Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 183: Viết rồi khắc vào tâm

Cập nhật lúc: 2025-11-08 14:53:29
Lượt xem: 45

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sống , chuyện đều chút đổi, nhưng nhiều chuyện, vẫn xuất hiện y hệt kiếp .

 

Ví dụ như, Cố Cẩn thư pháp.

 

Cố Cẩn tên cô.

 

Lòng Tần Du se : "Em lén . Em xem đàng hoàng. Chỉ là ngờ, luống cuống như . Em ngoài , , cứ coi như em xuất hiện."

 

Nói xong, Tần Du xoay rời khỏi nhà chính.

 

chữ.

 

Cho thời gian dọn dẹp.

 

Để vứt hết những thứ cho cô xem , như thể giúp cả hai tránh khỏi hổ.

 

"..." Cố Cẩn, phụ nữ thật sự lui ?

 

thấy nội dung , mà bình tĩnh như .

 

Như thể chẳng thấy gì.

 

Ngược , giống như chột .

 

Cố Cẩn cau mày, mở tờ giấy Tuyên . Vì lúc nãy vò nát, chữ nhòe , trông lộn xộn.

 

Không cứu vãn , Cố Cẩn nhíu mày càng sâu, dứt khoát vứt tờ giấy , mở một tờ giấy Tuyên mới, cầm bút lông lên, hạ bút, ba nét ngang, một nét phẩy, một nét mác, chữ "Tần" xong.

 

Tần Du bên ngoài một lúc, thấy tiếng Cố Cẩn vò giấy trong phòng, cô thở dài một , nặng nề bước nhà chính. Khi ở cửa, cô ngạc nhiên nên lời.

 

Cố Cẩn vứt tờ giấy tên cô lúc , ngược , còn đang tiếp tên cô, chữ "Tần" xong, bộ "Du" cũng xong.

 

"Vào ." Cố Cẩn thấy Tần Du ngây , giọng chút gợn sóng.

 

Tần Du nhấc chân bước qua ngạch cửa, đến bên cạnh , ánh mắt đầy nghi hoặc.

 

"Tiện tay thôi. Phát hiện tên em đoan chính. Em thử ?" Cố Cẩn hỏi, giọng nhẹ bẫng.

 

Tần Du càng thêm kinh ngạc.

 

Không nấu cho bữa ăn ngon, nên tức giận ?

 

Sao giận chút nào?

 

Anh trở nên thù dai từ khi nào ?

 

Chẳng lẽ thư pháp thật sự thể tĩnh tâm? Hóa giải hết tức giận?

 

"Chưa." Tần Du chắc đang ý gì, nên trả lời.

 

"Viết thử ." Cố Cẩn đưa bút cho cô.

 

Ngón tay thon dài, khớp xương rõ ràng, cây bút lông trong tay , nội tình vẻ tự phụ. Anh dịu dàng cô, chờ đợi.

 

Tần Du giơ tay, từ từ nhận lấy cây bút từ tay .

 

Trên cây bút còn vương ấm của , Tần Du chợt thấy nóng ran, cầm vững.

 

"Em ít khi bút lông." Tần Du .

 

Ở bên Cố Cẩn hơn một năm, cô quen với nhiều thói quen của , học ít kỹ năng của Cố Cẩn, luyện theo kiểu chữ của , dùng lá cây thổi sáo, đạp xe, những thứ đó đều học nhanh.

 

bút lông, cô giỏi. Thứ nhất, bút lông khá tốn kém, mua giấy, luyện tập cũng rình rang, giấy mực bút nghiên thiếu một thứ cũng . Thứ hai, Cố Cẩn thư pháp chỉ đếm đầu ngón tay. Cô bắt chước cũng cơ hội.

 

"Ngày mốt , nhờ ..."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-183-viet-roi-khac-vao-tam.html.]

Cố Cẩn ngắt lời Tần Du: "Dù Ngữ văn, Toán, Địa lý, Vật lý, Lịch sử, Chính trị đều dạy, dạy thêm một môn thư pháp cũng nhiều. Chuyện khác, đợi xong chữ ."

 

"..." Tần Du.

 

"Viết chữ ." Cố Cẩn đặt chữ "Cẩn" lúc mặt Tần Du, để cô đồ .

