Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 179: Chỉ cõng người phụ nữ của mình

Cập nhật lúc: 2025-11-08 12:57:28
Lượt xem: 59

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Du mở hộp thuốc, một mùi t.h.u.ố.c bắc nồng đậm bay . Cô dùng ngón tay quệt một ít, nhẹ nhàng bôi lên mắt cá chân Hạ Thanh Liên.

 

Hạ Thanh Liên nhíu mày, cố chịu đau, khẽ rên một tiếng: "Đau!"

 

"Vâng! Sẽ đau! Bôi lên còn cảm giác nóng rát, chị ráng chịu một chút." Tần Du gật đầu, áy náy : "Đều tại em . Nếu đưa cỏ cho em, chị như ."

 

"..." Hạ Thanh Liên đau đến ứa nước mắt: "Chuyện liên quan gì đến em. Vừa chị choáng. Nếu em kéo , chắc chị ngã . Là chị cảm ơn em mới đúng."

 

Lời của Hạ Thanh Liên càng khiến Tần Du tự trách và cảm động. Cô sang Cố Cẩn: "Cố Cẩn, chân chị Thanh Liên thương . Anh cõng chị xuống trạm xá ?"

 

Lời đề nghị của Tần Du khiến tim Hạ Thanh Liên chợt thắt .

 

Được Cố Cẩn cõng...

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Cố Cẩn cau mày, ánh mắt lạnh nhạt thấy rõ.

 

"Cố Cẩn..." Tần Du gọi một tiếng thật mềm, đôi mắt hạnh xinh đầy vẻ khẩn cầu.

 

bao giờ vì chuyện của mà dùng giọng điệu mềm mỏng như cầu xin . Mỗi chuyện, lạnh lùng thì cũng xa cách, hoặc là cứng rắn. Bây giờ phụ nữ khác mà cầu xin .

 

Cố Cẩn nhàn nhạt lườm cô một cái, thèm để ý.

 

"Cố Cẩn, giúp một tay ?" Tần Du dậy, tha thiết .

 

Cố Cẩn con ngươi trĩu nặng, giọng trầm thấp đầy băng giá: "Chị tự ! Cõng cái gì mà cõng?"

 

"Chân chị Thanh Liên sưng hết lên , cõng mà bộ sẽ càng sưng to hơn."

 

"Không cõng!" Ánh mắt Cố Cẩn càng lạnh, từ chối vô cùng tàn nhẫn.

 

Trái tim Hạ Thanh Liên rơi xuống đáy vực, Cố Cẩn đối với cô thật sự vô cùng lạnh nhạt.

 

"Sao thể như ? Sao thể thờ ơ như ?" Toàn bộ kiên nhẫn của Tần Du biến mất, cô thất vọng Cố Cẩn.

 

Cố Cẩn ghét ánh mắt thất vọng đó của Tần Du, lạnh lùng : "Ai nấy chịu!"

 

", việc là do em. Em nuôi vịt em chịu trách nhiệm. Anh cõng thì thôi, em cõng!"

 

"Bảo chị tự !" Cố Cẩn trầm giọng quát.

 

Vừa lúc Tần Du , cũng theo.

 

Anh tận mắt thấy Hạ Thanh Liên lùi về , đó xoay ngã xuống. Chân đó là cô cố ý trẹo.

 

Chỉ một ít cỏ, thể nặng đến mức kéo cả ngã ngửa , còn mất thăng bằng?

 

Anh bảo cô đừng bận tâm, cô còn cố xen !

 

"Cố Cẩn, thật là vô lý! Người thương là đồng chí của chúng ! Là thanh niên trí thức cùng từ kinh đô xuống! Sao chút tình nào ? Anh cõng thì tránh , để em!"

 

"Được! Em lời , em tự . Dù em đến heo còn cõng mà!"

 

"Heo là vật c.h.ế.t, sống. Chị Thanh Liên là đồng chí , thể so sánh như ?"

 

Cô đúng là cõng cả con heo, nhưng dạo thấy mệt mỏi, sức.

 

Nếu , cô cũng cầu xin .

 

Vừa nãy còn thấy chút dịu dàng, bây giờ xem , đúng là sắt đá, hề chút thương hoa tiếc ngọc nào.

 

Cố Cẩn hừ lạnh, ánh mắt ngạo nghễ: " chỉ cõng phụ nữ của !"

 

"..." Lời từ chối khiến Tần Du thể cãi , cũng lý do gì để ép buộc .

 

Cô và Hạ Thanh Liên đều là " phụ nữ của ", cõng, là đúng.

 

Quá nguyên tắc, quá cách tị hiềm!

 

Vừa mới cảm thấy sẽ là một đàn ông , bây... thật đúng là.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-179-chi-cong-nguoi-phu-nu-cua-minh.html.]

 

Tốt đến mức giữ cách với tất cả !

