Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 170: Trộm vịt!
Cập nhật lúc: 2025-11-08 10:16:02
Lượt xem: 42
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Chị Quế Trân, cảm ơn chị. mà, hứng thú với việc đại học . thấy cuộc sống hiện tại khá ." Tần Du trả lời.
Hiện tại cô đang Tương Bản Áp, nuôi vịt, nuôi heo, cuộc sống vô cùng phong phú.
Cô vốn dĩ đang chuẩn cho kỳ thi đại học, so với việc đề cử , tự nỗ lực thi đỗ sẽ giá trị hơn, cũng cảm giác thành tựu hơn.
Hơn nữa, cô thật sự còn nhiều việc xong.
Năm nay nạn châu chấu còn tới, cô nhiều vịt như , ai cũng trông coi .
Chuyện của Thẩm Hồng Mai và Tần Chấn Bân cũng giải quyết xong, rời khỏi công xã Linh Khê, cô yên tâm.
Quách Quế Trân ngạc nhiên. Tiếp xúc với Tần Du một thời gian, cô cảm thấy Tần Du là kiểu cam chịu cuộc sống hiện tại, nhưng câu trả lời của cô bây:"Vậy Cố thanh niên trí thức nhà cô thì ? Anh định nộp đơn đăng ký ?"
"Cái ... . nghĩ, chắc là, lẽ, cũng ." Tần Du chắc chắn.
"Nếu thì cũng ." Quách Quế Trân thở phào nhẹ nhõm.
Có Quách Quế Trân, một tay cấy mạ cự phách, bốn cắm xong hơn một nửa ruộng trong một buổi sáng.
Buổi chiều họ chia , Cố Cẩn và Lương Quân qua nhà Tần Chấn Bân, Tần Du và Quách Quế Trân tiếp tục cấy mạ ở ruộng nhà .
"Chị Quế Trân, chị với Lương Quân khi cưới tính toán gì ?" Buổi sáng lúc Lương Quân ghé tai Cố Cẩn kiếm tiền, thực cô cũng chút ít.
Cô vui vì Lương Quân trách nhiệm, nhưng lo lắng giữ mồm miệng.
Hiện tại, ngoài tiền công điểm, các cách kiếm tiền khác đều như dây, nguy hiểm.
Nếu chọn để giao việc, so sánh giữa Lương Quân và Quách Quế Trân, cô thà chọn Quách Quế Trân.
Quách Quế Trân từ nhỏ quán xuyến gia đình, quý trọng đồng tiền, càng nếu cơ hội thì nắm bắt, trân trọng.
Hiện tại, vặn là thời đại vàng để nảy mầm, nếu chính sách cho phép, cô nhất định sẽ dẫn họ giàu. cố tình là cho phép, nên chỉ thể lén lút dắt họ một chút.
" cũng đang nghĩ, nên gì đây." Quách Quế Trân cau mày. "Lương Quân với , là nơi khác đến, cất một cái nhà , mới cưới. Ba cũng đồng ý cho chúng một khoảnh đất gần núi để cất nhà, nhưng chúng bao nhiêu tiền."
"Đây là chuyện mà. Xem Lương Quân suy nghĩ chín chắn kìa, cưới thì đúng là thể ở nhà đẻ mãi . Cuộc sống vẫn là hai vợ chồng son ở riêng sẽ hơn. Hơn nữa gần nhà chị, chuyện gì cũng gọi . Tốt quá ."
"Thật cũng nghĩ nghiêm túc như ." Nói đến đây, khóe miệng Quách Quế Trân cong lên. Có nhà cửa, cô mới thật sự cảm thấy, đàn ông bén rễ ở đây.
" đang kiếm thêm ít tiền. Du Nha, thấy ở chợ tự do trấn cũng nhiều bán đồ, nhiều đồ dư cũng lén lén mang bán. Cô xem, nếu học đậu hũ, mỗi ngày gánh lên chợ bán, liệu bán ?" Quách Quế Trân suy nghĩ hỏi.
Tần Du đầu Quách Quế Trân, giống hệt kiếp .
Đời Quách Quế Trân vẫn khởi nghiệp bằng nghề đậu hũ.
" thường xuyên chợ tự do, mua đậu hũ ít, sạp cố định, thường là gánh bán rong, cũng sẽ mua. mà chị Quế Trân, việc khác dễ kiếm tiền hơn, chị ?"
"Thật ?"
"Đương nhiên là thật. Đợi xong việc đồng áng, sẽ gọi chị."
"Được. Cảm ơn cô nhiều."
"Là cảm ơn chị mới đúng. Hôm nay ruộng nhà cắm nhanh như là nhờ cả chị." Tần Du cắm cây mạ cuối cùng bước lên bờ.
