Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 133: Vịt chết cái mỏ vẫn còn cứng

Cập nhật lúc: 2025-11-08 02:40:15
Lượt xem: 54

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Không nguyên nhân gì!” Cố Cẩn trả lời.

 

Nguyên nhân kiểu thật khó mở miệng.

 

“Cố ca, thật lúc em hỏi thử chị dâu một chút. Giọng chị dâu cũng u oán lắm.”

 

Hứa Cây Cột phần chắc chắn, trong mối quan hệ giữa Cố ca và chị dâu, chị dâu càng ở thế chủ động.

 

Chị dâu tài kiếm tiền của , vốn dĩ coi đây là chuyện gì to tát, thậm chí còn , từ đến nay chị vẫn chỉ một , điều cho thấy chị vốn dĩ hề coi Cố Cẩn là một phần trong cuộc sống của .

 

Ngược Cố Cẩn bên , một lời, cứ âm thầm u uất, đủ loại ấm ức và tức giận, nhưng cố tình sĩ diện, tự một buồn rầu.

 

Khác biệt quá rõ ràng.

 

“Ồ?” Cố Cẩn bắt đầu hứng thú, thì Tần Du cũng vui? “Cô u oán kiểu gì?”

 

“……” Hứa Cây Cột nhất thời ngây ngẩn cả .

 

Mới còn buồn bã khổ sở cái dạng gì, mà giờ lập tức đầy m.á.u sống , tràn ngập hứng thú.

 

“Ách……” Hứa Cây Cột vắt óc suy nghĩ, nặn một đáp án vô cùng trừu tượng, “Trông chị vẻ tâm trạng sa sút, nhưng gì cả. Chính là cái kiểu cảm giác thấy cuộc sống gì đáng mong đợi.”

 

Cố Cẩn mắt sắc bén Hứa Cây Cột, còn xong, liền hừ lạnh một tiếng:

 

“Hứa Cây Cột, cứ tiếp tục bịa cho !”

 

Tần Du ở mặt , thì tỏ thờ ơ, hờ hững xa cách.

 

Sao thể ở mặt một kẻ thu mua như mà bộc lộ tâm tư chứ.

 

Hơn nữa với cái dáng vẻ tham tiền của cô, phản ứng nên nhất chính là, trong mắt đều là đồng xu tiền giấy, mặt tràn ngà ngập bởi niềm vui sướng do kiếm tiền mang .

 

Sao thể cái cảm giác cuộc sống đáng mong đợi ?

 

“……” Hứa Cây Cột lập tức ngừng trả lời.

 

Cố Cẩn vạch trần , bịa tiếp cũng chẳng ý nghĩa gì.

 

Nếu Cố ca chính là Cố ca, cái gì cũng thấu triệt, ánh mắt thật độc.

 

Hắn xem chuyện khác thì lợi hại như , tại tình cảm của chính chứ?

 

Tình cảm , rõ ràng là chị dâu nhà chiếm thế thượng phong mà.

 

“Cố ca, mấy chuyện khác em tạm thời nữa. Nói cái gì hữu dụng , em cảm thấy việc cấp bách bây giờ là nhất định cho chị dâu hiểu, ở trong lòng chị là vô cùng quan trọng, là thể thế. Anh cho chị hiểu rõ vị trí tuyệt đối của chị trong lòng . Có là trong lòng thì mới để ý chứ.”

 

Hứa Cây Cột , gõ trúng tim Cố Cẩn.

 

“Hơn nữa, em cũng , phụ nữ là dỗ. Em thể giống mấy ông gia trưởng khác, về nhà là vắt chân lên ghế, chờ vợ nấu cơm xào rau, vợ bận rộn trong ngoài, bận sống bận c.h.ế.t, em cũng phụ lấy một chút. Chúng chỉ cần tuỳ tiện phụ một tay, các cô liền sẽ vui vẻ. Không thể giúp bao nhiêu, mà là chúng chỉ cần thái độ đó, các cô liền vui vẻ. Vợ vui vẻ, em cũng vui vẻ ? Vợ vui vẻ, cả nhà đều vui vẻ, chẳng lẽ ?” Hứa Cây Cột với Cố Cẩn bằng giọng đầy sâu sắc.

 

Cố Cẩn thần sắc lạnh băng, hừ lạnh một tiếng, hỏi:

 

“Hứa Cây Cột, kết hôn ?”

 

“……” Hứa Cây Cột chút ngớ ngẩn, “A? Vẫn ?”

 

“Vậy vợ ?” Cố Cẩn tiếp tục hỏi.

 

“……” Hứa Cây Cột ngượng ngùng, đáp, “Em còn kết hôn, lấy vợ?”

 

“Vợ còn . Mà cũng thao thao bất tuyệt với ! Có kinh nghiệm thực tiễn hẵng tới đây dạy bảo .”

 

“……” Thôi ! Coi như lắm mồm.

 

“Trông cửa hàng cho . Kiếm tiền cho , tiền mới cưới một vợ !” Cố Cẩn lên, ánh mắt lạnh lùng, ném một câu cho Hứa Cây Cột.

