Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 145: Nhẹ điểm! Bà xã!

Cập nhật lúc: 2025-11-08 05:40:00
Lượt xem: 65

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sau bốn bước vọng, văn, vấn, thiết (, , hỏi, bắt mạch), Tần Du chẩn đoán chắc chắn, Cố Cẩn cảm mạo do dính mưa.

 

Ẩm khí tích tụ trong , gây đầu nặng chân nhẹ, tứ chi rã rời.

 

Nếu khỏi nhanh nhất, ngoài việc uống thuốc, còn một cách nhanh chóng và hiệu quả nhất, đó là cạo gió.

 

Cạo gió thể đả thông kinh lạc, cải thiện tuần , loại bỏ ẩm khí trong cơ thể, đơn giản, nhanh chóng và tiện lợi.

 

Cô xuống giường, lấy cái ba lô của . Từ khi sống , trong ba lô của cô chứa đủ thứ cô cần. Miếng sừng trâu cạo gió là một trong đó.

 

Ở nông thôn cạo gió dùng thìa sứ hoặc đồng xu, nhưng vật liệu nhất chính là sừng trâu.

 

Đổ một ít dầu bôi trơn, xoa lên tấm lưng của Cố Cẩn.

 

Xúc cảm mát lạnh truyền đến từ lưng, cảm nhận rõ ràng bàn tay cô gái chút thô ráp nhưng dùng sức dứt khoát, ấn lên lưng mang cảm giác vô cùng thoải mái, dường như thể xua mệt mỏi và uể oải.

 

Cảm giác thoải mái đó kéo dài một giây, Cố Cẩn đau đến mức hét lớn: “A! Đau!”

 

Tần Du mặt cảm xúc, ấn cái đầu đang ngẩng lên kêu đau của Cố Cẩn xuống, lạnh lùng : “Nằm yên cho .”

 

Miếng sừng trâu cạo xuống một đường, tấm lưng Cố Cẩn lập tức đỏ ửng một mảng. Đỏ rực lên. Màu da cho thấy, đúng là nhiễm ẩm nặng.

 

Tần Du tay càng mạnh hơn.

 

“A! Đau! Tần Du, c.h.ế.t mất. Em buông .” Cố Cẩn Tần Du đè chặt, kêu la inh ỏi.

 

“Anh mà c.h.ế.t ? Lát nữa sẽ sướng đến c.h.ế.t thì !” Cạo gió xong, cả sẽ thấy nhẹ nhõm, đặc biệt thoải mái.

 

“Em nhẹ tay một chút, nhẹ một chút, ?” Cố Cẩn đau thật sự. Hắn thường xuyên rèn luyện, cơ bắp, nhưng da dày, cạo thế , đau đến mức tứ chi duỗi thẳng đơ.

 

“Nhẹ tay thì tác dụng gì? Đã cho cảm giác!” Lực tay Tần Du mạnh thêm một phần, cạo một đường từ bả vai thẳng xuống thắt lưng, thản nhiên : “Anh giỏi lắm ? Miệng lưỡi cứng rắn lắm ?”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

“Bị cảm mà còn nhảy xuống sông bắt cá! Không cảm thì đụng nước lạnh ?” Tần Du cất giọng lạnh lùng hỏi.

 

“...” Tiếng kêu của Cố Cẩn lập tức nhỏ một quãng.

 

“Anh tuổi mèo ? Tưởng chín cái mạng chắc? Dám lấy tính mạng đùa giỡn! Đừng với là ngoài ý , cái ý nghĩ đó thôi là đáng trời đ.á.n.h ! Giỏi giang ! Ngon lành ! Anh ngon nữa cho xem!” Tần Du càng giọng càng trầm, bao nhiêu tức giận dồn nén cả ngày trời đều tuôn hết.

 

Cố Cẩn bao giờ , cái miếng sừng cạo gió nho nhỏ , uy lực lớn đến . Đau đến nghiến răng nghiến lợi, càng ngờ, tay của Tần Du càng lúc càng nặng. Cô thật sự đang cạo đến c.h.ế.t.

 

“Tần Du, em nhẹ tay chút! Nhẹ chút! Bà xã ơi! Anh, chịu nổi...” Bị áp bức đến mức , Cố Cẩn nào còn dám tranh cãi, ngoài la hét thì chỉ la hét, cái gì mà cao lãnh ngầu lòi, vứt sạch sành sanh. Chỉ cần đau là .

 

“Sau còn dám láo nữa ? Sau còn gây sự cho nữa ?” Tần Du ấn mạnh miếng sừng, gằn giọng hỏi.

 

Cố Cẩn dở dở , đành nhận thua: “Không láo nữa. Em là giỏi nhất, em lợi hại nhất!”

 

Tay Tần Du từ từ nhẹ : “Thấy ngoan ngoãn như , tạm thời nhẹ tay một chút.”

 

Nhớ Cố Cẩn cảm là vì hôm qua nhường ô cho cô, tự dầm mưa mà thành, Tần Du cũng thấy chột . Căn nguyên của chuyện hóa là cô.

