Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 142: Nhà ta đều là heo!

Cập nhật lúc: 2025-11-08 05:39:57
Lượt xem: 62

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Du phòng bếp, cô chuẩn chút đồ ăn, náo loạn một hồi như , cơm vẫn là ăn, bỏ đói chính giải quyết gì.

 

Cái loại như Cố Cẩn, chính là thiếu đòn, mắng hả giận, đ.á.n.h cũng hả giận, trong lòng thật nhiều tức giận.

 

Đại khái là cô thật sự nổi giận, Cố Cẩn khi nhà, liền ngoài nữa.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Biết ngại ngùng , cũng coi như tự hiểu lấy!

 

Cố Cẩn mơ hồ động tĩnh trong phòng bếp lớn, cần , cô gái nhỏ đang nổi giận, tiếng băm thớt vang lên đùng đùng, lúc bẻ củi cũng là tiếng cành cây gãy rắc rắc… Nghe những động tĩnh , Cố Cẩn khoé miệng nhếch lên, rốt cuộc cũng động tĩnh, còn giống như cái gì cũng , coi khí.

 

Lần chuyện c.h.ế.t đuối, thật sự là một chuyện ngu xuẩn.

 

Tần Du , để ý đến .

 

Chút nước , đối với , kỳ thực một chút uy h.i.ế.p cũng , chỉ là lúc đó đầu giống như gõ một cái, cả đều hôn mê, tiếp theo là cả vô lực, nước cùng vô thứ cuốn lấy , còn chút sức lực nào, cái gì cũng nắm .

 

Cũng may từng là kiện tướng bơi lội, công phu nín thở nước , bằng , thể thật sự cứ như mà xong đời.

 

Là cô , là cô gái nhỏ mà nay để mắt cứu .

 

Cô dường như tiềm lực và sức lực vô tận, luôn kinh ngạc và khiếp sợ.

 

“Du Nha, Tiểu Cố thế nào ?” Tần Du bên mới xong cơm, Thẩm Hồng Mai liền tới, vẻ mặt lo lắng và tức giận, trách mắng, “Con bé c.h.ế.t , Tiểu Cố xảy chuyện lớn như , con cũng với một tiếng. Mẹ khác , hồn đều dọa bay mất.”

 

giỏi bắt cá, hôm qua trời mưa, đất đai ẩm ướt, bà mảnh đất cát nhà , xới đất chuẩn trồng ít rau ăn.

 

Vừa mới về, liền trong công xã xôn xao, may quá, thanh niên trí thức Cố mạng lớn.

 

hỏi mới , Cố Cẩn rơi xuống sông thiếu chút nữa c.h.ế.t đuối.

 

“Mẹ, . Đang nghỉ ngơi.” Tần Du trả lời.

 

“Mẹ xem.” Thẩm Hồng Mai lập tức về phía phòng Tần Du.

 

Tần Du nháy mắt phản ứng , ngăn ở mặt Thẩm Hồng Mai, :

 

“Mẹ, Cố Cẩn lúc ngủ, thích khác phiền. Chờ dậy, con cùng qua chỗ và bà nội báo cáo?”

 

“Mẹ cần các con báo cáo cái gì? Thằng bé ngạt nước như , con kêu bác sĩ tới xem ?” Thẩm Hồng Mai quan tâm hỏi.

 

“Lúc Lương Quân xuống núi, con với , kêu bác sĩ lát nữa tới xem.” Tần Du trả lời.

 

Kỳ thực cũng cần kêu.

 

Cô đều thể .

 

Cố Cẩn cường thể tráng, tuy ngạt nước, nhưng khi cô xử lý, khôi phục tồi.

 

“Con cũng quá để tâm .” Thẩm Hồng Mai bất mãn .

 

“Mẹ, con lo lắng mà. Mẹ còn ăn cơm đúng ? Hay là cùng ăn cơm ?” Tần Du với Thẩm Hồng Mai.

 

Thẩm Hồng Mai thở dài một :

 

“Được. Mẹ thấy Tiểu Cố việc gì, mới về.”

 

“……” Tần Du kéo kéo khoé miệng gượng, , “Mẹ, con chút nhà xí. Mẹ giúp con xào một chút đồ ăn, ?”

 

“Đi .” Thẩm Hồng Mai vẫy vẫy tay.

 

Tần Du thở phào một , may mắn cơ trí.

 

Bằng Thẩm Hồng Mai phát hiện cô và Cố Cẩn ngủ riêng phòng.

 

“Cố Cẩn, tỉnh ! Mẹ tới.” Tần Du lặng lẽ đẩy cửa phòng Cố Cẩn, lay lay Cố Cẩn.

