----
Hứa Chư bắt đầu hâm mộ Tạ Duyên Chiêu.
Nữ đồng chí xinh như hẹn hò với , nhưng lúc đầu còn từ chối.
Anh hận!
Hận thể mở đầu Tạ Duyên Chiêu , xem bên trong chứa cái gì.
Lúc , một đám ồn ào tới.
Ban đầu Lâm Ngọc Kiều thấy ai để ý đến cô nên trở về thôn gọi .
Mẹ Chu cũng chạy tới.
Đôi chân ngắn chạy nhanh, khi thấy tay Tạ Duyên Chiêu, hai mắt như nổ tung. Bà đang định lao lên la hét đánh chửi, nhưng thấy khuôn mặt dữ tợn đáng sợ của đối phương, những lời thô tục kẹt trong cổ họng.
Một vài giọt m.á.u b.ắ.n lên mặt Tạ Duyên Chiêu, nổi bật vết sẹo mặt , khiến khí chất của càng ngày càng hung ác.
Mẹ Chu thấy "bùn nhão" mặt đất, hét lên lao tới.
"Trời ạ! Đánh mạnh như , g.i.ế.c …"
Mẹ Chu đối diện với ánh mắt thờ ơ của , sợ tới mức run lên, còn dám mắng.
Chu Bằng đánh đến còn là .
Anh đánh Tạ Duyên Chiêu, đè ép và đánh đập suốt. Nếu Tạ Duyên Chiêu vẫn còn lý trí, Chu Bằng lẽ đánh chết.
"Báo công an!"
Lúc Chu bật .
Con trai bà từ đầu đến chân một chỗ nào lành lặn, Chu dám chạm . Nếu n.g.ự.c vẫn đập nhẹ, Chu nghĩ con trai tắt thở.
"Nhất định báo công an, mấy tù!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-69.html.]
Mẹ Chu dám trêu chọc Tạ Duyên Chiêu, chỉ thể bắt nạt yếu đuối, tức giận Nguyễn Minh Phù: "Chắc chắn là mày... là mày, dụ dỗ con trai tao..."
Bà xong, bên tai đột nhiên truyền đến tiếng răng rắc.
Hóa Tạ Duyên Chiêu bẻ một cây gậy to bằng cánh tay thành hai đoạn, ánh mắt Chu.
Ý gì cần cũng .
Mẹ Chu tức giận đến run rẩy, dám chạm con trai, chỉ thể ở bên cạnh gào : "Trời ạ, họ đánh con trai thành như ... Đại đội trưởng, báo công an , bọn họ tù, tử hình..."
"Con nhỏ khốn nạn, chỉ con trai đánh..."
Giọng Chu cao như tiếng lợn g.i.ế.c Tết, tai của đau nhức.
Thấy Tạ Duyên Chiêu tới, Nguyễn Minh Phù kéo tay kiểm tra. Tay trái , nhưng ngón tay dính máu, trông đáng sợ.
Nguyễn Minh Phù kỹ, lúc mới thở phào nhẹ nhõm.
Mu bàn tay của đỏ, ngoài chỗ nào rách da cả.
"Tay đau lắm ."
Cô xong, tiếng của Chu dừng , đó to hơn.
Vừa , la: "Con trai chọc ai đánh nặng như , thấy chỉ con ở nhà, dễ bắt nạt ... con trai~"
Đại đội trưởng đau đầu, nhưng hiện tại còn chuyện quan trọng hơn .
"Chu gia, đừng nữa! Chu Bằng thương nặng nhanh chóng đưa lên huyện. Nếu bà còn trì hoãn, con bà cũng thành ."
"À! , đưa nó đến bác sĩ y Nguyễn!"
Mẹ Chu dường như mới tỉnh táo , bà vội vàng lau nước mắt lên.
Đại đội trưởng bảo hai đàn ông khỏe mạnh đến trạm y tế, mang cáng cứu thương và mời bác sĩ đến. Chu Bằng thương nặng, bọn họ cũng dám bừa, kinh nghiệm hướng dẫn.
"Đồng chí Tạ, rốt cuộc xảy chuyện gì, tại tay nặng như ?"