Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 147: Ngươi mặt đủ lớn sao?
Cập nhật lúc: 2025-11-08 05:40:02
Lượt xem: 46
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Đồng chí Cố, đến bán vịt. vốn định bán cho Hứa Trụ, nhưng gã đó thế mà chê vịt . Còn bọn họ nhà cung cấp cố định. Đồ của cung cấp cho họ cũng ăn , cũng chỉ đến thế mà thôi.” Tần Hương bực bội .
Vịt của cho Hứa Trụ hương vị đúng là ngon, nhưng cô trải qua bao nhiêu cải tiến, cô cảm thấy vịt ướp muối hương vị cũng ngon.
Không thể khinh thường như !
Bước chân Cố Cẩn và chiếc xe dừng một chút, lạnh lùng liếc Tần Hương, ánh mắt đầy vẻ trào phúng và khinh thường.
Thấy Cố Cẩn phản ứng, Tần Hương cảm thấy hẳn là chút hứng thú với chủ đề , bèn rèn sắt khi còn nóng hỏi: “Đồng chí Cố, đường về công xã xa quá. thể nhờ xe đạp của một chút ?”
Nếu Cố Cẩn thể đèo cô về?
Tưởng tượng cảnh cô ở gióng ngang phía , Cố Cẩn ở phía điều khiển ghi đông, nếu đường thuận lợi, đó chắc chắn là cảm giác nhất đời. Nếu thuận lợi, Cố Cẩn ngã, thì đó cũng là cô và cùng ngã, cho dù ngã đau, thì cũng thật .
“Mặt cô đủ lớn ?” Cố Cẩn lạnh lùng buông một câu.
“...” Tần Hương. Sờ sờ mặt , mặt cô lớn nhỏ, trong thôn cũng nhiều cô xinh mà.
Cố Cẩn hừ lạnh một tiếng, co chân, trèo lên xe đạp, hai chân nhấn bàn đạp, chiếc xe đạp mang theo , "vèo" một cái biến mất thấy tăm .
“...” Tần Hương lúc mới hiểu , Cố Cẩn bỏ .
...
Cảm giác đạp xe thật tuyệt.
Gió lướt qua tai.
Tần Du, cô gái đó, vẫn luôn một chiếc xe đạp, bây giờ đang cưỡi chính chiếc xe mà cô .
Tưởng tượng vẻ mặt hưng phấn của Tần Du khi thấy chiếc xe của , trong lòng Cố Cẩn liền cảm thấy một tư vị khác lạ.
Nghĩ đến đây, lập tức đầu xe, trở trấn.
Vào tiệm cắt tóc: “Ông chủ, tỉa tóc cho một chút. Không cần cắt cua, chỉ tỉa tóc ở gáy và hai bên tai thôi.”
Từ tiệm cắt tóc , Cố Cẩn một cửa hàng quần áo: “Ông chủ, lấy cho cái áo sơ mi . Còn nữa, đôi giày da .”
...
Tần Du hôm nay đến Cửa hàng Hợp tác xã (Cung Tiêu Xã) của công xã, mua một ít thức ăn chăn nuôi cho bầy vịt.
Nghe ở công xã bên cạnh, trại vịt giống bên đó ấp nở một lứa vịt con, cô đến xem, đó đặt hàng .
Vừa mất cả một buổi sáng, bây giờ giao thông thuận tiện, xa dựa sức chân.
Trước đây cô từng bộ đến huyện Xuyên Nam, cũng từng bộ từ huyện Xuyên Nam về.
Đi lên trấn mười mấy cây cũng là về về.
hôm nay đường đặc biệt mệt, chút thở , hai chân mỏi nhừ.
Nhớ tới mấy chục năm các loại phương tiện giao thông, máy bay, tàu hỏa, ô tô, tàu điện ngầm, taxi... xa chẳng tốn chút sức lực nào. Không những phương tiện nhanh đó, thật sự , một chiếc xe đạp thôi cũng là hạnh phúc lắm .
Tần Du bao giờ khao khát một chiếc xe đạp như hôm nay.
Có xe đạp, cô lên trấn cũng tiện, về cũng tiện.
Đợi khi cô giải quyết xong nạn châu chấu đợt "song thương" , tích góp chút tiền, cô nhất định mua một chiếc xe đạp!
Tần Du hạ quyết tâm.
...
Cố Cẩn cắt tóc xong, đội một chiếc mũ rơm mới mua, mặc áo sơ mi mới và đôi giày da đen bóng loáng, phía xe treo hai cái sọt nhỏ, trong sọt đựng đầy vịt con lông vàng xù, một nữa cưỡi lên xe, thẳng tiến về công xã.
“Xe đạp! Mọi mau ! Công xã chúng đạp xe đạp kìa! Toàn xem phim mới thấy xe đạp!”
