Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 129: Đều là tiền của Cố Cẩn

Cập nhật lúc: 2025-11-08 02:40:11
Lượt xem: 56

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tần Du đem cỏ heo về trại heo xong, từ trong nhà lấy một túi đường đỏ đưa cho Hạ Thanh Liên.

 

Thời buổi , đường đều là thứ quý giá, mua cần tem đường, nhà bình thường đều nỡ dùng.

 

Hạ Thanh Liên thấy Tần Du một đưa cho ít nhất một cân đường đỏ, trong lòng chút cảm động, nhưng nhiều hơn là chua xót.

 

Nhà Tần Du tiền, là chuyện cả công xã đều . Bây giờ tay tặng hào phóng như , cần cũng nguyên nhân.

 

Nhất định là Cố Cẩn cho cô đủ nhiều tiền, để cô thể tùy ý mua sắm.

 

“Tần Du, thật là khách khí quá.”

 

“Sức khỏe là quan trọng nhất. Cậu đừng khách khí với tớ, nếu khách khí với tớ, tớ cũng cảm ơn giúp tớ cắt cỏ heo thế nào đây!” Tần Du sang sảng .

 

“Cậu . Vậy tớ nhận nhé.”

 

“Chắc chắn nhận! , tớ mới thêm bánh ú, cũng mang mấy cái về ăn. Bên trong táo đỏ lạc, con gái ăn .” Tần Du nhét mấy cái bánh ú cho Hạ Thanh Liên.

 

“Tớ chỉ thể ngừng cảm ơn thôi.” Hạ Thanh Liên ngượng ngùng .

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Ký túc xá công xã.

 

Triệu Triều Hà chán c.h.ế.t, chỉ thể cùng mấy thanh niên trí thức từ trong thành đến c.ắ.n hạt dưa tán gẫu.

 

“Tao thấy con Hạ Thanh Liên tìm Tần Du .” Tần Minh Nguyệt, quan hệ vẫn luôn tồi với Triệu Triều Hà, .

 

“Lần còn đến nhà Tần Du ăn cơm, bây giờ quan hệ của nó với Tần Du nồng nhiệt phết.” Mạc Thúy Liên phụ họa.

 

Triệu Triều Hà họ , trong lòng sôi máu, khinh bỉ : “Quan hệ nữa, Cố Cẩn cũng thèm liếc nó một cái!”

 

“Chị Hà, Hạ Thanh Liên là loại phụ nữ bình thường . Mặt dày, gì cũng chỉ tranh giành. Chị cũng , nó tiếp cận Tần Du là vì Cố. Chị mà ngăn cản, lỡ Cố ly hôn với con mụ nhà quê , nó nhanh chân đến . Vậy chị chẳng là bận rộn công cốc .”

 

Tần Minh Nguyệt và Mạc Thúy Liên, lúc ở Kinh đô quan hệ với Triệu Triều Hà.

 

Cố Cẩn một đám đàn em, Triệu Triều Hà cũng hưởng thụ cảm giác thành tựu khi mấy cô em gái theo . Sau khi xuống nông thôn, quan hệ với hai họ cũng vẫn , ngày thường than vãn nọ, cũng tìm chút an ủi.

 

Tần Minh Nguyệt và Mạc Thúy Liên rõ suy nghĩ của Triệu Triều Hà, vì để lấy lòng cô , lựa lời dễ để .

 

“Hạ Thanh Liên, con mụ , dạo đúng là cũng thể hiện. Nhìn thấy đại đội trưởng cứ như ch.ó thấy chủ. Nghe Tết Đoan Ngọ , lúc ăn cơm cùng đại đội trưởng, nó lời dễ cho đại đội trưởng. Đại đội trưởng khen nó hiểu chuyện, việc.”

 

“Nói cứ như là trong tất cả thanh niên trí thức nữ chỉ một việc . Chị Hà, chị cũng mà. chị cứ luôn mặc kệ nó, bây giờ ánh hào quang nó cướp hết !”

 

“Một thời gian nữa, nếu chị tay. Nó đến cả suất học công nông binh cũng cướp mất đấy!”

 

Triệu Triều Hà hai cô em gái , càng trong lòng càng bực bội.

 

Xem , thời gian , cô đúng là quá mặc kệ Hạ Thanh Liên.

 

Chuyện đề cử học đại học đối với cô quan trọng, nhưng quan trọng hơn vẫn là Cố Cẩn.

 

cãi với Tần Du, hạ xuống để hòa .

 

cũng tuyệt đối cho phép Hạ Thanh Liên thông qua cách thức đó để tiếp cận Cố Cẩn!

 

Cái loại đàn bà như Hạ Thanh Liên chuyện gì mà dám , lỡ cởi sạch đồ dụ dỗ Cố Cẩn, Cố Cẩn ly hôn, Hạ Thanh Liên vớ , thật sự c.h.ử.i thề!

 

“Được . Tao . Chúng mày việc thì , tao nghĩ thêm .” Triệu Triều Hà trong lòng đầy tức giận .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-129-deu-la-tien-cua-co-can.html.]

 

Tần Minh Nguyệt và Mạc Thúy Liên thấy sắc mặt Triệu Triều Hà đen như đ.í.t nồi, vội vàng chuồn lẹ.

