Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 155: Quản cho kỹ chồng cô vào!

Cập nhật lúc: 2025-11-08 08:05:42
Lượt xem: 42

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bà cũng là Tần Du dám quản Cố Cẩn, là thật sự thờ ơ với chuyện .

 

Cuối cùng bà thật sự yên tâm, cũng chỉ đành thỉnh thoảng theo hai đứa nó, dù cũng xem rốt cuộc tình hình hai đứa nó thế nào.

 

Vậy mà, bà mới rình bao lâu, Tần Du phát hiện.

 

Tần Du vạch trần , cô lấy một miếng thịt chân ngon nhất từ thớt , : “Mẹ, cái với bà nội ăn !”

 

“Du Nha , thịt lợn với bà nội vẫn còn ăn hết!” Thẩm Hồng Mai từ chối.

 

“Khác mà ! Hôm nay là thịt tươi! Hơn nữa còn là lợn con nuôi lớn!” Tần Du lấy một cái túi, dúi tay Thẩm Hồng Mai.

 

Thẩm Hồng Mai vẫn nhận: “Con bé , thế xa xỉ quá!”

 

Trước đó cảm thấy gì, nhưng xem khác mua thịt đều là hai lạng, ba lạng, nửa cân, bà lập tức cảm thấy quên mất những ngày tháng khổ cực .

 

Trước khi Tần Du và Cố Cẩn kết hôn, cuộc sống của bà cũng giống như những dân làng khác, mấy tháng trời mới ăn một bữa thịt lợn. Khoảng thời gian thường xuyên thịt lợn ăn, mỗi ăn đều là hơn nửa cân, trong lòng bà đột nhiên sinh cảm giác tội .

 

Từ nghèo thành giàu thì dễ, từ giàu về nghèo mới khó!

 

thể ỷ con gái và con rể, liền thản nhiên hưởng thụ cuộc sống giàu .

 

“Mẹ, con . Con sẽ cho và bà nội sống những ngày tháng bữa nào cũng thịt ăn.” Tần Du trong mắt đều là vẻ kiêu hãnh.

 

Thẩm Hồng Mai trong lòng cảm động vui mừng, đôi mắt ánh lên sương: “Con bé , thật ngờ sẽ ngày hôm nay.”

 

Con bé chí tiến thủ, .

 

Chỉ là, những ngày tháng thể kéo dài bao lâu? Cả công xã đều đang .

 

Khó khăn lắm mới mong đến ngày lành, nếu như vun vén, chắc chắn sẽ tan thành mây khói!

 

thịt ăn cũng , nhưng nếu Tần Du thật sự Cố Cẩn vứt bỏ, ly hôn, Tần Du sống thế nào?

 

Con gái bà yêu Cố Cẩn như , mà buông bỏ ? Làm mà nghĩ thông suốt ?

 

Thẩm Hồng Mai càng nghĩ càng thấy nghẹn lòng.

 

“Du Nha , lời con thực hiện ! Chỉ là...” Thẩm Hồng Mai Cố Cẩn, kéo Tần Du một bên, : “Con đây với một lát!”

 

“...” Tần Du da đầu tê dại, nhưng vẫn dùng khăn lau tay, theo Thẩm Hồng Mai khỏi cửa Cửa hàng Hợp tác xã.

 

“Mẹ, chuyện gì mà nhất định kéo con ngoài ?” Tần Du cau mày, chút bất đắc dĩ hỏi.

 

“Con bé , con giả vờ hiểu nỗi lo của ?” Thẩm Hồng Mai hỏi với vẻ chỉ tiếc rèn sắt thành thép.

 

“Mẹ, lo lắng chứ?” Tần Du liền giả vờ hiểu.

 

“Lần với con, trông chừng chồng con cho kỹ, con lời ?”

 

“Nghe mà. Con ngày nào cũng thấy . Anh cũng ngày nào tối cũng về nhà.” Tần Du trả lời.

 

“Chỉ chằm chằm buổi tối là ? Ban ngày gì, con quản?”

 

“Ban ngày con quản lũ lợn. Con mà quản lợn, công xã chúng con lợn to như ? Thịt lợn thơm bao!”

 

Thơm hơn đàn ông nhiều.

 

“Con đúng là tức c.h.ế.t mà! Thế nghĩa là, chồng con còn quan trọng bằng đàn lợn con nuôi ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-155-quan-cho-ky-chong-co-vao.html.]

 

là như .

 

Điều trải qua kiểm chứng và đưa đáp án chính xác.

 

dám trả lời Thẩm Hồng Mai một cách thành thật như .

 

“Mẹ, đây , giữa vợ chồng cần tôn trọng lẫn , tin tưởng lẫn ? Con tin tưởng ! Cố Cẩn tùy tiện. Mẹ xem, thấy con vất vả, còn giúp con cõng thịt lợn kìa.” Tần Du kiên nhẫn giải thích với Thẩm Hồng Mai.