“Để xem, để xem, ôi chao, là đồng chí Cố thanh niên trí thức ?”
“ ! Đồng chí Cố mua xe đạp. Thật là oai phong quá.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-147-nguoi-mat-du-lon-sao.html.]
“Trời ạ, chiếc xe đạp mới quá, quá!”
“Đồng chí Cố cũng trai quá...”
Ánh chiều tà rọi xuống con đường lớn của công xã, gió nhẹ thổi qua, lá cây hai bên đường khẽ rơi xuống, bánh xe đạp nghiền qua lá cây, phát tiếng xào xạc, khuôn mặt tuấn tú của Cố Cẩn nở nụ thanh xuân phơi phới, áo mới ngựa quý, phong lưu bảnh bao.
Những dân làng đang nghỉ chân bên sườn đồi ruộng đồng đều dừng theo.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Tần Du từ núi cắt một ít cỏ dại tươi về, cỏ dại rửa sạch, băm nhỏ, trộn với cơm nguội và thức ăn chăn nuôi tinh quý, cô cho bầy vịt ăn.
Đám vịt chỉ cần tập hợp sức chiến đấu, đến thời khắc mấu chốt, chúng đều sẽ biến thành công thần.
Cố Cẩn dừng xe ở con dốc đá gần sân nhà , con dốc nhỏ gập ghềnh, Cố Cẩn cau mày, bây giờ là xe.
Con đường lát đá như thế , lên xuống xe chẳng tiện chút nào. Xem , ở bên cạnh đường đá, tu sửa thêm một con đường bằng phẳng.
Hiện tại, chỉ thể vác chiếc xe đạp của lên dốc.
Thanh niên trí thức trẻ tuổi, mới ngoài hai mươi, sức lực dồi dào, Cố Cẩn một vai vác sọt vịt con treo ở gióng ngang, một tay vác xe đạp hùng dũng lên dốc.
Đoạn dốc lên sân dài lắm, tuy tuổi trẻ sức nhiều, nhưng khi lên đến sân, mệt thở dốc cũng là giả.
Cố Cẩn ngẩng mắt, liền thấy Tần Du đang ở bên sân "Cạc cạc cạc..." gọi vịt ăn, nhớ tới cảnh tượng dân làng chân núi đạp xe, Cố Cẩn dừng một chút.
Đặt sọt vịt con lên gióng ngang của xe, cởi mũ rơm đầu xuống, dùng tay vuốt tóc, chỉnh quần áo, cúi đầu đôi giày da chân.
Mọi thứ, đều y hệt như lúc mới lấy đồ ở trấn.
Hoàn mỹ.
Tần Du vẫn đang cho vịt ăn, ánh mắt bầy vịt tràn đầy yêu thương... Cố Cẩn ở cửa sân một lúc lâu, Tần Du cũng phát hiện về.
“Khụ khụ...” Cố Cẩn ho khan hai tiếng.
Tần Du đầu .
Cằm Cố Cẩn nhếch lên, mặt đều là vẻ kiêu ngạo và tự mãn.
Hắn lâu thấy Tần Du dùng ánh mắt thuần túy nhất đó để , dùng tư thái tự tin nhất và trang phục mỹ nhất để hấp dẫn cô.
Tần Du thấy tiếng ho của Cố Cẩn, phản ứng đầu tiên là bệnh cảm của Cố Cẩn trở nặng? , Cố Cẩn ánh chiều tà, sắc mặt bình thường, tư thế ngạo nghễ, vẻ gì là bệnh cả.
điều cô kinh ngạc là, mặt Cố Cẩn chiếc xe đạp mà cô hằng ao ước!
“Thế nào?” Trong mắt Cố Cẩn đều là chờ mong và đắc ý hỏi.
Ánh mắt Tần Du vẫn rời khỏi chiếc xe mặt : “Oách!”
Khuôn mặt kiêu căng của Cố Cẩn giãn , từ , thích.
“Còn gì nữa ?”
“Đáng yêu!” Tần Du trả lời.
Từ tuy lệch, nhưng cũng thích.
“Không còn gì nữa ?” Cố Cẩn hỏi tiếp.
Tần Du vui vẻ chạy đến mặt , : “Cố Cẩn, xe đạp của oách thật. Anh mua đám vịt con đáng yêu , là mua cho em ?”
“...” Cố Cẩn.
Oách , mà là chiếc xe đạp.
Đáng yêu cũng , mà là đám vịt con xe.
“Cho nên, em chỉ thấy xe và vịt?” Cố Cẩn nghiến răng hỏi.
“Còn , cái mũ rơm xe , cũng mới, !” Tần Du trả lời.
“...” Khuôn mặt tuấn tú mới giãn của Cố Cẩn, một nữa sa sầm xuống.