Thập Niên 70: Cánh Đồng Nhỏ Trong Không Gian - Chương 62

Cập nhật lúc: 2025-02-02 20:30:22
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee hoặc Tiktok để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://t.co/rtsjvti0b6

Việc mở khoá chương chỉ thực hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Ngưng nghe thấy “nhắc tào tháo tào tháo đến” thì nhìn quanh.

Chỉ thấy một người đàn ông trung niên khoảng ba mươi bốn mươi tuổi, mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn rất lịch sự, trên túi còn có bút máy, trong tay dắt chiếc xe đạp Phượng Hoàng hai mươi tám tấc, oai phong lẫm liệt dắt thẳng vào hợp tác xã cung ứng tiếp thị.

Hai người vừa nói liền lớn tiếng chào hỏi: “Thầy Triệu! Mua thịt đi! Còn một cái móng giò, tôi để lại cho ông đây!”

Thầy, cũng không phải thầy giáo, đối với những người đặc biệt có chút bản lĩnh, người địa phương Ngô vẫn sẽ gọi là thầy.

Người được gọi là thầy Triệu lắc đầu nói: “Móng giò có gì đâu! Tôi ngán rồi, hôm nay mua con cá!”

Tần Ngưng nghe được câu này còn chưa kịp kinh ngạc, ở thời đại này lại có người thản nhiên nói ra câu “móng giò có gì đâu”, mà nhanh chóng tóm lấy hai ba con cá còn lại về phía mình, nói với người đàn ông vừa cầm lọ tráng men ở hợp tác xã cung ứng tiếp thị: “Cân hai con cá này cho tôi, tôi mua.”

Người đàn ông nhướng mi, giả vờ như không nghe thấy, gọi thầy Triệu: “Nào, còn ba con, tôi giúp ông xem… Đây, con này ngon hơn, thầy Triệu muốn mua cá cứ nói trước với tôi, tôi để dành cho ông!”

Nói rồi đẩy một trong những con Tần Ngưng chọn sang cho thầy Triệu.

Con mẹ nó! Đứa nào đây!

Tần Ngưng ở một bên nhìn muốn ức chết, nhưng cũng hết cách, đành phải im lặng, còn nghĩ nếu thực sự không được, chờ thầy Triệu mua xong rồi đuổi theo dùng chức năng không gian đổi lại cũng được.

Không ngờ thầy Triệu nhìn ba con cá nói: “Ai da, hết tươi rồi, bỏ đi, mai cậu để dành cho tôi con nào ngon nhé, hôm nay tôi mua miếng xương sườn trước, có không?”

“Ông mua thì sao không có được? Hơn nữa cũng chỉ có mình thầy Triệu biết ăn xương sườn, người nông thôn ai chẳng mua thịt to nhiều mỡ! Thầy Triệu, ông xem miếng này thế nào? Vốn định để cho nhà ăn công xã, tôi lấy cho ông!”

“Ừ! Rất tốt!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-canh-dong-nho-trong-khong-gian/chuong-62.html.]

Người đàn ông bán hàng tỏ vẻ lấy lòng, thầy Triệu hưởng thụ đã quen, không để ý, người đàn ông bán hàng còn nói: “Ôi, thầy Triệu, khi nào ông mới giúp tôi lấy phiếu xe đạp đây?”

Thầy Triệu liếc qua ông ta một cái, nói: “Nói hay vậy? Phiếu xe đạp! Cậu tưởng tôi tự in ra à!”

“Ôi thầy Triệu, ai chẳng biết ông có năng lực nhất, giúp tôi chút đi! Ông muốn cái gì cứ nói, tôi sẽ gửi đến nhà ông ngay.”

“Được rồi, cậu giúp tôi thu năm trăm cân rau dưa ngon rồi tôi lấy cho cậu! Nói chuyện thoải mái!”

“Ha ha ha, vậy tôi không có năng lực này. À, con gà này cũng ngon lắm, gà tơ, ông thấy sao?”

Hina

“Được, lấy luôn đi.”

Mặc dù thầy Triệu rất kiêu ngạo với người đàn ông bán đồ, nhưng anh ta vẫn cười cười nịnh nọt như cũ, giúp thầy Triệu dùng rơm ẩm buộc xương sườn và gà, cười nịnh tiễn thầy Triệu đi.

Tần Ngưng lạnh lùng nhìn, chờ anh ta thu nụ cười trên mặt lại, mới đẩy hai con cá vừa chọn tới: “Mua cá.”

“Mua cá? Có phiếu thịt không?” Người đàn ông liếc nhìn Tần Ngưng, lạnh giọng nói.

“Có.”

“À, tự mang cá lên đi! Đần độn, có vậy cũng để tôi phải nói!”

Tần Ngưng không nói gì, đặt cá lên cân, lau sạch một tay cá tanh.

Mua xong, cô bỏ cá vào giỏ rời đi. Nhưng vừa đến cửa đã nghe thấy “xoảng”, tiếng lọ tráng men rơi xuống đất, vang vọng khắp hành lang trống trải của cửa hàng thực phẩm phụ.

Loading...