 

Tần Du bực bội, hung hăng lườm Cố Cẩn một cái: "Tránh cho em! Em thấy !"

 

"..." Cố Cẩn Tần Du mắng một trận, trong lòng cũng đầy tức giận, : "Anh !"

 

Có chắn đường em !

 

"Thanh Liên, em cõng chị!" Tần Du đầu, xổm xuống, cõng Hạ Thanh Liên lên lưng.

 

"Tần Du, em thả chị xuống, chị tự !"

 

Cuối cùng Tần Du cãi Hạ Thanh Liên. Hạ Thanh Liên nhảy lò cò, Tần Du dìu bên cạnh.

 

Đi nửa dốc, Tần Du chợt nhớ chiếc xe đạp của Cố Cẩn.

 

Cô vỗ mạnh đầu , sân, thèm hỏi ý kiến Cố Cẩn, tức giận dắt chiếc xe đạp của .

 

Cố Cẩn yên một bên.

 

Tần Du trong lòng bực bội, sang "hừ" một tiếng rõ kêu.

 

"..." Cố Cẩn buồn tức giận.

 

...

 

Đồng chí ở trạm xá kiểm tra cho Hạ Thanh Liên, cũng thấy vấn đề gì lớn.

 

Mông cô đau, cũng nứt xương chậu, chỉ là đá đụng .

 

Anh kê cho cô ít t.h.u.ố.c tan bầm, dặn mấy ngày xuống giường , nghỉ ngơi cho .

 

"Thanh Liên, xin chị! Hại chị thể hỗ trợ công xã khác ." Tần Du vô cùng áy náy, đỡ Hạ Thanh Liên lên xe đạp: "Em đưa chị về ký túc xá."

 

Hạ Thanh Liên kinh ngạc sức lực của Tần Du, và càng kinh ngạc hơn với kỹ thuật đạp xe của cô.

 

Cố Cẩn mua xe bao lâu, mà kỹ thuật đạp xe của Tần Du điêu luyện, vững vàng, hề xóc nảy.

 

Có thể thấy dạo Cố Cẩn vẫn luôn dạy Tần Du đạp xe.

 

Nhớ thái độ của Cố Cẩn khi thương, lòng Hạ Thanh Liên chát chúa nặng trĩu.

 

Cô dường như, còn con đường nào khác để chọn.

 

"Tần Du, chị về ký túc xá. Em thể chở chị đến chỗ chúng một lát ?" Hạ Thanh Liên , giọng trầm xuống.

 

"Được." Tần Du gật đầu.

 

"Du Nha, đồng chí Hạ! Hai dừng một chút!" Chưa đến nơi, họ gặp Tần Chấn Bân giữa đường.

 

Chuyện Hạ Thanh Liên thương cũng cần báo cho Tần Chấn Bân. Tần Du dừng xe , : "Chú Tần, chúng cháu cũng đang định tìm chú."

 

"Du Nha, cháu đạp xe khá lắm. Kỹ thuật ngang ngửa Cố thanh niên trí thức đấy." Tần Chấn Bân ha hả trêu Tần Du.

 

"Cũng tàm tạm ạ." Tần Du khách khí nhận lời. Cô xe đạp hai kiếp chút tiến bộ, thì đúng là uổng phí. "Vừa chị Thanh Liên giúp cháu cắt cỏ, trẹo chân, thể giúp công xã khác nữa."

 

"Sao thế? Bị thương nặng ?" Tần Chấn Bân nghiêm mặt hỏi.

 

"Đi trạm xá xem ạ. Đồng chí ở đó tĩnh dưỡng."

 

"Vậy thì tĩnh dưỡng là quan trọng nhất." Tần Chấn Bân gật đầu. "Không cũng . Công xã nhiều như , hữu ái ."

 

"Không , ảnh hưởng đến việc đồng chí Thanh Liên đăng ký Đại học Công Nông Binh ạ?" Tần Du tất cả thanh niên trí thức đều thông qua con đường để về thành phố. Hạ Thanh Liên từng với cô, nhưng chắc cũng .

 

"Cái thì ! Danh sách chúng đề cử lên, trấn sẽ cử xuống xét duyệt. Đồng chí Thanh Liên biểu hiện vẫn luôn ưu tú, điều trong công xã đều thấy." Tần Chấn Bân trả lời, đó lấy từ trong túi hai tờ giấy, đưa cho họ: "Gặp hai cháu ở đây, chú đỡ thêm một chuyến. Đây là bảng đăng ký sinh viên Công Nông Binh, hai cháu tự điền . Cố thanh niên trí thức dạo biểu hiện cũng tệ, đưa cho thì cần. Tần Du, cháu cầm lấy, về bảo suy nghĩ ."

 

Tần Du ngạc nhiên, ngờ Cố Cẩn từ chối điền bảng đăng ký.

 

 

Loading...