Thập Niên 70: Cánh Đồng Nhỏ Trong Không Gian - Chương 71

Cập nhật lúc: 2025-02-02 20:30:38
Lượt xem: 18

“Ai da! Thôn Tần Đường! Cháu gái Kim Tú! Tôi cũng suýt thì không nhận ra, giống như càng lớn càng đẹp, trắng nõn nà.”

“Thật sao? Có phải người được nhà địa chủ kia nhận nuôi không?”

“Đúng rồi.”

“Ôi, một cô bé xinh đẹp sao lại đến nhà địa chủ…”

Hina

Ở nông thôn là như thế, chỉ cần trông thấy một người hơi lạ mặt là có thể hỏi thăm ngọn nguồn hoàn cảnh nhà người ta, hết cách rồi, đời sống văn hóa quá nghèo nàn mà!

Tần Ngưng về đến nhà, Tần A Nam cũng về rồi, đang đứng nhìn hai con cá Tần Ngưng đã xử lý, thấy Tần Ngưng về thì nói: “Gái à, mẹ bảo con đừng mua cá to như vậy mà, nặng như vậy con mang về kiểu gì? Bả vai cánh tay con gãy mất, cái đám châm chấu này, chúng ta mua bao nhiêu bọn họ cũng ăn hết thôi.”

Tần Ngưng thấy bà có vẻ không vui nên hỏi: “Mẹ, sao vậy? Có ai nói gì mẹ ạ?”

Tần A Nam ngước mắt nhìn con gái, ỉu xìu ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, im lặng hồi lâu mới nói: “Mẹ mời vài người hàng xóm ngày mai đến nhà ăn cơm, muốn xin bọn họ nghỉ làm nửa ngày giúp mẹ chuẩn bị một chút, ai ngờ người nào cũng nói không thể lười nhác! Hừ, muốn đến ăn nhưng không muốn đến giúp, còn châm chọc nói mẹ vô công rồi nghề, đang yên đang lành nhận con gái làm gì, phiền phức muốn chết. Đúng là vô liêm sỉ, nhà bọn họ có việc gì mẹ cũng đến giúp đỡ, đến lượt nhà mình, lại đối xử với mẹ như vậy.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-canh-dong-nho-trong-khong-gian/chuong-71.html.]

Chuẩn bị là xử lý xong tất cả những món ăn có thể nấu sớm trước, như vậy mới có thể đảm bảo khi lên mâm sẽ nóng hổi, vừa nhanh vừa ngon. Nếu có tiệc lớn thì phải thuê đầu bếp, chuẩn bị trước vài ngày.

Hiện tại ai cũng nghèo, còn phải đi làm kiếm công điểm nên không để ý nhiều như vậy, ban ngày họ hàng, hàng xóm giúp nhau chuẩn bị, buổi tối tổ chức, cố gắng để không trễ giờ làm. Đây là tục lệ làm chuyện lớn trong thôn hiện nay.

Mà bây giờ, họ hàng gần nhất —— nhà Tần Thổ Thụ sợ không dám tới, mấy người hàng xóm cũng chỉ đến ăn không đến giúp, một mình Tần A Nam làm tiệc kiểu gì?

Tần Ngưng nhìn dáng vẻ buồn bã khổ sở của Tần An Nam, đi tới ngồi cạnh bà, nhẹ nhàng ôm bả vai bà nói: “Mẹ, đừng sốt ruột, tối nay chúng ta chuẩn bị trước, ngày mai mẹ chỉ cần xử lý ít rau tươi là được, không phải chuyện gì to tát. Mẹ cũng biết những bà cô đó vừa lắm mồm vừa tham ăn, không đến giúp đỡ cũng tốt, nếu không lại trộm một nửa mang về nhà!”

Loại chuyện thôn quê lợi dụng nhau này, Tần Ngưng thấy chỗ nào trong ký ức Tần Nguyệt Trân cũng có, Tần Ngưng nói như thế, Tần A Nam nhanh chóng nguôi ngoai, nói: “Đúng vậy! Con nói đúng! Chẳng nói đâu xa, một mình bà Hoa cũng ăn vụng được một con cá của con rồi! Được, cứ vậy đi, hai mẹ con chúng ta tự mình chuẩn bị.”

Tần A Nam hưng phấn đến mức quên hỏi Tần Ngưng chuyện đi học cấp hai hôm nay, hai mẹ con nhân lúc nấu cơm tối lấy thịt ra nấu trước, sau đó đun sôi chảo dầu rán cá, bận bịu chân không chạm đất.

Bận rộn đến hơn chín giờ tối, đối với nông thôn mà nói đã là rất muộn, Tần A Nam làm việc đồng áng cả ngày, ban đêm lại chuẩn bị những thứ này, buồn ngủ đến mức vừa nhóm lửa vừa ngủ gật.

Tần Ngưng đẩy đẩy bà nói: “Mẹ đi ngủ đi, còn có ngày mai, xử lý xong thịt cá là ổn rồi.”

Tần A Nam buồn ngủ không chịu nổi, mơ hồ không hỏi gì nữa, ngáp một cái đi vào phòng.

Loading...