 

"..." Tần Du.

 

Tại bắt cô chữ ?

 

Đây là tên của .

 

Anh , những chữ, nhiều sẽ khắc tim, cũng ?

 

"Đổi chữ khác ." Tần Du chậm rãi .

 

Sao dường như nhiều chuyện giống đây?

 

"Chữ ... nhiều nét quá. Em mới bắt đầu , ." Tần Du giải thích.

 

Cố Cẩn khựng , nhíu mày, vẻ nóng vội, nhưng tương lai còn dài. Anh lấy bút từ tay Tần Du, lên giấy một chữ "Vĩnh".

 

"Vậy chữ . Chữ 'Vĩnh' là nền tảng của thư pháp, nó, các chữ khác, nghiêm túc , đều thể ."

 

"Vâng!" Tần Du cúi đầu.

 

Tần Du cầm bút một cách lạ lẫm, hạ bút, liền cảm thấy tim đập "thình thịch".

 

"Em thẳng lên!" Cố Cẩn bên cạnh, thấy Tần Du tay cứng đờ, , tự nhiên bước đến bên cạnh cô, bàn tay với khớp xương rõ ràng nhẹ nhàng nắm lấy tay Tần Du, dẫn dắt cô: "Đứng thư pháp, cần giữ thể cân bằng, eo cúi, tay trái đè giấy, tay nâng cổ tay, treo khuỷu tay..."

 

Giọng trầm thấp của Cố Cẩn vang lên bên tai, đầu óc Tần Du lập tức trống rỗng.

 

Kiếp , khi cô Cố Cẩn tên , mắng là ngốc, cô ngây một bên, tủi cùng ai. Có lẽ bộ dạng đó của cô khiến Cố Cẩn càng vui, bàn bạc gì, kéo cô đến bên cạnh, : "Còn tủi . Thấy cô ngốc quá, ít chữ . Ít còn thêm một kỹ năng."

 

Anh ngang ngược kéo cô đến mặt, nắm tay cô, giống hệt như lúc , cầm tay chỉ cô .

 

Chuyện , giống hệt kiếp ?

 

Lòng Tần Du rối như tơ vò, tay vẫn cứng đờ, cô từ từ đầu Cố Cẩn. Anh chỉ cách cô vài centimet, ánh đèn dầu hắt lên vành tai , cô thể thấy cả những sợi lông tơ mờ mờ. Anh chằm chằm tờ giấy, ánh mắt vô cùng chuyên chú.

 

"Nhìn chữ, đừng !" Cố Cẩn nhíu mày, dẫn tay Tần Du : "Nét ngang phẩy, nét phẩy ấn xuống, đầu bút như thế !"

 

Tần Du vội vàng đầu , ngờ đúng lúc đó, Cố Cẩn cũng di chuyển theo nét bút, và môi cô, vô tình chạm ngay má Cố Cẩn...

 

Cô hôn lên má .

 

Tần Du sợ đến mức dám thở.

 

Thời gian như ngưng đọng.

 

"Em... em... em cố ý..." Như điện giật, Tần Du vội vàng lùi , cúi đầu, giơ tay, chùi miệng lia lịa.

 

"..." Chỉ là, chạm như , cần ghét bỏ đến thế ? Chẳng qua chỉ là chạm một cái, cần thiết lau sạch sẽ như ? Cố Cẩn nổi cáu: "Em chữ, học tập thể nghiêm túc một chút ? Lơ đãng như , học hành thế nào? Cứ như em, mà cũng dùng tri thức đổi vận mệnh ?"

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

"..." Quả nhiên, dịu dàng quá vài phút.

 

"Không ! Viết chữ cho ." Giọng Cố Cẩn trầm xuống vài phần. Nói xong, đầu , thẳng sân, xuống ghế tre, dùng quạt mo phe phẩy.

 

Đầu óc Tần Du rối bời, một lúc lâu mới hồn.

 

Cô luôn giữ cách với , xui xẻo xảy lầm .

 

Còn Cố Cẩn huấn cho một trận.

 

Ánh mắt hung dữ, giọng điệu lạnh lùng.

 

 

Loading...