thật sự coi cô là kẻ ngốc.
"Thanh Liên, chị ?" Tần Du bao giờ nghĩ Hạ Thanh Liên là như thế!
Vì một suất học, mà từ thủ đoạn, bán cả thể !
"Tần Du, khi nãy... em đều thấy cả ?" Hạ Thanh Liên ngẩng đầu Tần Du, cô nhảy xuống giường, đến mặt Tần Du, nắm lấy tay cô, ánh mắt đầy hoảng sợ và khẩn cầu: "Tần Du, chị xin em. Đừng chuyện ngoài! Chị cầu xin em! Chị sống những ngày tháng như thế nữa. Chị chỉ đại học. Nếu chị đại học, đổi vận mệnh, chị sống cũng chẳng còn ý nghĩa gì."
" năm nay chị chắc chắn sẽ đại học, tại chị chọn cách ?" Tần Du cảm thấy như đầu tiên thấu con Hạ Thanh Liên.
"Vậy chị thể chọn cách nào khác? Công xã bao nhiêu thanh niên trí thức, chị cũng chỉ là một trong đó. Chị lấy gì để so với khác? Thế giới vốn công bằng, thứ gì thì trả giá! Nếu chị nắm chắc lợi thế, chị đảm bảo suất học rơi tay khác?"
"Tần Du, em hiểu nỗi sợ của chị. Em hiểu cảm giác nơi nương tựa. Em đội trưởng Tần Chấn Bân chỗ dựa, chị chẳng gì cả. Chị lấy gì để cạnh tranh suất học ?"
"Tần Du, chị quá đổi cuộc sống hiện tại. Chị chỉ rời xa những như Triệu Triều Hà, chị họ sỉ nhục và nhạo nữa. Tần Du, nể tình đây chúng là bạn , chị xin em, em cứ coi như hôm nay từng đến ký túc xá, em thấy gì, cũng thấy gì, ?"
"Nếu , chị c.h.ế.t mất!"
Hạ Thanh Liên càng càng kích động, gần như phát cuồng. Bộ dạng điên cuồng khiến thiện cảm và ấn tượng của Tần Du về cô sụp đổ .
"Tần Du, chị xin em! Chị quỳ xuống lạy em, ?" Hạ Thanh Liên dứt lời, quỳ thẳng xuống mặt Tần Du.
"..." Tần Du dọa lùi một bước. Giờ phút , cô cuối cùng cũng hiểu ý của Lý Vệ Dân khi Hạ Thanh Liên là chút cực đoan.
Đâu chỉ là cực đoan, quả thực quá đáng sợ.
"Chị lên ! đây. Chị cứ coi như từng đến. cũng sẽ coi như từng bạn như chị!" Nói xong, Tần Du kiên quyết rời .