 

 

Tần Du đưa Hạ Thanh Liên đến ký túc xá công xã, từ biệt Hạ Thanh Liên xong, cô còn tìm Tần Chấn Bân chuyện mua vịt.

 

Hạ Thanh Liên xách theo đường đỏ và bánh ú Tần Du đưa, ký túc xá nữ.

 

Vừa đến hành lang, cô liền thấy Triệu Triều Hà đang vắt chéo chân dựa cửa phòng , c.ắ.n hạt dưa .

 

Hạ Thanh Liên nhíu mày, mụ đàn bà nổi điên gì, thèm để ý.

 

Triệu Triều Hà liếc mắt một cái liền thấy đường đỏ và bánh ú Hạ Thanh Liên xách tay. Gói đường đỏ đó ít nhất cũng một cân. Hạ Thanh Liên chỉ là một đồ nghèo rớt, lấy tiền mua đường đỏ?

 

Không cần , đường đỏ chắc chắn là Tần Du đưa.

 

Tiền của Tần Du là Cố Cẩn đưa.

 

Tính toán xuống, chẳng tương đương là Cố Cẩn mua đường đỏ, để Hạ Thanh Liên cầm về uống ?

 

Nghĩ đến đây, Hạ Thanh Liên cảm thấy tim như kim châm chi chít: “Ha hả, cái đồ điếm đàng! Giờ giỏi nhỉ? Còn lừa ăn lừa uống cơ đấy?”

 

Triệu Triều Hà nhổ một vỏ hạt dưa, miệng đầy vẻ châm chọc .

 

Hạ Thanh Liên con ngươi lạnh lẽo Triệu Triều Hà.

 

Kể từ cãi với Triệu Triều Hà, Triệu Triều Hà hễ thấy cô châm chọc mỉa mai.

 

“Đừng giở cái trò gần quan hưởng lộc đó. Cô cũng xem là cái thá gì? Tưởng dùng cái chính sách đó là thể tiếp cận Cố ? Cô câu, tâm cao hơn trời, mệnh mỏng hơn giấy ? Với cái gia cảnh nực của cô, cô thể rời , đó là may mắn lắm ! Cứ ở đây mà yên phận . Đừng vọng tưởng những thứ khác, thuộc về !”

 

Hạ Thanh Liên nắm chặt nắm đấm, trong mắt tóe lửa.

 

Triệu Triều Hà hừ lạnh một tiếng: “Tao cảnh cáo mày, mày nhất nên tránh xa Tần Du một chút. Vốn dĩ là thứ sạch sẽ gì, thì sống cho tử tế ! Nếu , tao đem mấy cái chuyện của mày phanh phui hết! Chậc chậc, mày với lão cha dượng của mày… đúng là đặc sắc tuyệt vời!”

 

Cha dượng.

 

Mấy chuyện đó.

 

Mấy chữ như sấm sét đ.á.n.h mạnh lòng Hạ Thanh Liên.

 

Trong lòng phẫn nộ dâng trào, Hạ Thanh Liên đôi mắt nặng nề Triệu Triều Hà.

 

Triệu Triều Hà thấy vẻ phẫn nộ và nhẫn nhịn mặt Hạ Thanh Liên, đắc ý : “Hạ Thanh Liên, cần tao như , mày chính là một đồ điếm!”

 

“Chát!” Hạ Thanh Liên giơ tay lên, một cái tát hung hăng phi thẳng mặt Triệu Triều Hà.

 

“Con điếm c.h.ế.t tiệt! Mày dám đ.á.n.h tao!” Triệu Triều Hà kinh hãi Hạ Thanh Liên.

 

Hạ Thanh Liên đỏ ngầu hai mắt, liên tục tát mặt Triệu Triều Hà thêm vài cái, đó cô bóp cổ Triệu Triều Hà, ép cô sát tường, hung tợn : “Triệu Triều Hà, thế giới , ai cao quý hơn ai! Chuyện của tao, mày nếu còn dám nhắc , tao sẽ đ.á.n.h c.h.ế.t mày. Mày rõ hơn ai hết, tao ngoại trừ việc sống sót, sống cho thật , thì còn con đường nào khác để . Mày nếu đẩy tao đường cùng, tao sẽ kéo mày theo. Tao dù c.h.ế.t, cũng kéo mày đệm lưng!”

 

“Triệu Triều Hà, mày cứ tiếp tục bắt nạt tao ! Xem đến cuối cùng, ai sợ c.h.ế.t hơn! Tao chân đất, sợ mày giày!”

 

Sắc mặt Triệu Triều Hà tái nhợt, cô bao giờ thấy một Hạ Thanh Liên như ác quỷ thế . Đôi mắt cô đỏ ngầu, như một con dã thú hung tàn, giây tiếp theo sẽ ăn thịt cô . Cô sợ đến mức giọng cũng khàn , nên lời, như hít thở thông.

 

Triệu Triều Hà khó thể hô hấp, hai mắt nổ đom đóm, đầu thiếu oxy: “A… A…”

 

Nỗi sợ hãi đột nhiên dâng lên, cô thật sự sẽ bóp c.h.ế.t như ?

 

 

Loading...