Nhìn thửa ruộng đầy mạ, cô cảm giác thành tựu, đau lưng mỏi gối.
"Mặt trời sắp lặn . đến trại heo cho heo ăn, nhà chị cũng còn nhiều việc. Bên chỗ đội trưởng, Cố Cẩn với Lương Quân, chắc chắn sẽ xong thôi." Tần Du rửa sạch bùn đất ở chân, tạm biệt Quách Quế Trân.
Cô chỉ cho heo ăn, mà còn cho vịt ăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-170-trom-vit.html.]
Quan trọng hơn là, hôm nay cô còn công đoạn đầu tiên của món Tương Bản Áp.
Ban ngày bận rộn, cô chỉ thể tăng ca buổi tối.
...
Lúa nhà thím Xuân phơi hai ngày cuối cùng cũng khô.
Lúc đang nhổ mạ, thím kiếm cớ vệ sinh, lẻn sân nhà Tần Du.
Thím xem, Tần Du rốt cuộc giấu vịt ở , thím càng đếm xem, sáng sớm Cố Cẩn và Tần Du rốt cuộc mua bao nhiêu con vịt.
Hiện tại, mỗi nhà nuôi quá ba con gia súc là sẽ cắt "cái đuôi tư bản chủ nghĩa".
Tần Du mua vịt chắc chắn nhiều hơn ba con.
Nếu thím vui, sẽ thẳng lên công xã tố cáo Tần Du, Tần Du tư tưởng tư bản, hủ bại.
Nếu thím vui, thím sẽ "thuận tay" bắt vài con vịt Tần Du mới mua về. Như Tần Hương vịt sẽ đỡ một khoản chi phí lớn, mà Tần Du ngậm bồ hòn cũng dám hó hé.
Thím Xuân gần như là chạy như bay lên sân nhà Tần Du.
Vừa đến gần sân, thím thấy tiếng vịt con kêu từng đợt từng đợt từ hồ nước trong sân.
Thím men theo tiếng kêu tới, khi thấy đám vịt chi chít hồ nước, thím Xuân kinh ngạc đến mức miệng há to thể nhét một quả trứng gà.
Người trong công xã đều Tần Du nuôi ít vịt thịt, nhưng ngờ nhiều đến thế.
Tần Du với công xã là cô mua 300 con vịt, nhưng thế chỉ 300 con.
Nếu vượt quá 300 con, nghĩa là Tần Du, bất kể là vịt thịt vịt trưởng thành, đều vượt mức quy định!
Điều đầu tiên thím Xuân nghĩ đến là: Tần Du mua thêm vịt thịt, đục nước béo cò, trộn đàn vịt của công xã, chờ vịt lớn lên thì lén lút bán , kiếm tiền bỏ túi riêng!
Suy đoán khiến thím Xuân phấn khích thôi.
"Việc cấp bách là đếm xem hồ bao nhiêu vịt con!" Thím Xuân nghĩ thông suốt, liền bên hàng rào tre, bắt đầu đếm vịt: "Một, hai, ba, bốn... sáu mươi, tám mươi... Ấy, đám vịt bên chạy qua đây?"
"Đếm . Một, hai, ba, bốn..."
"Lũ vịt c.h.ế.t tiệt , mà lời thế hả? Đếm nữa, một, hai, ba, bốn, năm..."
Mỗi đếm một nửa, đám vịt bắt đầu chạy tán loạn, thím Xuân tức đến nỗi c.h.ử.i thề.
Tần Du lên đến nhà , tiếng vịt kêu gì đó , cô rảo bước nhanh, tức tốc đến bên hồ nước.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Đám vịt trong hồ vẫn còn trong trạng thái hoảng loạn, bay toán loạn khắp nơi.
"Cố Cẩn, chẳng lẽ chồn?" Tần Du nhíu mày.
Nếu thật sự chồn, đàn vịt của cô coi như xong.
Ruộng lúa của Tần Chấn Bân xong sớm hơn dự kiến. Cố Cẩn thấy Tần Du về, liền lập tức lấy cớ về giúp cô cho heo ăn.
"Nhìn kỹ xem!" Cố Cẩn cau mày, một vòng quanh hàng rào tre, phát hiện manh mối: "Nước trong hồ văng ngoài, dấu giày qua. Không chồn, là đến."
"Chắc là trộm vịt!"
Giọng trầm thấp của Cố Cẩn vang lên bên hồ. Thím Xuân, tiếng Tần Du về vội trốn hố phân bên cạnh, sợ đến mức tim gan run lẩy bẩy.