 

“Biết đấy chỉ là nó bộ tịch thôi. Mẹ cho con , đàn ông càng như , con càng để ý! Phải để ý gấp mười !”

 

Tần Du thở dài, bà đời của cô, thật đáng yêu như đời . Đời cô, một lòng một chìm đắm trong sự ưu tú của Cố Cẩn, Cố Cẩn thế nào cũng thấy , thế nào cũng thấy thuận mắt, bao giờ nghi ngờ Cố Cẩn, đối xử với như con đẻ.

 

Đời tin tưởng Cố Cẩn như ? Lúc nào cũng nghi ngờ . Cứ bắt cô quản ! Quá cố chấp.

 

Giá mà cứ như đời , vô điều kiện trở thành fan cuồng của Cố Cẩn, thì cô đỡ bao nhiêu việc!

 

“Mẹ, con để ý. Khoảng thời gian cũng theo dõi con với Cố Cẩn ít, theo dõi cái gì ?” Tần Du hỏi vặn .

 

“...Ờ...” Thẩm Hồng Mai đáp: “Mẹ... vẫn theo dõi cái gì.”

 

rình lâu, lúc Tần Du và Cố Cẩn ở bên , hai tuy giống như bà và cha Tần Du , lúc nào cũng , thỉnh thoảng còn hờn dỗi chút đỉnh, nhưng cũng xảy chuyện gì to tát, một lúc là hai đứa lành.

 

Cuộc sống vợ chồng son, cãi giận hờn là thể nào, cãi xong thể hòa thuận mới là cuộc sống thật. Như còn hơn khối cặp thanh niên khác trong công xã ngày nào cũng gà bay ch.ó sủa. Điểm bà đúng là lo lắng.

 

Về phía Cố Cẩn, bà cũng lén theo vài , tự nhiên cũng theo dõi gì. Rất nhiều bà theo lên trấn, lên trấn cũng chỉ là dạo chợ tự do, mua thứ thứ nọ.

 

Đồng chí Cố thanh niên trí thức tiền, thích dạo, thể tùy tiện tiêu tiền, bà cũng cảm thấy .

 

Chỉ là nhiều , bà mới nép một bên, Cố Cẩn phát hiện bà, đưa cho bà nước thì cũng là quả đào chín, đưa xong còn : “Mẹ, lát nữa con mang thêm ít về cho với bà nội ăn!”

 

Hắn trách bà, cũng nổi giận.

 

Đặc biệt hổ.

 

Vừa Cố Cẩn thấy bà cũng , thái độ vô cùng , miệng cũng ngọt, chủ động gọi bà.

 

Bà cũng đại khái là giấu kỹ, bọn họ phát hiện, con rể chắc thấy hành động của bà trẻ con, nên chút nhịn .

 

Tần Du vẻ tức giận : “Mẹ xem ! Không tin con gái con rể của , ngày nào cũng tin lời đồn! Còn theo dõi chúng con, cũng may là Cố Cẩn tính tình , nể mặt con nên so đo với , chứ đổi là con rể nhà khác, sớm nổi đóa lên !”

 

Thẩm Hồng Mai cẩn thận nghĩ , cũng thấy đúng là : “Mẹ là lỗ mãng, haiz!”

 

“Mẹ, nhất định tin tưởng chúng con! Nhìn thấy con gái con rể của sống vui vẻ, vui ? Cứ nhất định nghi thần nghi quỷ như .” Tần Du dùng cái giọng điệu nghiêm túc dạy dỗ mà bà dùng với , ngược đem những lời trả cho Thẩm Hồng Mai.

 

mà, lúc nào cũng cảm thấy an tâm!”

 

“Con cháu đều phúc của con cháu! Mẹ mỗi ngày nên gì thì nấy, ăn nhiều thịt một chút, vui vẻ lên! Chúng con mới thể an tâm sinh hoạt!”

 

“Nói cũng đúng.”

 

“Mẹ, hôm nay bắt đầu mùa ‘song thương’ , đội trưởng bận rộn trong ngoài, và bà nội đều là trụ cột trong công xã, nhất định hỗ trợ công việc của ông cho !” Tần Du nghiêm túc với Thẩm Hồng Mai.

 

“Được ! Bà nội con là nhân vật một hai trong công xã, chứ thì . Mẹ chỉ cần quản con, mỗi ngày đều vui vẻ, là vui !”

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

“Con vui lắm chứ! Mỗi ngày lợn lớn, đàn vịt con từng bước trưởng thành, con cảm giác thành tựu lắm.”

 

Vừa bận nuôi vịt, bận vịt ướp muối, bận giao vịt ướp muối, đủ việc thể kiếm tiền, bận tối mắt tối mũi, nhưng tiền giấy ngừng chảy túi , cái cảm giác hạnh phúc vỡ òa đó thật sự khiến cô sung sướng c.h.ế.t!

 

 

Loading...