Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 153: Tôi là tiểu bạch kiểm cô nuôi à?

Cập nhật lúc: 2025-11-08 08:05:40
Lượt xem: 47

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Làm gì con trâu nào thon thả như em?” Tần Du lườm một cái.

 

Biết ngay là từ miệng , chẳng lời nào .

 

Cố Cẩn hừ lạnh một tiếng, cánh tay săn chắc mạnh mẽ của lướt qua lưng Tần Du, xúc cảm rậm rạp truyền đến, Tần Du: “...”

 

Muốn đ.á.n.h ?

 

Hỏi vặn một câu, khó chịu, nên động thủ?

 

Cô còn kịp phản ứng, phát hiện lưng trống .

 

Quay đầu , tảng thịt lợn to tướng lưng cô, vững vàng lưng Cố Cẩn.

 

Lợn mới mổ, m.á.u còn khô, Cố Cẩn đang mặc áo sơ mi trắng, nhanh, chiếc áo sơ mi trắng của nhuộm đỏ.

 

Tần Du: “...”

 

Trong lòng thoáng qua chút áy náy, hóa là cô hiểu lầm . Sự áy náy cô thấy cảm động.

 

hành động hỏi ý kiến cô của Cố Cẩn, Tần Du nhíu mày, khóe miệng nhếch lên, giọng sốt ruột xen lẫn chút nghẹn ngào: “Anh ? Anh xem quần áo của kìa?”

 

Cố Cẩn đầu , con ngươi bình thản gợn sóng hỏi: “Em thấy mua nổi quần áo mới ?”

 

“Không !”

 

“Hay em thấy một thằng đàn ông, cõng nổi chút thịt ?”

 

“Không !”

 

“Nếu đều ! Em cuống lên gì?”

 

“...” Tần Du hỏi đến cứng họng: “ mà, đây là việc của .”

 

Ai cũng , đồng chí Cố thanh niên trí thức đại gia ở công xã là việc, tồn tại như một quý tộc.

 

Những việc khác, nhất thời hứng khởi, tâm trạng thì giúp cô một chút, cũng gì.

 

đây là thịt lợn mới mổ xong, cõng lên , thật sự dễ chịu, nhất là cái áo sơ mi trắng của nhuộm đỏ cả mảng lưng.

 

“Em cõng ? Tại thể? Em còn trong công xã là tiểu bạch kiểm em nuôi ?” Cố Cẩn lạnh mặt hỏi vặn .

 

“...” Tần Du trời đất, đất đỏ chân, hiểu thấy buồn .

 

Hóa cũng khác đang bàn tán lưng ?

 

Chỉ là từ miệng , thấy hài hước thế ?

 

Hắn đây là đang phản kháng ?

 

“Nếu cảm thấy áy náy, thì vuốt cho phẳng tấm ni lông lót lưng cho .” Giọng Cố Cẩn trầm thấp .

 

“Ồ.” Tần Du lập tức phản ứng , lưng , chỉnh cổ áo , men theo bờ vai, kéo tấm ni lông thụt trong miếng thịt , đó kéo các mép ni lông, vuốt phẳng cả tấm.

 

Chiếc áo sơ mi m.á.u lợn nhuộm đỏ phía thể cứu vãn, nhưng ít nhất thể đảm bảo lưng sẽ nhớp nháp nữa.

 

“Được .” Tần Du vuốt phẳng cả hai bên, xác định tấm ni lông phẳng phiu, liền với Cố Cẩn.

 

Điều chút bất ngờ là, cô ngẩng đầu lên, dường như thấy Cố Cẩn đang .

 

Đôi môi mỏng của nhếch lên, cả đắm chìm trong tia nắng ban mai, đường nét khuôn mặt cứng rắn trở nên mềm mại, so với bộ dạng mặt lạnh như tiền , hơn gấp vạn .

 

Tần Du khẽ thở dài một .

 

“Em thở dài gì thế?” Cố Cẩn hỏi, trong mắt lấp lánh ý .