 

“Được , cạo nốt đường cuối cùng.” Tần Du cạo một đường dọc sống lưng .

 

Toàn là xương, Cố Cẩn cảm nhận lực cạo mạnh một chút, cả liền căng cứng, đó tay chân đập mạnh xuống giường, thều thào : “Anh thật sự cái tiểu yêu tinh hành hạ đến c.h.ế.t mất!”

 

“... Được đấy. Chỉ thiếu nước sướng c.h.ế.t thôi!” Tần Du dậy, cất miếng sừng cạo gió : “Ngủ cho ngon . Hôm nay cần tắm rửa.”

 

...

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-145-nhe-diem-ba-xa.html.]

Bên ngoài, Quách Quế Trân và Lương Quân sững trong sân.

 

Nghe đoạn đối thoại của Tần Du và Cố Cẩn, cả hai , mặt đỏ bừng tai nóng ran.

 

Họ thấy cái gì ? Cố Cẩn đang hét lớn: “Nhẹ chút, nhẹ chút! Bà xã ơi! Nhẹ chút!”

 

“Anh thật sự cái tiểu yêu tinh hành hạ đến c.h.ế.t mất!”

 

Tần Du thì : “Được đấy, chỉ thiếu nước sướng c.h.ế.t thôi.” “Ngủ cho ngon . Hôm nay cần tắm rửa!”

 

Họ thấy tiếng giường rung động, tiếng “bốp, bốp, bốp” đập ván giường hết đợt đến đợt khác, thấy tiếng Cố Cẩn la hét mỗi lúc một lớn, thấy cả giọng Tần Du đang thản nhiên tính sổ.

 

Tần Du nay dễ bắt nạt. Buổi chiều lúc huấn luyện và Lý Vệ Dân, cái dáng vẻ nhỏ nhắn đó hung dữ đáng sợ.

 

Họ cũng Tần Du sẽ dễ dàng bỏ qua cho Cố Cẩn, nhưng ngờ rằng, cách Tần Du “xử lý” Cố Cẩn là thế !

 

Rốt cuộc là họ thấy cái gì? Trời ơi, cảnh quả thực quá nóng bỏng! Chỉ dùng lỗ tai thôi mà họ cả một bữa tiệc thị giác!

 

Trong phòng, Cố Cẩn từ giường bước xuống, xuyên qua tấm rèm cửa dày, họ thể lờ mờ thấy dáng Cố Cẩn đang cài cúc áo, còn giọng của : “ là bây giờ thoải mái hơn nhiều. Rất thoải mái.”

 

Quách Quế Trân mặt đỏ tai hồng, Lương Quân thì cả căng cứng.

 

Cậu vội kéo Quách Quế Trân chạy ngay ngoài sân.

 

Quách Quế Trân đặt vội túi cá khô mái hiên nhà Tần Du, dám dừng chút nào, hỏa tốc chạy theo Lương Quân.

 

Nếu Tần Du và Cố Cẩn phát hiện họ trong sân, thì sẽ hổ bao nhiêu.

 

“Quế Trân, Cố và chị dâu gì thế, ?” Vừa khỏi sân, Lương Quân liền hỏi.

 

Quách Quế Trân hờn dỗi mắng một câu: “Làm gì mà rõ hơn ?”

 

Đều là lớn cả . Tự , nhưng cũng thường xuyên đến. Trong thôn xưa nay thiếu mấy chuyện tục.

 

“Quế Trân, là... đau lắm ?” Lương Quân kéo tay Quách Quế Trân, cẩn thận hỏi, lòng rộn ràng.

 

“...” Quách Quế Trân lườm : “ ?”

 

“Quế Trân, là... chúng cũng thử xem?” Lương Quân cọ cọ lòng bàn tay Quách Quế Trân, xoa nhẹ lên đầu ngón tay cô.

 

Quách Quế Trân mặt đỏ như gấc, : “Thử cái gì mà thử? Anh Cố và chị dâu kết hôn, đó là danh chính ngôn thuận. Chúng thì tính là gì?”

 

“Chúng cũng là danh chính ngôn thuận mà. Chúng đang tìm hiểu .”

 

“Không !”

 

mà Quế Trân, khó chịu lắm. Em sờ thử chỗ của ...”

 

Quách Quế Trân giật phắt tay , hối hận : “Lẽ nên rủ đưa cá khô mới !”

 

“Quế Trân, chỉ cọ cọ thôi ? Anh cọ cọ thôi!” Lương Quân ghé sát mặt .

 

Quách Quế Trân chút khách khí, giáng cho một cái tát.

 

Lương Quân sững một lúc, sáp gần. Lần đầu tiên hôn Quách Quế Trân cũng cự tuyệt. hiểu một đạo lý, theo đuổi con gái là càng cản thì càng hăng, nản lòng, buông tay!

 

Trăng non vắt vẻo trời, gió rừng khẽ thổi, trong rừng sóng lòng cuộn trào, đây chắc chắn là một đêm bình yên, luôn những chuyện kinh thiên động địa đang xảy .

 

 

Loading...