 

Hứa Cây Cột , nhưng cũng dám tiếng, Cố ca cao lãnh bá khí nhà bọn họ, thần sắc dịu xuống , vì cái gì còn vịt c.h.ế.t cái mỏ vẫn còn cứng như ?

 

“Vâng. Cẩn tuân lời Cố ca dạy bảo. Cố ca, yêu chị dâu cho nhé! Lần hai cùng tới, em chủ, mời hai ăn cơm!” Nhìn bóng dáng Cố Cẩn nghênh ngang rời , Hứa Cây Cột nén hô lớn.

 

Bước chân Cố Cẩn khựng .

 

Chữ “yêu” trong câu “yêu chị dâu cho ” đ.â.m thật sâu lòng , giống như một tảng đá lớn nặng nề ném mặt hồ tĩnh lặng, b.ắ.n lên những bọt nước mạnh, gợn lên từng vòng sóng.

 

Yêu Tần Du cho ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-133-vit-chet-cai-mo-van-con-cung.html.]

 

Yêu Tần Du?

 

Hắn yêu Tần Du ?

 

Hắn ghét cô!

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Hắn và cô chỉ là quan hệ thỏa thuận.

 

Hắn chỉ duy trì quan hệ thỏa thuận với cô mà thôi.

 

“Ầm ầm! Ầm ầm!”

 

Thời tiết mùa mưa dầm, chợt âm chợt nắng, mới còn trời quang mây tạnh, bỗng nhiên hề báo đ.á.n.h hai tiếng sấm, bầu trời bao la như kéo lên một tấm màn sân khấu màu đen khổng lồ, nặng nề đè xuống mặt đất, ngay đó, từng vệt chớp xẹt qua chân trời.

 

“Cố ca, sắp mưa ! Khoan ! Đợi tạnh mưa hẵng !” Hứa Cây Cột thấy trời , vội lớn tiếng gọi Cố Cẩn .

 

Cố Cẩn đầu, nhíu mày, ý định trú mưa, chỉ một câu:

 

“Dù!”

 

Hứa Cây Cột “Nga” một tiếng, lập tức chạy về cửa hàng, lấy hai cây dù che mưa mới tinh.

 

nghĩ , Cố ca vội vã như , khẳng định là lo lắng chị dâu cũng gặp mưa.

 

Hắn nhanh chóng đặt một cây dù xuống.

 

Chỉ đưa cho Cố Cẩn một cây dù.

 

Cố Cẩn nhận lấy dù, nhanh chóng bước con đường nhỏ đang mây đen che phủ.

 

Hứa Cây Cột khoé miệng mím , thông minh như , cũng chỉ đưa cho Cố Cẩn một cây dù, đến lúc đó với chị dâu cùng che một cây dù, dù ôm eo một cái, dắt tay một cái, chẳng là quan hệ sẽ ngay thôi !

 

 

Chợ tự do.

 

Tần Du mười con vịt thành phẩm và năm mươi con vịt con mua, chút gian nan.

 

để mang đám vịt về mà gây ồn ào?

 

Vịt kêu cạc cạc cạc, một đường kêu ngừng, nếu đường thấy, khẳng định sẽ nghi ngờ, tại mua nhiều vịt như .

 

Lại còn mua nhiều vịt lớn như ?

 

Tần Du rối rắm một hồi lâu, cô quyết định đem vịt con và vịt lớn đều gửi chỗ ông chủ, sáng mai đến, nhân lúc trời còn sáng, gánh về.

 

Ông chủ một chút cũng keo kiệt, cô đề nghị , lập tức liền đồng ý.

 

Tần Du tâm tình , lên, chuẩn lập tức về công xã.

 

Bây giờ vẫn còn sớm, khi về nhà, cô còn thể nhiều việc.

 

Chỉ là, ngờ tới, cô lúc mới khỏi trấn một hai cây , dọc đường sấm chớp giật đùng đùng, cô cũng chỉ mang theo một cái nón lá, mang áo mưa, cũng mang dù.

 

Ngẩng đầu bầu trời mây đen vần vũ báo hiệu cơn mưa sắp tới, thầm kêu , hôm nay khẳng định là xối thành gà lột .

 

Trên đoạn đường , nhà dân nào.

 

Cây to thì nhiều, nhưng thời tiết dông bão thế kỵ nhất chính là cây to.

 

Tần Du c.ắ.n môi suy nghĩ một chút, yên xối ướt, bằng chạy nhanh xối ướt.

 

Đem ba lô lưng gỡ xuống, ôm trong ngực, bên trong đều là gia vị mua, dùng vải bọc , nếu xối ướt, là lãng phí hết.

 

Tiền dễ kiếm, nếu mà lãng phí, cô đau lòng.

 

Tần Du băng qua con đường lớn trong núi, một đường chạy như bay.

 

Cố Cẩn tự nhận đường cũng coi như nhanh, một hồi lâu, cũng thấy bóng dáng Tần Du đường cái.

 

Chẳng lẽ cô còn ở trấn?

 

Hay là sắc trời mây đen che lấp, cô ngốc nghếch ngã xuống sườn dốc nhỏ ven đường nữa ?

 

 

Loading...