 

“Đồng chí Cố thanh niên trí thức đúng là đồng chí Cố thanh niên trí thức, chỉ một cái cũng thể điên đảo chúng sinh.” Tần Du thành thật trả lời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-153-toi-la-tieu-bach-kiem-co-nuoi-a.html.]

 

Lòng Cố Cẩn gợn sóng, dường như trăm hoa đua nở, đôi mắt sâu thẳm chằm chằm cô, giọng trầm thấp vang lên: “Vậy em, vì thế mà rung động ?”

 

Tim Tần Du như ai bóp nhẹ một cái, đôi mắt hạnh xinh dừng , sững sờ.

 

Tay Cố Cẩn khẽ siết , đột nhiên cảm thấy hồi hộp. Hắn, xưa nay tự tin dù núi Thái Sơn sụp mắt cũng đổi sắc, thật sự hồi hộp.

 

“Anh đừng hiểu lầm. Em chỉ là đang dùng tư duy của một phụ nữ bình thường để thưởng thức một đàn ông thôi. Không bất kỳ ý gì khác. Cho nên, yên tâm.” Tần Du "ha hả" hai tiếng.

 

Khuôn mặt đang mong chờ của Cố Cẩn lập tức suy sụp.

 

Sao quên mất?

 

Trước đây và cô thỏa thuận.

 

Một thông minh và tỉnh táo như cô, tự nhiên sẽ cảm thấy câu hỏi của là đang gài bẫy.

 

“Nếu như, giữa chúng ...”

 

“Cố Cẩn, nhanh lên thôi. Mọi đều đang chờ thịt lợn để ăn đấy.” Tần Du quanh quẩn với vấn đề , bước nhanh kéo Cố Cẩn về phía .

 

Cố Cẩn bất đắc dĩ lắc đầu.

 

Chỉ thể nhanh chóng theo cô.

 

“Em nhanh quá ? Anh theo kịp ?” Tần Du chạy, hỏi.

 

“Theo kịp.” Cố Cẩn thành thật trả lời, nhíu mày hỏi vặn : “Em thể chậm một chút . Anh thấy kỳ lạ thật, em bây giờ thiếu tiền ? Cũng thiếu tiền, tại cứ vội vã kiếm tiền như . Người , còn tưởng em nợ nần nhiều lắm.”

 

Món vịt ướp muối cô bây giờ là mặt hàng bán chạy nhất trấn, Hứa Trụ năng lực, đẩy món vịt thị trường, đường càng rộng, lợi nhuận cũng càng cao.

 

Cô căn bản thiếu tiền.

 

Việc nuôi lớn một con lợn , chút công điểm cô nhận so với tiền cô kiếm , quả thực quá nhỏ bé.

 

“Em đây là thiếu tiền!” Tần Du chậm , vô cùng nghiêm túc : “Em đây là đang phấn đấu!”

 

“...”

 

“Tần Du, em , bộ dạng phấn đấu của em, vô cùng hấp dẫn, đáng yêu.” Cố Cẩn ánh mắt dịu dàng Tần Du, mang theo ý , giọng trầm thấp.

 

Giọng tựa như tiếng đàn vĩ cầm chậm rãi chảy xuôi bên bờ suối, từ từ lay động lòng .

 

Cô... đây là đang Cố Cẩn khen?

 

Hình như, dường như, bao giờ khen cô...

 

“Cố Cẩn, những lời là nghiêm túc đấy ?” Tần Du Cố Cẩn như gặp quỷ, mặt đầy nghi hoặc hỏi.

 

Khoảng thời gian hành vi của Cố Cẩn thực sự cô cảm thấy bình thường.

 

Ví dụ như, hỏi cô mà rung động .

 

Ví dụ như, khen cô đáng yêu.

 

Quá bình thường!

 

Chẳng lẽ ngâm nước, đầu óc thật sự úng nước nghiêm trọng, vẫn tỉnh táo ?

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Đồng tử Cố Cẩn lạnh , vui hỏi vặn : “Anh lúc nào chuyện mà nghiêm túc.”

 

Lúc mới bình thường!

 

Mặt cảm xúc, lạnh như tiền.

 

Giọng lạnh lùng trầm thấp, thờ ơ.

 

 

Loading...