Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 456

Cập nhật lúc: 2025-08-01 08:38:08
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Tạ Duyên Chiêu cầm lấy một quyển sách luôn mang theo bên , lấy tấm ảnh kẹp bên trong .

Nguyễn Minh Phù quan sát động tác của .

Quyển sách cô thường xuyên thấy, Tạ Duyên Chiêu dùng nó. Lúc tò mò Nguyễn Minh Phù cũng lấy xem, nhưng bên trong còn kẹp một tấm ảnh.

chút thương cảm.

Đối với cái c.h.ế.t của Bạch Thanh Châu, lẽ đàn ông thối bao giờ buông bỏ . Cho dù đến tận bây giờ, cũng vẫn khắc ghi trong lòng.

Nguyễn Minh Phù mím môi, gì đó nên mở miệng như thế nào. Suy nghĩ thật lâu, cuối cùng cũng từ bỏ.

Quên , vẫn nên để cho tự buông xuống.

Bức ảnh cũ, một vài chỗ còn ố vàng. bảo quản , nội dung ảnh vẫn rõ ràng. Nguyễn Minh Phù ở trong ảnh, thì vô cùng kinh ngạc.

Bạch Thanh Châu khuôn mặt trái xoan, khí chất dịu dàng hợp lòng . Nếu Nguyễn Minh Phù là kinh diễm, bà chính là thoát tục như tiên. Bà một tòa nhà, nở nụ duyên dáng. Bà cứ như xuyên qua ống kính, thẳng bên ngoài ảnh chụp.

“Mẹ thật xinh .”

Nguyễn Minh Phù khen ngợi một câu.

Đáng tiếc Tạ Duyên Chiêu thể thừa hưởng một trăm phần trăm gen di truyền ngoại hình của chồng, khí thế còn hung ác, nếu phụ nữ theo đuổi thể xếp hàng đến hai dặm mất.

"Trong mắt , em cũng xinh ."

Nguyễn Minh Phù vô cùng đắc ý. Coi như đàn ông thối tinh mắt!

Từ khi thả , cũng khai thông cái gì. Đôi lúc khen cô hai câu, khiến cho cô càng thêm hổ.

Cô đưa ảnh qua: "Mẹ xinh thế , chắc nhiều theo đuổi lắm nhỉ?"

Sao chọn Tạ tư lệnh tướng mạo bình thường chứ?

"Mẹ từng vị hôn phu." 

Giọng Tạ Duyên Chiêu điềm tĩnh: " cả nhà vị hôn phu chuyển nước ngoài, hôn ước của hai cũng hủy bỏ."

Nguyễn Minh Phù gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-456.html.]

Nhắc tới vị hôn phu khiến cô nghĩ tới đám khốn kiếp Lục gia .

Quả nhiên, con định đoạt hôn nhân vẫn hơn. Cô và chồng đều là minh chứng, thứ đó đáng tin cậy.

"Cũng bởi , ông ngoại trong lúc vận động thiếu chút nữa liên lụy." 

Tạ Duyên Chiêu thở dài: "May mắn chủ kiến, chọn một nghèo như Tạ tư để lệnh kết hôn, mới thể yên ."

“A cái …”

Nguyễn Minh Phù thật sự ngờ còn bước ngoặt như .

“Quan hệ giữa và Tạ Tư lệnh cũng .”

Nguyễn Minh Phù gật đầu đồng ý.

Một đại tiểu thư từng sống ở nước ngoài, cho dù lễ độ tới vẫn khó tránh tính cách kiêu ngạo. Một chân đất xuất từ nông thôn, hai như thể sống cùng chứ?

Quả thật Nguyễn Minh Phù cũng thể hiểu suy nghĩ của Tạ tư lệnh.

Chỉ sợ Bạch Thanh Châu là yêu hận, vì trong chuyện phần lớn là lòng tự trọng của bà cho phép.

Những ngày năm mười hai tuổi của Tạ Duyên Chiêu, vì Bạch Thanh Châu thời thơ ấu của trôi qua tươi . Mặc dù trong trí nhớ của , Bạch Thanh Châu ít khi ở chung với Tạ tư lệnh, bọn họ chính là ai đường nấy... đây cũng là thời gian vui vẻ nhất của .

Thấy vẻ mặt Tạ Duyên Chiêu chút âm trầm, Nguyễn Minh Phù sờ lên khuôn mặt , chuyển sang chủ đề khác.

“Em phát hiện sức hấp dẫn của cũng nhỏ nhỉ? Ngay cả tiểu công chúa nước F cũng quyến rũ đến điên đảo thần hồn.”

Tạ Duyên Chiêu , nhướng mày về phía cô.

Nguyễn Minh Phù: "...”

Dường như hiểu ý của . Cô hừ lạnh một tiếng: "Anh ?"

Dục vọng cầu sinh của Tạ Duyên Chiêu thật sự lớn.

"Anh hứng thú với công chúa nhỏ của nước F, thậm chí còn rõ cô trông như thế nào."

Nguyễn Minh Phù: “...”

Chờ một chút, câu quen c.h.ế.t !

Loading...