----
Giữa hai bọn họ nếu chuyện gì thì uổng phí bao năm Chu sống đời!
Nguyễn Minh Phù mở to mắt bà.
Vào giờ khắc , dường như cô cảm thấy Chu giống Từ Phán Đệ.
Người dân cũng nhớ chuyện cũ.
Tạ Duyên Chiêu và Nguyễn Minh Phù dáng vẻ tránh né chút nào, giống ngày xưa chút nào.
“Có họ quá mật ?”
“Cho dù đồng chí Nguyễn thương, thì nam nữ cũng nên gần như .”
"Hai tuyệt đối vấn đề!"
"Chẳng lẽ họ gian díu với như lời bà Chu ?"
Đại đội trưởng đau đầu, nhưng thể mặc kệ.
khuôn mặt hung ác của Tạ Duyên Chiêu, ông nuốt bộ câu hỏi. Quay đầu chĩa mũi nhọn Nguyễn Minh Phù: "Đồng chí Nguyễn, cô gì ?”
Nguyễn Minh Phù mím môi, Tạ Duyên Chiêu chắc như đinh đóng cột: "Đồng chí Nguyễn là vị hôn thê của , chờ báo cáo kết hôn xong sẽ chứng.”
Đại đội trưởng: "!!!”
Dân làng: "!!"”
Nghe động tĩnh, thanh niên tri thức tới hóng chuyện: "!!!"
Hứa Chư bên cạnh còn kinh ngạc hơn: "!!"
Khá lắm, đó còn đang tiếc nuối Tạ Duyên Chiêu nắm lấy cơ hội, giờ nắm lấy ?
Trong lòng Hứa Chư vô cùng phức tạp.
Hơn nữa rõ ràng và Tạ Duyên Chiêu vẫn luôn ở cạnh thế mà hề chuyện của hai .
Thật quá đáng!
Thật ghê gớm, nếu muộn hơn một chút, là để trực tiếp tham gia rượu đầy tháng của con họ ?
Ánh mắt sắc bén của Hứa Chư hóa thành một con d.a.o nhỏ, b.ắ.n về phía Tạ Duyên Chiêu.
So với tâm trạng tức giận vì giấu giếm của Hứa Chư, các cô gái trẻ đơn giản hơn nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-71.html.]
Nghĩ đến lời của Tạ Duyên Chiêu mà Nguyễn Minh Phù từ bảy ngày , lúc đó bọn họ nhạo châm chọc cô. Hiện tại tin tức , nhóm thanh niên tri thức chỉ cảm thấy mặt đều đánh sưng lên.
Tuy rằng lúc Tạ Duyên Chiêu đưa Nguyễn Minh Phù về ký túc xá thì họ sớm đoán .
họ chỉ cho rằng hai đang tìm hiểu thôi, ai ngờ dự định kết hôn .
Trong đám , Từ Phán Đệ càng là tức đố kỵ.
Rốt cuộc Nguyễn Minh Phù như thế nào? Thật sự cô cũng học hỏi.
Mẹ Chu hét to: "Trước đó bọn họ dây dừ gì với , tại đột nhiên kết hôn?!”
Đại đội trưởng lườm bà một cái, : “Bà Chu, câm miệng .”
Ông từng lính nên đương nhiên cũng quy trình phê duyệt kết hôn của quân nhân. Nghe Tạ Duyên Chiêu thì suy nghĩ một chút, báo cáo kết hôn cũng nộp chắc là quyết định từ lâu.
"Đại đội trưởng, bọn họ đánh con trai thành như mà coi như xong ?"
Mẹ Chu giận đến phát điên.
“Bọn họ đánh con trai thương, nhất định để cho bọn họ tù!”
"Bà Chu, bà bình tĩnh một chút.”
Chu gia một chú quan chức ở ủy ban G, đại đội trưởng cũng quản chuyện nhà họ: "Hiện tại Đồng chí Nguyễn Chu Bằng g.i.ế.c cô , bà nghĩ cho kỹ."
Mẹ Chu: "......”
Trong lòng bà hiểu rõ hơn ai hết, vết thương cổ Nguyễn Minh Phù chính là do con trai bà gây . Chu Bằng đánh thành bộ dạng , Chu tức đến mức ích kỷ, thật sự dễ dàng tha cho bọn họ như .
Đến khi thấy bóng dáng Lâm Ngọc Kiều, ánh mắt bà sáng lên.
“Ngọc Kiều, con xem, rốt cuộc chuyện là như thế nào?”
Đại đội trưởng cũng về phía cô.
Bà con cũng cảm thấy lý.
“Ngọc Kiều chính là gọi chúng đến. Chắc chắn con bé chuyện gì xảy .”
“Ngọc Kiều, cháu cứ yên tâm mà !”
“ !”
So với Chu Bằng g.i.ế.c , bà con dễ chấp nhận Tạ Duyên Chiêu đánh hơn. Cái dù cũng là gièm pha, nếu truyền ngoài sẽ ảnh hưởng đến việc kết hôn của thanh niên trong thôn. Nếu là vế , Chu Bằng chính là hại, cũng lý.
Lâm Ngọc Kiều chút khó xử, nhưng nhiều như , cô dám lung tung.