Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 152: Đây là kiểu phụ nữ gì vậy?

Cập nhật lúc: 2025-11-08 08:05:39
Lượt xem: 51

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sau khi mổ bụng, Tần Du nhanh nhẹn moi nội tạng lợn , phân loại gọn gàng, bỏ từng cái xô.

 

Ánh mắt cô vô cùng chuyên chú, chút cẩu thả, thủ pháp vô cùng định, hề xảy sai sót nào.

 

Cố Cẩn chớp mắt Tần Du, trong lòng một nữa chấn động.

 

Chuyện với khác khó như lên trời, cứ đến tay cô là trở nên dễ dàng như ?

 

Bọn họ cũng từng thấy mổ lợn, nhưng ai bản lĩnh như cô.

 

Lần đầu tiên cầm d.a.o mà thể hảo đến thế.

 

Lương Quân Tần Du với ánh mắt sáng rực, ngoài việc sùng bái Tần Du , phần nhiều là vì miếng thịt lợn săn chắc , chỗ thịt ăn chắc chắn ngon.

 

“Du Nha , cháu học mổ lợn từ khi nào thế?” Sau khi Tần Du chuẩn xong xuôi thứ, Tần Chấn Bân mới sực tỉnh.

 

Nếu Tần Du chọc tiết hầu con lợn, hứng trọn một chậu tiết canh lãng phí là do may mắn.

 

Vậy thì tiếp theo đến việc mổ bụng, xử lý lòng mề lợn, thành thạo đến mức khiến cảm thấy như gặp ma.

 

Ở công xã của bọn họ, mấy thể như .

 

Đàn ông bắt lợn còn vật lộn cả buổi, dám xuống tay mổ lợn càng hiếm. Người thì hơn 100 cân, lợn nặng đến hai trăm mấy cân, đa khi thấy động vật to hơn thì trong lòng tự nhiên sinh sợ hãi.

 

Tần Du dám.

 

Làm công việc , chỉ yêu cầu kỹ thuật, mà còn cần cả thể lực.

 

Tần Du, một cô gái nhỏ yếu ớt mỏng manh, lấy sức lực?

 

Tần Du sững , khóe miệng mím .

 

Cô sở dĩ mặt, thực đỡ phiền phức cho những lên trại heo.

 

trong nhất thời, cô quên mất rằng một cô gái như cô công việc , đúng là quá bất hợp lý, khiến kinh ngạc.

 

“Đội trưởng, dạo cháu một cuốn sách, trong sách , thiên hạ võ công, duy khoái bất phá (chỉ nhanh là thể phá giải)! Cháu liền thử xem.”

 

“Quả nhiên đúng như . Cháu chỉ tốc độ nhanh một chút. Không ngờ xong việc.”

 

Tần Du sắc mặt đổi, bình tĩnh trả lời, vô cùng thản nhiên.

 

“Tốc độ của cháu, khi nào mà trở nên nhanh như ?” Tần Chấn Bân hỏi vặn .

 

“Làm việc mỗi ngày ạ.” Tần Du trả lời, đó cô cầm con d.a.o phay chặt mấy nhát, con lợn thuận lợi chia đôi, cô ngẩng đầu những khác, : “Lý Vệ Dân, Lương Quân, hai khiêng bên thịt lợn . Chị Quế Trân, chị xách mấy cái xô lòng non, phổi, tim, cật. Đội trưởng, ông khiêng cái đầu lợn !”

 

Tần Du từng bước phân phó.

 

Tất cả đồ đạc đều dọn đến Cửa hàng Hợp tác xã (Cung Tiêu Xã) của công xã, để bán thịt theo giá nội bộ cho xã viên.

 

Tần Chấn Bân hài lòng với sự sắp xếp của Tần Du, nhưng chẳng mấy chốc, ông liền phát hiện vấn đề, nhiều đồ như sắp xếp, còn nửa con lợn thì .

 

“Du Nha , nửa con lợn còn để cõng.” Tần Chấn Bân . Nửa con lợn đó ít nhất cũng 90–100 cân.

 

“Đội trưởng, ông nghĩ vết thương của ông khỏi ?” Tần Du hỏi vặn .

 

Đừng Tần Chấn Bân cao to, giọng sang sảng, uy tín cao, nhưng thực , hồi trẻ vì cứu mà ông thương ở eo, quanh năm suốt tháng cái eo đều đau. Tần Du nhớ rõ, kiếp khi cô về tảo mộ cho bà nội và , ban đầu Tần Chấn Bân vẫn còn khỏe, lúc tệ nhất cũng chỉ thể liệt giường.

 

Cái eo của ông tổn thương quá nặng, đó đều là do hồi trẻ ỷ sức lực mà chú ý, tích tụ bệnh căn quanh năm suốt tháng.

 

Cuối cùng cô vật lý trị liệu cho ông , nhưng cũng chỉ thể miễn cưỡng .

