Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 150: Cố Cẩn có dã nữ nhân
Cập nhật lúc: 2025-11-08 08:05:37
Lượt xem: 48
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Du ăn mặc xinh như thì ích gì?
“Tần Du, mày cứ tiêu xài xông xênh ! Những ngày tháng chắc cũng kéo dài bao lâu !” Khóe miệng Tần Hương đầy vẻ châm chọc .
Tần Du khẽ một tiếng: “Ồ?”
Không Tần Hương rốt cuộc lấy tự tin từ , chỉ với trình độ vịt ướp muối đó của cô , mà còn chiếm hết thị trường của cô ?
Lại còn là trong tình huống Hứa Trụ ủng hộ cô .
“Chỉ cái đồ ngốc như mày, đáng đời lừa!” Tần Hương cảm thấy đến nước , mà Tần Du vẫn chút tỉnh ngộ, thật sự cô sốt ruột, lạnh lùng : “Sáng sớm lúc tao khỏi công xã, tao thấy Cố Cẩn kéo một phụ nữ lên xe! Bọn họ cử chỉ mật, dựa gần!”
“...” Tần Hương nhắc nhở cô thế mà là chuyện . Chỉ là sáng nay lên xe Cố Cẩn là cô, hai họ mật lúc nào? Tần Du chút vội, : “Cái đó... Mày nhầm ?”
Cô nhầm, rõ ràng là mắt thấy tai , mà Tần Du vẫn còn tự lừa dối , chịu tin: “Nói mày ngốc, mày đúng là ngốc thật! Tao đoán nhé, Cố Cẩn ngay từ đầu cặp kè với phụ nữ , bằng phản đối kịch liệt chuyện kết hôn với mày như ? Bây giờ vẻ tình cảm với mày hơn một chút, chịu đưa tiền cho mày tiêu, đó cũng chỉ là vì phụ nữ khác bên ngoài, nên cảm thấy áy náy với mày thôi!”
“...” Tần Du Tần Hương cho đầu óc váng vất, chuyện chút vòng vo. nhanh cô liền phản ứng .
Tần Hương cũng hôm nay cùng Cố Cẩn là cô, suy đoán như cũng là bình thường.
Chỉ là xem bộ dạng của Tần Hương, vẻ giống như đang cảnh cáo vì chỉ tiếc rèn sắt thành thép, chứ là vui sướng khi gặp họa.
“Mẹ mày vẫn luôn mong tao yên ? Mày thấy tình huống , trong lòng đáng lẽ vui mừng lắm mới đúng. Mày đem tình báo cho tao, lỡ như tao giải quyết phụ nữ , chẳng mày cơ hội ?” Tần Du hứng thú hỏi ngược .
“Mày cứ như là tao cho mày, thì tao sẽ cơ hội lắm . Kỳ thực tao cũng khá nể mày, một đường vượt chông gai, cho dù đầy thương tích, cũng liều mạng đến cùng. Có lúc tao ghen tị với mày, nhưng tao nghĩ , đàn ông bốn chân thì , chứ đàn ông hai chân thì đầy rẫy. Không thể cứ bám riết lấy một đàn ông, còn là một đàn ông vợ, mà tác phong phóng đãng kìm kẹp.” Tần Hương hừ lạnh một tiếng trả lời.
Trong chuyện của Cố Cẩn, Tần Hương kỳ thực vẫn luôn mâu thuẫn.
Lúc đồng chí Cố thanh niên trí thức mới đến công xã, các cô gái trong công xã ai cũng ngưỡng mộ và yêu thích. Cô cũng ngoại lệ.
Sau đó Cố Cẩn và Tần Du kết hôn, cô phẫn nộ, mất mát, cam lòng. Những cảm xúc sự nhắc nhắc của cô , trở nên vô cùng mãnh liệt.
Mẹ cô hy vọng hai họ ly hôn, để cô cơ hội.
cô cầm vịt ướp muối Cố Cẩn từ chối, khiến cô chùn bước.
Tiếp đó, khó khăn lắm mới thấy Cố Cẩn mua xe đạp mới, nhờ xe của , một nữa Cố Cẩn vô tình cự tuyệt.
Lòng cô càng thêm nguội lạnh.
Cho đến hôm nay, thấy Cố Cẩn đèo phụ nữ khác, cô tỉnh ngộ.
Cô sẽ bao giờ cơ hội.
Đến cả Tần Du ngày đêm ở chung một sân với Cố Cẩn còn giữ , thì một cô gái nông thôn gì nổi bật như cô , mà ?
Thay vì cứ buồn rầu theo đuổi như , chi bằng buông tha cho chính .
