Thập Niên 70: Bệnh Mỹ Nhân Yếu Đuối - Chương 31

Cập nhật lúc: 2025-10-11 05:05:54
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trên bàn ăn là đồ chay, Từ Tùy Chu vốn chẳng hứng thú gì với mấy món , nhưng cái ăn là , cũng kén chọn, quan trọng là lấp đầy bụng. Thế nhưng khi gắp một miếng nộm dưa chuột cho miệng, lập tức lộ vẻ ngạc nhiên.

Nguồn: Thỏ Ngon Đào Ngọt

Từ Tùy Chu nhai mấy cái, nhanh chóng nuốt xuống. Anh nhướng mày Tống Vãn Thu: "Đồng chí Tống Vãn Thu, tay nghề của em cũng tệ !"

Tống Vãn Thu chẳng nghĩ ngợi gì mà buông một câu mồi chài: "Nếu thích ăn thì em thể nhiều hơn."

Từ Tùy Chu hài lòng với câu của cô, tay ngừng gắp, đầu gật lia lịa: "Được!"

Tống Vãn Thu: "…"

Bữa trưa kết thúc nhanh. Từ Tùy Chu mới chọc , giờ việc nhờ vả nên tự giác dọn bát đũa rửa.

Lúc rửa xong , Tống Vãn Thu ghế lim dim ngủ.

Từ Tùy Chu sợ cô ngủ quên mất, vội vàng bước tới, chẳng màng hình tượng mà xổm ghế: "Đồng chí Tống Vãn Thu, em khoan ngủ , hỏi em chút chuyện."

Tống Vãn Thu thật sự nghĩ chuyện gì, cô mở mắt : "Anh ."

Từ Tùy Chu cũng vòng vo: "Em ý nghĩa của những vết xước tường ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-benh-my-nhan-yeu-duoi/chuong-31.html.]

Là câu hỏi, nhưng giọng điệu vô cùng chắc chắn.

Tống Vãn Thu khựng , nhắm mắt: "Em đang gì."

"Em ." Từ Tùy Chu nắm lấy tay cô, mắt cô chăm chú, phân tích một cách bình tĩnh: "Nếu , tại với là em phát hiện thứ gì đó kỳ lạ?"

Tống Vãn Thu mặc cho nắm tay , hề nhúc nhích, tỏ thái độ quyết hợp tác.

Từ Tùy Chu hết cách, hít sâu một , bắt đầu lải nhải ngừng như Đường Tăng: "Đồng chí Tống Vãn Thu, thật với em nhé, chuyện quan trọng, nếu em với , các đồng chí công an cũng sẽ đến tìm em thôi."

Tống Vãn Thu mất kiên nhẫn mở mắt , vì sợ đối phó với công an, mà cô hiểu nổi một cao mét tám mấy, dáng vẻ cứng rắn như Từ Tùy Chu thể lải nhải đến thế: "Anh thể im lặng một chút ?"

Từ Tùy Chu mắt sáng lên, như thể tìm cách đối phó với cô: "Không ! Em thì im."

"Anh đúng là trẻ con."

"Chỉ cần thể chiến thắng kẻ địch, cần gì quan tâm trẻ con ." Anh đầy lý lẽ.

 

 

Loading...