----
Cao Thúy Lan lúc mới thấy bà Loan, cả khỏi lùi mấy bước, nhưng dường như nghĩ đến điều gì đó, còn sợ hãi nữa, định thẳng lưng thể hiện uy quyền của một chị dâu thì bà Loan cho một cái tát.
Sau cái tát đó là nhiều cái tát khác nữa.
Nhìn thấy Cao Thúy Lan đánh đến còn sức lực để phản kháng, Cố Ý Lâm phấn khích.
"Bà Loan thật sự là thần tượng của ."
Cô chỉ hận thể nhận bà Loan .
Nguyễn Minh Phù liếc cô một cái, : "Đợi đến lúc bà Loan cũng đánh như thì sẽ hối hận."
"Vậy bà Loan từng đánh con gái giống như ?"
"... Chưa từng."
"Hừ!"
Cố Ý Lâm hừ lạnh một tiếng.
Cô cố gắng kiềm chế hết sức để tỏ ghen tị mặt bạn của .
"Cậu phúc mà hưởng. Nếu dì trở thành của ..." Cố Ý Lâm nghĩ ngợi một hồi: "...Thì chắc chắn sẽ tuyệt!"
Nguyễn Minh Phù: "..."
Trong lúc hai trò chuyện, phía bên bà Loan cũng ngừng đánh Cao Thúy Lan.
"Bà xứng của Tiểu Dung."
Bà Loan thô bạo nắm tóc Cao Thúy Lan: "Từ giờ phút , con bé ba, cô dì chú bác, nhưng sẽ một là bà."
Loan Dung tới, gật đầu đồng ý với bà Loan: "Cháu lời dì."
Cao Thúy Lan đánh gần chết, thấy Loan Dung , bà phun một ngụm máu: "Con…con…con..."
"Nói xem, tại bà như ?"
Cố Ý Lâm tới, lắc đầu: " thật, cháu gái của xui xẻo lắm mới một như bà."
Cao Thúy Lan nhịn nữa, phun thêm một ngụm máu.
"Sao khả năng chịu đựng kém như chứ?"
" ."
Nguyễn Minh Phù tới, đ.â.m thêm một nhát nữa tim bà : "Dám loại chuyện thất đức như mà chịu những lời bàn tán của khác?”
Cao Thúy Lan tái hôn và trở về thị trấn, chồng bà và chú Cao vẫn cùng một nhà máy.
Cô tin Cao Thúy Lan gì về việc Loan Dung bán .
Bà Loan liếc Cao Thúy Lan đang mặt đất như một con ch.ó chết, hừ lạnh: "Chúng thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-426.html.]
…
Trên đường về, ông Nguyễn lái xe, Kỳ Dương Diễm phụ trách mang mấy .
Nguyễn Minh Phù về đến nhà thấy mấy chiến sĩ và công an đang nhà cô, bên cạnh còn mấy chị hàng xóm đang tò mò ngó đầu qua .
Cậu chiến sĩ nhỏ thấy Nguyễn Minh Phù trở về thì hai mắt sáng bừng lên: "Chị dâu, cuối cùng chị cũng về ."
Nguyễn Minh Phù vội vàng mở cửa, mời mấy , còn quên đóng cửa để ngăn chặn ánh mắt tò mò của những hàng xóm xung quanh.
"Đây là…"
"Chị dâu."
Cậu chiến sĩ nhỏ ngượng ngùng nhận lấy cốc nước Bà Loan đưa cho, giới thiệu ngắn gọn: "Những đồng chí cảnh sát tìm hiểu tình hình từ chị."
Nguyễn Minh Phù suy tư.
Gần đây cô nghiêm chỉnh, cũng chuyện gì phạm pháp... Nghĩ đến chuyện xảy ngày hôm nay, cô hít một thật sâu.
Chuyện ở nhà họ Cao chỉ mới xảy mà tìm tới ?
Tốc độ là quá nhanh ?
"Các đồng chí mau xuống , cần khách sáo."
Đồng chí công an dẫn đầu gật đầu với Nguyễn Minh Phù.
"Đừng căng thẳng. Chúng chỉ hỏi thăm vài câu như thường lệ thôi."
Nguyễn Minh Phù gật đầu.
Thấy thái độ của đối phương tệ, cô mới thở phào nhẹ nhõm.
"Mấy ngày cô tới thôn Hòa Hoa ?"
Thôn Hòa Hoa?
Nguyễn Minh Phù gần như nhớ nơi . Cô định phủ nhận theo quán tính nhưng chợt nhớ tới chuyện gì đó, gật đầu.
"Có."
"Các hỏi ." Bà Loan kéo Nguyễn Minh Phúc qua một bên: " là cô , cũng chính là đưa cô đến thôn Hòa Hoa."
Đồng chí công an: "..."
"Hai gì ở đó ?"
Đây cũng là chuyện bí mật gì, Bà Loan rõ việc giải cứu Loan Dung.
"Sau khi rời , hai ?"
Bà Loan bình tĩnh : "Sau khi rời , chúng bệnh viện gia thuộc, nơi lưu trữ hồ sơ bệnh án…”
"..."