Những lời của Tần Hương Tần Du vô cùng kinh ngạc, cô nhớ lúc còn nhỏ, cô thực thường xuyên chơi với cô, thứ gì cũng đều chia sẻ.
Sau ông nội qua đời, nhà bọn họ đối xử với nhà cô còn như , Tần Hương cũng dần xa cách cô.
Hai thể chơi chung với , trong đó chắc chắn thể thiếu sự giáo d.ụ.c của thím Xuân, bảo Tần Hương cố ý xa lánh cô.
Bây giờ những lời của Tần Hương, dường như đầu óc cũng khá tỉnh táo.
“Chỉ một chút chuyện , mày còn nhỏ như , thể thấu ?” Tần Du hỏi.
“Có thấu cũng liên quan gì đến mày. Mày vẫn nên tự lo cho !”
Tần Hương cảnh cáo .
Tần Du bật .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-150-co-can-co-da-nu-nhan.html.]
Quan hệ giữa với chính là thú vị như .
Lúc cô và Cố Cẩn vẻ , đều ghen tị với cô. Bây giờ họ cho rằng Cố Cẩn khác, ngược đối xử với cô hơn một chút.
Nói cho cùng, kỳ thực cũng chỉ là cái cảm giác hư vinh hơn mà con sinh .
“Được!” Tần Du trả lời.
Tần Hương khinh bỉ bĩu môi, cô thẳng thắn như , mà Tần Du , là bộ dạng để tâm, đáng đời vứt bỏ.
...
“Lý Vệ Dân, mau! Tóm lấy đuôi con lợn!”
“Lương Quân, cái thằng ngốc , bắt lấy chân lợn!”
“Tao bắt ! Con lợn mà khỏe thế?”
“Ôi chao, chạy mất !”
Rạng sáng 3, 4 giờ ngày đầu tiên của mùa màng bận rộn, trại heo vô cùng náo nhiệt.
Đã lâu ăn thịt lợn của chính công xã nuôi, đám thanh niên trí thức của công xã Linh Khê, hôm Tần Du hô một tiếng "ngày mai mổ lợn", bọn họ mắt nhắm mắt mở ngủ bao lâu, hừng hực khí thế kéo lên trại heo.
Mời đồ tể thì 5 giờ hơn ông mới đến, bọn họ lo lúc đồ tể đến, lợn vẫn bắt , nên mới lên sớm.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Nào ngờ, lo lắng cái gì, thì cái đó liền đến.
Con lợn lôi , Lương Quân và Lý Vệ Dân hai tài nào giữ , con lợn bao giờ thấy cảnh tượng , liền co giò chạy biến.
“Lương Quân, mày xem mày trò gì kìa!” Lý Vệ Dân đuổi theo con lợn, lườm Lương Quân.
“Tao con lợn nó khỏe thế? Tao tưởng nó hiền lắm.” Lương Quân chút vô tội .
“Nếu là khác mổ mày, mày hiền ?” Lý Vệ Dân hỏi .
“Tao là tao, lợn là lợn. Hơn nữa, con lợn nó chúng mổ nó?”
Lý Vệ Dân thở dài một : “Trên đời lợn mà con nào cũng ngốc như mày, thì .”
Lương Quân lập tức hiểu , sang Tần Du đang bên cạnh lớn tiếng tố cáo: “Chị dâu, chị xem Lý Vệ Dân kìa, em!”
Tần Du và Quách Quế Trân ở một bên, xem bọn họ bắt lợn, .
Bất kể lúc nào, Lương Quân cũng luôn khiến nhịn .
“Bạn học Quế Trân, xin hỏi, về phía về phía Lý Vệ Dân? Lý Vệ Dân nhạo, giúp , còn một bên .” Lương Quân mặt hổ, thở hồng hộc chất vấn.
Quách Quế Trân càng lợi hại hơn, : “Không . Cậu bên , bên , vây nó . Nhanh lên, nếu để lợn chạy xuống núi, chúng khiêng cũng khiêng về nổi !”
“ thật! Con lợn thành tinh ? Nó định xuống núi.” Lương Quân kinh ngạc và hoảng sợ con lợn đang lao xuống.
Trong vòng vây của bọn họ, liên tục di chuyển theo hành động của con lợn, giờ phút , đang ở giao lộ, vặn là Tần Du và Quách Quế Trân.
“Hai tránh . Con lợn chắc điên !” Lương Quân kinh hoảng hét lớn.
Lý Vệ Dân cũng giật kinh hãi, nhanh chóng lao về phía giao lộ.
Lợn chạy mất , nếu nó húc hai vị , Lương Quân chắc chắn sẽ phát điên.
Cố Cẩn cũng chắc chắn sẽ lột da bọn họ.