----
“Đứa bé Trụ Tử thông minh, khẳng định kém.”
“Nói cũng , dù lúc chúng lớn như cũng cưới vợ......”
Mọi đều phá lên .
Lúc Tạ Duyên Chiêu tới thấy một màn như .
Nguyễn Minh Phù trong căn phòng tối dường như tỏa một tầng ánh sáng dịu dàng. Trên mặt cô nở nụ , khuôn mặt thanh tú trong sáng ửng hồng. Cả giống như hoa hải đường cành cây ngày xuân, kiều diễm chói mắt, cho dời mắt .
Hứa Chư bên cạnh vẻ mặt Tạ Duyên Chiêu mà bĩu môi.
Chỉ thế thôi ?
Mắt thèm chớp còn hứng thú với .
Chậc, đàn ông......
Hứa Chư vỗ cánh tay Tạ Duyên Chiêu: "Đi thôi.”
“Đồng chí Tạ cũng tới , mau !”
Người trong phòng thấy bọn họ, hết sức nhiệt tình chào hỏi.
Trong thời gian , Tạ Duyên Chiêu giúp đỡ dân trong thôn ít việc.
Lúc đầu các hương còn thấy lạnh lùng như sát thần, dần dần thấy trai ấm áp, trai. Nghe cũng nhiều hỏi thăm để gả con gái cho .
Tạ Duyên Chiêu đến, Nguyễn Minh Phù .
Người cao như , cho chú ý cũng khó. Nguyễn Minh Phù còn vì chuyện đó giận Tạ Duyên Chiêu. Nhìn trời đất, nhưng mà .
Đồ đàn ông chó má!
Dám chê Nguyễn đại tiểu thư, cô còn coi thường đây.
Phù!
Đồ đàn ông thối tha!
Chỗ trong phòng lớn nên ăn cơm ở trong sân.
Ba chiếc bàn bày chỉ bốn món ăn đó. Tất cả đều là bắp cải và củ cải, chỉ một bắp cải muối xào chút thịt băm, còn thì luộc chín, thậm chí thấy dầu mỡ .
Thời đại Chu gia mới là ngoại lệ, còn là bần nông giống như gia đình Trụ Tử.
Để mâm cơm chắc cũng vay mượn lung tung mới .
Nguyễn Minh Phù và Trụ Tử cùng một chỗ, trùng hợp bên cạnh là Tạ Duyên Chiêu.
Cái bàn ở nông thôn nhỏ, Nguyễn Minh Phù ép gần Tạ Duyên Chiêu. Thỉnh thoảng giơ tay gắp thức ăn đều thể chạm đối phương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-54.html.]
Còn ăn, Trụ Tử hiểu chuyện gắp một đũa dưa chua bỏ trong bát của cô.
“Chị ơi, ăn cái .”
“Em cũng ăn .”
Nguyễn Minh Phù cảm thấy bé thú vị, cầm đũa gắp đồ ăn cho bé.
Tay nghề của Trụ Tử tệ.
Dưa chua xào ngon chắc do bên trong thịt, nên so với những món khác ăn ngon hơn nhiều. Còn món cải trắng luộc, Nguyễn Minh Phù thật sự nên miêu tả như thế nào.
Cô gắp nếm một miếng, suýt nữa thì phun .
Bánh hấp bằng bột ngô ngon.
Có vị ngô thanh ngọt, nhưng thỉnh thoảng ăn mảnh vụn, cảm giác cũng lắm.
Nguyễn Minh Phù ăn một cái ăn nữa.
Tạ Duyên Chiêu bên cạnh sức ăn của Nguyễn Minh Phù, khẽ nhíu mày, nhưng gì.
Hứa Chư cầm bánh ngô gặm, cảnh mắt.
Không đúng!
Thật sự đúng!
Anh dám dùng hạnh phúc nửa đời của đánh cược, hai nhất định chuyện gì .
Anh , đồng chí Nguyễn theo đuổi lão Tạ. Mỗi thấy đều bám lấy rời.
Lúc đừng là bám đuôi, ngay cả một ánh mắt cũng thèm .
Để kéo dài cách với Tạ Duyên Chiêu, cô còn đặc biệt nghiêng hơn phân nửa về phía Trụ Tử.
Hứa Chư hiểu chỉ thể hỏi Tạ Duyên Chiêu.
Anh chỉ tiếc rèn sắt thành thép hung hăng trừng mắt một cái.
Nhất định là cảm thấy lạnh lùng hung dữ, còn dễ tiếp cận, dứt khoát từ bỏ.
Tạ Duyên Chiêu lườm mà hiểu: "...???"
Hứa Chư tiếc thể đổi đầu óc cho Tạ Duyên Chiêu.
Đã bảo bạn kiềm chế , đối với nữ đồng chí dịu dàng một chút mà chịu . Nếu mà lời thì bây giờ nữ đồng chí xinh cần tiêu chuẩn là vợ .
Hứa Chư hung hăng cắn một miếng bánh ngô.
Cắn một miếng một cách hung ác giống như cắn thịt của Tạ Duyên Chiêu.
Không , nhất định tay!