 

Cố Cẩn ngủ mơ mơ màng màng, mặt vẫn còn chút tái nhợt, nhíu nhíu mày, đầu nặng trĩu :

 

“Thì thế nào?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-142-nha-ta-deu-la-heo.html.]

 

“Anh ngủ bên , ngủ bên , thế nào?”

 

“Không thế nào.” Cố Cẩn trả lời.

 

“Dậy cho ! Qua giường !” Tần Du dùng sức lay Cố Cẩn.

 

Đầu Cố Cẩn chợt chút thanh tỉnh, giọng so với lúc còn suy yếu hơn:

 

dậy nổi. Cô đỡ .”

 

“……” Tần Du chút cho một nắm đấm.

 

“Không dậy nổi, cô đỡ, thì thôi. cứ đây, lát nữa khát nước, liền kêu giúp.” Cố Cẩn yếu ớt .

 

Tần Du nghiến răng.

 

Hắn đây là cố ý!

 

Biết cô để ý Thẩm Hồng Mai, nên uy h.i.ế.p cô.

 

“Được, đỡ !” Tần Du c.ắ.n răng , kéo Cố Cẩn từ giường dậy.

 

Cô rõ ràng cảm giác phối hợp, dùng sức kéo cũng kéo nổi.

 

choáng đầu, chân nặng.” Cố Cẩn ngẩng đầu, mặt mang theo vài phần tiểu ủy khuất .

 

Gương mặt cô tát vẫn còn đỏ bừng, trong đôi mắt sâu thẳm là đáng thương, Tần Du cảm giác trách cứ thêm, cũng là đạo đức.

 

cõng !” Giọng Tần Du càng thêm trầm lãnh .

 

“Được.” Cố Cẩn đáp trôi chảy.

 

“……” Tần Du trong lòng mắng to hổ, cúi khom lưng, vòng qua n.g.ự.c ôm lấy lưng .

 

Cố Cẩn khoé miệng nhếch lên, đều là tiểu mãn nguyện khi thực hiện .

 

“Nặng c.h.ế.t! Nặng như heo!” Tần Du mắng tiếng.

 

“Cô oan uổng .” Cố Cẩn yếu ớt , trong thanh âm đều là nghiêm túc, “Heo ít nhất cũng 150 cân, cô tiếp tục cho nó ăn nó tiếp tục lớn. 120 cân, ăn thế nào cũng mập, dáng tiêu chuẩn. Hơn nữa, cô cõng qua heo bao giờ ?”

 

“…… Ha hả……” So sánh , vẻ lý, nhưng trong mắt Tần Du, cũng gì khác , “120 cân heo, với 150 cân heo, trong mắt , cũng kém bao nhiêu! Cho ăn thêm chút cám heo, trọng lượng liền lên ngay!”

 

“……” Cố Cẩn. Cô thật đúng là coi là heo!

 

Tần Du mặt , Cố Cẩn khách khí lên lưng cô.

 

Chỉ là vóc dáng quá cao, Tần Du tuy là cõng , nhưng hai chân dài của cũng là kéo lê mặt đất.

 

Vốn nghĩ khó cô, nhưng nghĩ bộ dáng bá đạo hung ác của Tần Du, Cố Cẩn liền trêu cô một chút, áp cô một chút.

 

“Trước cõng heo, nhưng bây giờ vinh hạnh . Đang cõng heo!” Tần Du kéo Cố Cẩn hai bước, ngữ khí sâu kín .

 

“……” Cố Cẩn cũng giận, thẳng dậy, ôm lấy bả vai cô, ngữ khí sâu kín , “Thế giới câu ‘ngưu tầm ngưu, mã tầm mã’, là heo, kết hôn với là cái gì? Để nghĩ xem, ân, đúng , hẳn là gọi là heo !”

 

Tần Du con ngươi trầm xuống, hung hăng ở chân Cố Cẩn dẫm một cái, :

 

“Nhà mới là heo!”

 

phủ nhận.” Cố Cẩn khoé miệng ý thực hiện càng rõ ràng, nhạt thanh thanh , “Nhà đều là heo!”

 

Tần Du tức điên, mắng đến cuối cùng, mắng vẫn là .

 

“Du Nha, con ở nhà chính?” Thẩm Hồng Mai động tĩnh trong phòng, cầm xẻng nấu ăn ngó nhà chính.

 

Nhà chính, con gái bà đang đỡ con rể, hai chiều cao chênh lệch, Tần Du mặt Cố Cẩn, chim nhỏ nép , mặt bọn họ đều là tươi , hình ảnh , thật đúng là mắt.

 

“Nga. Con đến xem Cố Cẩn. Anh ! Con liền dìu trong nhà.” Tần Du che sự chột của trả lời Thẩm Hồng Mai.

 

 

Loading...