 

Bị Tần Du hỏi , Tần Chấn Bân sờ sờ eo , ngượng ngùng : “Ta sức khỏe mà.”

 

ông vết thương cũ. Ở đây bao nhiêu trẻ tuổi, ai mà sức chẳng khỏe hơn ông?” Tần Du khách khí hỏi .

 

Nói xong, cô lấy một tấm ni lông mỏng lót lên lưng , hai tay ôm lấy nửa con lợn, hất , nửa con lợn vững vàng lưng cô, đó cô ngẩng đầu, với Tần Chấn Bân: “Bác Tần, bác xem, như ? Cả con lợn còn đến 200 cân, trừ lòng mề, trừ thịt vụn các loại, chỗ còn đến một trăm cân. Chẳng nặng chút nào.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-152-day-la-kieu-phu-nu-gi-vay.html.]

“...” Tần Chấn Bân cảm thấy cái mặt già giấu .

 

Ông thừa nhận già, nhưng xem , ông đúng là già thật .

 

“...” Lương Quân, Lý Vệ Dân liếc , cái đòn gánh mà hai bọn họ đang khiêng thịt.

 

Chị dâu một cõng nửa con lợn, còn hai bọn họ khiêng...

 

“Tần Du, mấy cái xô chị xách. Hay là, chúng cũng khiêng chung?” Quách Quế Trân lên tiếng.

 

Cô một tay xách một cái xô, cũng 20 cân, thấy nặng trĩu.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Tần Du đây cõng thẳng cả trăm cân...

 

“Không cần. Mọi mau xuống núi .” Tần Du dứt khoát từ chối.

 

Cô cõng thịt lợn thoăn thoắt xuống núi.

 

Đứng ở một bên, sắc mặt Cố Cẩn càng lúc càng sa sầm, một đàn ông to đùng ở đây, coi như thấy ?

 

Cô gái nhỏ đang cõng thịt lợn , càng từ đầu đến cuối lơ .

 

Ngay cả một cọng lông lợn cũng phân cho xách!

 

Cố Cẩn càng nghĩ càng tức, bực bội theo Tần Du.

 

Tần Du bước như bay.

 

Lập tức vượt qua Lý Vệ Dân và Lương Quân.

 

Lương Quân một lúc, cảm thấy mệt, thấy bộ dạng ngừng nghỉ của Tần Du, lập tức còn ý nghĩ gì nữa.

 

Lý Vệ Dân mày nhíu , cũng , cô gái nhỏ Tần Du , rốt cuộc lấy sức lực và tinh thần, để thể hăng hái như ?

 

Cố Cẩn theo Tần Du, cảm thấy mà như chạy.

 

Tần Du cõng thịt lợn, dường như cõng gì cả.

 

Đây là kiểu phụ nữ gì ?

 

Nhỏ nhắn xinh xắn như , sức lực lớn đến thế, hành động nhanh nhẹn như .

 

Khiến cảm thấy giống đàn ông chút nào.

 

Từ trại heo xuống đều là đường dốc, con đường Tần Du , bất kỳ khó khăn gì.

 

thời gian lâu, cũng sẽ cảm thấy lưng nặng trĩu.

 

Tần Du dừng bước, dùng tay áo lau mồ hôi, trong lòng vui sướng, ai bảo cô nuôi con lợn to như gì?

 

Cố Cẩn cũng dừng bước, cứ tưởng cô gái thật sự khỏe như trâu, một chút cũng thở dốc cơ đấy?

 

Đây là vẫn dừng nghỉ chân ?

 

Vì chạy như bay nãy giờ, mặt cô trở nên đỏ bừng, trán đẫm mồ hôi, mồ hôi theo sợi tóc cô rơi xuống, càng nổi bật khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo.

 

hề bực bội vì mệt nhọc, ngược , cô vẫn luôn , khóe miệng nhếch lên, nụ đó giống như giọt sương sớm đọng lá cây xanh biếc, nhuốm màu thanh xuân và sức sống căng tràn, phản chiếu ánh mặt trời ban mai, tươi , rực rỡ.

 

Trong lòng Cố Cẩn vốn đang bực bội, nhưng khi thấy nụ của Tần Du, phát hiện chút tức giận nào cũng tan biến.

 

“Sao em như ?” Tần Du phát hiện Cố Cẩn đang , đầu , đột ngột hỏi.

 

Vừa hỏi, cô sờ mặt .

 

Chẳng lẽ mặt dính lọ nghẹ ?

 

Cố Cẩn sững , ánh mắt thoáng qua vẻ đau lòng, nhưng nhiều hơn là bực bội, : “Kiểu phụ nữ như em, cho kỹ. Trông thì nhỏ nhắn như một con mèo hoa nhỏ yếu ớt, đến lúc việc, khỏe như một con trâu!”

 

 

Loading...